TXT 179/179
730 Theo dõi 0
VGA 35/??
729 Theo dõi 0
VGA 1/??
543 Theo dõi 0
131
307 Theo dõi 0
AUX 7/7
613 Theo dõi 0
AUX 50/50
998 Theo dõi 0
TXT 32/??
251 Theo dõi 0
AUX 01:40:29
1151 Theo dõi 0
AUX 60/60
3062 Theo dõi 1
AUX 86/86
722 Theo dõi 0
giải trí tổng hợp Anh Sa Kana Momonogi Min Do-yoon Viết Linh Nguyễn Huy iptv m3u8 Mayuki Ito nghe gì Hồng Nhung Hà Thu Tuấn Anh vlxx vl79 Đình Soạn Thanh Mai Yua Mikami Nguyễn Thành vtvgo tv Bảo Linh radiotruyen Yu Shinoda Minami Aizawa Đình Duy Tú Quỳnh Đình Soạn Momo Sakura Thu Huệ link tối cổ Tâm An Miu Shiromine Suzu Honjo Đình Huy Ai Sayama Nguyễn Hoa truyenngontinh Cô Úc xem gì Kim Thanh Karen Yuzuriha Đang cập nhật Yui Hatano giải trí Quàng A Tũn phim79 truyen79.xyz
phim79.com

Hôn Nhân Hợp Đồng
TXT 179/179
730 Theo dõi 0
Kannagi
VGA 35/??
729 Theo dõi 0
Live With Yourself!
VGA 1/??
543 Theo dõi 0
Thị Trấn Bí Ẩn – Bacurau
131
307 Theo dõi 0Em Là Ngoại Lệ: Chương 1
Có bao nhiêu tình yêu dang dở vẫn có thể tiếp tục?
Có bao nhiêu con người tìm được một tình yêu thuần khiết?
Mọi tưởng niệm về thời đại học sẽ được thuật lại trong câu chuyện ngắn này.
"Ảnh Tử, chiều mai lớp mình hẹn nhau đi chơi, cậu đi không?"
Tôi thoáng hồi hộp rồi cố hỏi với giọng điệu bình thản: "Định chơi trò gì à? Có bao nhiêu người đi?"
Ở đầu dây bên kia, Tiểu Trư cười nói: "Còn chơi gì khác ngoài đi ăn và hát karaoke? Mấy bạn học cũ cũng đi đấy. Cả những bạn năm rồi không gặp cũng đi luôn. Rốt cuộc cậu đi hay không?"
"Để tớ xem đã, gần đây tớ hơi bận." Tôi cười, "Vậy nhé, bái bai!"
Sau khi cúp máy, ngón tay tôi vuốt ve đường cong kim loại trên điện thoại. Tôi hít sâu một hơi, tôi đã tốt nghiệp được một năm rồi sao?
Buổi tối, sau khi đi ăn cùng Cảnh Dương, anh lái xe đưa tôi về nhà.
Đứng dưới lầu, anh nhẹ nhàng ôm tôi, giọng nói anh tràn ngập yêu chiều: "Ảnh Ảnh, ngày mai là thứ bảy, em muốn đi leo núi không?"
"Ngày mai em đi gặp bạn cũ. Để tuần sau nhé anh!" Tôi mỉm cười.
Anh nhìn tôi, môi anh mấp máy nhưng lại không nói gì. Anh chỉ dịu dàng xoa đầu tôi và nói khẽ: "Ngày mai về nhớ gọi điện cho anh.".
Tôi mở laptop rồi làm việc đến tận bốn giờ sáng mới hoàn thành bản kế hoạch phải nộp vào sáng chủ nhật.
Tôi làm vậy chỉ vì muốn tham gia buổi gặp mặt của bạn bè thời đại học thôi sao? Tôi miễn cưỡng thả người lên giường rồi ngủ thiếp đi.
Khi tôi tỉnh dậy đã là mười một giờ, tôi chăm chú nhìn vào cô gái tóc dài gầy gò trong gương. Cô gái có một đôi lông mày đẹp đẽ, đôi môi đỏ tươi, trang điểm nhẹ nhàng, trông trẻ trung nhưng cũng không kém sự trưởng thành.
Nhưng cho dù thế nào, tôi cũng không thể quay lại quãng thời gian là một sinh viên đại học nữa rồi.
Tôi cảm thấy đau xót, trong lòng lại nổi lên một sự chờ mong khó đè nén. Một năm rồi, không biết lần này tôi có được gặp anh không?
Hứa Mạc Thành…
-Chương 1+
Tôi thoáng hồi hộp rồi cố hỏi với giọng điệu bình thản: "Định chơi trò gì à? Có bao nhiêu người đi?"
Ở đầu dây bên kia, Tiểu Trư cười nói: "Còn chơi gì khác ngoài đi ăn và hát karaoke? Mấy bạn học cũ cũng đi đấy. Cả những bạn năm rồi không gặp cũng đi luôn. Rốt cuộc cậu đi hay không?"
"Để tớ xem đã, gần đây tớ hơi bận." Tôi cười, "Vậy nhé, bái bai!"
Sau khi cúp máy, ngón tay tôi vuốt ve đường cong kim loại trên điện thoại. Tôi hít sâu một hơi, tôi đã tốt nghiệp được một năm rồi sao?
Buổi tối, sau khi đi ăn cùng Cảnh Dương, anh lái xe đưa tôi về nhà.
Đứng dưới lầu, anh nhẹ nhàng ôm tôi, giọng nói anh tràn ngập yêu chiều: "Ảnh Ảnh, ngày mai là thứ bảy, em muốn đi leo núi không?"
"Ngày mai em đi gặp bạn cũ. Để tuần sau nhé anh!" Tôi mỉm cười.
Anh nhìn tôi, môi anh mấp máy nhưng lại không nói gì. Anh chỉ dịu dàng xoa đầu tôi và nói khẽ: "Ngày mai về nhớ gọi điện cho anh.".
Tôi mở laptop rồi làm việc đến tận bốn giờ sáng mới hoàn thành bản kế hoạch phải nộp vào sáng chủ nhật.
Tôi làm vậy chỉ vì muốn tham gia buổi gặp mặt của bạn bè thời đại học thôi sao? Tôi miễn cưỡng thả người lên giường rồi ngủ thiếp đi.
Khi tôi tỉnh dậy đã là mười một giờ, tôi chăm chú nhìn vào cô gái tóc dài gầy gò trong gương. Cô gái có một đôi lông mày đẹp đẽ, đôi môi đỏ tươi, trang điểm nhẹ nhàng, trông trẻ trung nhưng cũng không kém sự trưởng thành.
Nhưng cho dù thế nào, tôi cũng không thể quay lại quãng thời gian là một sinh viên đại học nữa rồi.
Tôi cảm thấy đau xót, trong lòng lại nổi lên một sự chờ mong khó đè nén. Một năm rồi, không biết lần này tôi có được gặp anh không?
Hứa Mạc Thành…