
Trúc Mã Tương Thanh Mai
TXT 85/85
331 Theo dõi 0
Đến Muộn
TXT 11/11
403 Theo dõi 0
Thâm Hải
AUX 41/41
270 Theo dõi 0Yêu Đương Với Đại Boss Khó Tính: Chương 1
Tên truyện: Yêu Đương Với Đại Boss Khó Tính.
Thể loại: Đam mỹ, Tình cũ trùng phùng, Hiện đại đô thị, Ngọt sủng, có H, 1×1, HE.
Giấm chua thành tinh bá đạo tổng tài công (Cố Sâm) × Ngốc manh đáng yêu bị lừa vào tròng thụ (Tô Gia Yến)
Văn án 1.
Ra trường 3 năm, hắn gặp cậu trong buổi diễn thuyết chào mừng tân sinh viên mới. Nhìn nụ cười ngọt ngào trên môi cậu, hắn vừa gặp đã yêu.
Dùng trăm phương ngàn cách mới theo đuổi được bạn nhỏ, nhưng không bao lâu cậu xảy ra tai nạn.
Cậu nhìn hắn như nhìn một người xa lạ, giây phút đó Cố Sâm biết bạn nhỏ đã quên mất hắn rồi.
"Tô Gia Yến em ác lắm, nhớ tất cả mọi thứ nhưng lại quên tôi! "
Văn án 2.
Tốt nghiệp đại học, cậu vào làm ở Cố thị. Chỉ là nhìn chủ tịch thật quen mắt, mọi thứ của hắn khiến cậu sinh ra cảm giác thân thuộc.
Tỉnh lại lần nữa trong bệnh viện, vành mắt cậu đỏ hoe, cố ngăn không cho dòng nước mặn chát chảy dài trên mặt.
"Cố Sâm, nếu em không đến Cố thị, anh liền sẽ buông tay em ra, có đúng không? "
Truyện này do ✨MewXinhh✨ cho phép phim79.com đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.com
Đôi lời tác giả: Cái gì muốn nói đều nói ở ngoài rồi, ai chưa đọc vui lòng ra đọc lại sau đó hãy cân nhắc trước khi đọc truyện! Truyện CÓ H chứ KHÔNG PHẢI H KÉO RÈM ai không thích vui lòng rời khỏi! Tui là tui có nhắc trước, không lỡ ông bà nào đọc sốc tâm lí commenchửi tui, tui tức tui chửi lại liền á, đến lúc đó ráng chịu=))))))
...----------------...
Tô Gia Yến vừa mới tốnghiệp đại học, hiện tại đang là mộnhân viên văn phòng bình thường tại trụ sở chính của Cố thị.
"Aiya, các con của ba, tan làm rồi thì về thôi, tăng ca làm gì cho mệt. Chúng ta đi làm công ăn lương chứ không phải đi bán mạng nha !"
Vương tổng chuẩn bị ra về thấy nhân viên của mình vẫn đang gõ phím lạch cạch không khỏi thở dài nhắc nhở.
Mộchị gái tóc xoăn nhanh mồm đáp: "Vương tổng à, có ai làm sếp như anh không ? Sếp nhà người ta chỉ hận nhân viên làm việc hếcông suất, còn anh......!"
Vương tổng vừa khoác áo, vừa cười hà hà: "Còn không xem ai là sếp của cô sao ? Thế nào, mấy cô mấy cậu có muốn về không, hay lại ở lại tăng ca ?"
Mộthanh niên vừa ấn lưu file vừa làm xong, vươn vai đáp: "Sếp Vương, là anh dụ dỗ chúng tôi tan ca đấy ! Cuối tháng cả phòng chúng ta không đạtiêu chuẩn, anh đừng đổ thừa lên đầu nhân viên bọn tôi !"
Vương tổng gật đầu đồng ý: "Sao ba lại đổ thừa lên người các con được chứ !"
Văn phòng hơn mười mấy người đều là thanh niên trai tráng, Vương tổng đã ngoài tứ tuần gọi ba cũng không sai, vừa hài hước quan hệ giữa lãnh đạo và nhân viên cũng được xích gần hơn.
Mẹ cậu muốn tối nay cả nhà cùng dùng cơm, vừa hay lại được tan ca sớm, Tô Gia Yến có chúvui vẻ mà soạn đồ chuẩn bị ra về.
Vai cậu bị người vỗ vỗ vài cái, nghe thấy Vương tổng hỏi: "Nhân viên mới nhỉ, cậu quen với công việc chưa ?"
Tô Gia Yến có chúthụ sủng nhược kinh, liền nghĩ bản thân làm ở phòng chuyên viên hỗ trợ này cũng rấtốt, liền gật đầu đáp: "Quen rồi ạ !"
Vương tổng gật đầu tán thưởng: "Tốlắm người trẻ tuổi, có gì không hiểu cứ hỏi mọi người xung quanh, chúng ta là một gia đình mà !"
Tô Gia Yến gật đầu.
"Vương ba ba, người làm em úsợ rồi kìa ! " Chị gái nói: "Chúng con sẽ tận lực giúp đỡ em ấy, còn bây giờ phòng mình về thôi, lát nữa mưa xuống lại khổ !"
Nghe đến đây, mọi người mới đồng loạnhìn qua cửa kính, sắc trời bên ngoài ảm đạm mộmàu, cuốn theo từng chiếc lá không biếtừ nơi nào tới xoay xoay vài vòng.
Mọi người lục đục rời khỏi phòng, động tĩnh không quá lớn nhưng phòng chuyên viên hỗ trợ về sớm đã thành quen, mộthanh niên phòng kĩ thuậđiện ảnh không nhịn được thốlên.
"Triệu ba ba, gia đình nhà người ta được về rồi kìa, hay phòng mình hôm nay cũng phá lệ về sớm đi ?"
Triệu tổng bên kia đang làm việc hếcông suất, tóc chưa đến lúc bạc nhưng đầu đã hói hơn phân nửa, giận dữ quát.
"Ngoan ngoãn làm việc đi, cả phòng hôm nay tăng ca, không có việc bận thì đừng có lí do xin về trước ! Còn nữa, gọi tôi là Triệu tổng, còn gọi bậy là trừ lương !"
Bỗng dưng phải tăng ca cả phòng ném cho thanh niên vừa rồi ánh mắsắc lẹm, phỏng chừng mắgiếngười được, thanh niên đã bị chém cho vài nhát.
Thanh niên nọ: "......" Oa, tôi cũng không cố tình mà.
Bọn họ ở tầng số 31, cả phòng hơn mười mấy người, phải chia ra 3 thang máy. Tô Gia Yến muốn đi vệ sinh một chút, với lại cậu mang theo dù, lát nữa gặp mưa cũng không sao, bèn nói với mọi người.
"Em muốn đi vệ sinh một chút, mọi người đi trước đi ạ, không cần phải chờ đâu !"
Nói xong liền xoay người hướng phòng vệ sinh mà đi, mộchị gái thấy thế gọi lại: "Ui em únhịn chút đi, về nhà rồi giải quyếmộthể, không là lát nữa mưa đó !"
Tô Gia Yến vẫy chiếc dù trong tay với cô: "Không sao đâu ạ, em có dù mà !"
Đợi Tô Gia Yến đi khỏi, chị gái tóc xoăn không hiểu nổi nói: "Gì kì vậy gái, người ta mắc tiểu mà bà bảo người ta nhịn !"
Cả phòng xung quanh không nhịn được mà phì cười.
Chị gái ngại ngùng: "Thì....thì tôi lo em úbị ướmưa chứ sao !"
Thang máy vừa lên, tinh một tiếng cửa mở ra, chị gái tóc xoăn làm động tác mời: "Bà sợ mưa vậy mời bà đi trước, tui có chồng tui đón mà, mưa to hơn cũng chẳng sợ nhé !"
Cẩu độc thân bên cạnh ai oán liếc chị gái tóc xoăn một cái: Hừ, lúc này còn không quên flex bản thân có chồng !
Tô Gia Yến đi vệ sinh xong, đang chờ thang máy lên thì điện thoại trong tay rung vài lần, cậu tò mò thì thấy hiển thị hai chữ anh hai to đùng.
Tô Gia Yến bắmáy.
"Anh tới đón em ạ ?"
"Ừm !" Đầu dây bên kia đáp. "Em xong việc chưa, anh đang ở trước cổng công ty !"
"Em chuẩn bị vào thang máy, anh đợi một láem liền xuống !"
Thời điểm Tô Gia Yến xuống đến sảnh công ty mới phát hiện trời đã mưa từ khi nào, mặc dù mới mưa nhưng mưa nặng hạrấto. Từ xa cậu thấy xe anh mình đỗ cạnh đó, còn tri kỷ vẫy vẫy tay với cậu.
Tô Gia Yến đi được vài bước định bung dù ra thì phát hiện một người đàn ông mặc âu phục chỉnh tề đứng ngay gần cậu.
Tô Gia Yến ngước mắt nhìn màn mưa trước mặt, đoán chừng rất lâu mới tạnh, không biếlấy dũng khí đâu ra mà dúi chiếc dù vào trong tay nam nhân nọ, sợ nước mưa lấn átiếng người liền nói lớn.
"Dù này cho anh mượn !"
Nói xong không cần biếnam nhân có cần hay không mà chạy về phía xe anh hai mình. Khoảng cách đỗ xe không tính là xa nhưng cậu vẫn bị ướmột chút, lon ton chạy vào ghế phụ.