Âm Đồng Học

Nhà Vô Phúc Nhà Vô Phúc

AUX 01:24:43 3747 Theo dõi 0

Âm Đồng Học: Chương 1

Thể loại: hiện đại, hài, kỳ dị (Vani bấn chữ “kỳ dị” =)))
Editor: Vanila và Qin Barbie Sexy =))
Tình trạng edit: Vani: Mở đầu + chương 1,3,4,5,9 + Kết thúc; Qin: Văn án + chương 2,6, 7,8,10

Âm Đồng Học tên thật là Âm Lệ Hoa.

Tuy nhiên mẫu hệ của Âm đồng học  lại có xuất xứ từ một gia tộc có lịch sử lâu đời.

Nghe nói các cô gái trong tộc này phải chịu lời nguyền xấu xa của thầy mo.

Đại bộ phận phụ nữ đều có điểm chung là: sinh ra đã nhợt nhạt, âm trầm, không hoạt bát.

Hơn nữa từ nhỏ đã thấy được thế giới mà người khác không nhìn thấy được.

Ngoại hình vốn “khủng bố”, tính cách còn thua xa nữ sinh.

Âm đồng học chưa từng nghĩ rằng có ngày mình dễ dàng bị một soái ca chặn lại.

Cũng không nghĩ người này dương khí siêu mạnh, là vương tử bóng rổ lại còn cùng cô bàn chuyện đạo lí!

Kì quái, thời thơ ấu của hắn bi thảm liên quan gì tới cô?

Vì hồi nhỏ trong nhà trẻ cô lỡ đổ oan cho cậu ta, vậy mà cậu ta cũng ghi hận hơn mười năm!

Từ cái ngày bị cậu chặn lại, những ngày không hay ho sau đó của cô không thể ngưng được.

Mặt ngoài của cậu thì là vương tử sáng rỡ, nhưng với riêng cô thì tác oai tác quái.

Loại ác hình ác trạng nào cô chưa thấy qua? Không chỉ bị cậu sai đông ghét tây.

Khi không lại bị dương khí của cậu đốt cháy tán loạn trước mắt cô, đốt nóng hổi.

Vì lo cho cái mạng nhỏ này, cô không muốn sống những ngày bị “đốt cháy” bi thảm nữa.

Quyết định phải rửa sạch tư tưởng cách mạng, hăng hái tiến về phía trước, cố gắng chăm chỉ đọc sách để vào được trường đại học tốt.

Tin như vậy cô nhất định có thể vĩnh viễn thoát khỏi ác ma vương này…


Âm đồng học tên họ đầy đủ là “Âm Lệ Hoa”.

Không biếlà do vợ chồng Âm gia cảm thấy thú vị, hay họ thực sự chờ mong con gái mình sẽ trở thành mộmỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nói chung, mộngười được đặtên là gì hoàn toàn không do cô ta quyếđịnh.

Âm đồng học đến từ một gia tộc có lịch sử lâu đời, chẳng qua điều lạ là toàn bộ gia tộc của cô đều theo mẫu hệ chứ không theo phụ hệ.

Có người nói, vị tổ tiên của gia tộc cô là một bà đồng, chuyên bói toán và chữa bệnh cho người, thế nhưng bà ấy lại đắc tội với mộtên thầy pháp vô cùng độc ác. Hai người đấu pháp xong, tuy rằng tổ tiên bà bà đã chiến thắng, ác ma rốcục cũng phải đền tội, thế nhưng cái tên thầy pháp chếtiệkia, trước khi chếcòn ra huyếchú với tổ tiên bà bà. Từ nay về sau, chỉ cần là phụ nữ thuộc gia tộc đều phải chịu lời nguyền này.

Những người phụ nữ trong gia tộc, sau khi gả đi đều theo họ chồng, người họ Diệp, người họ Lâm, họ Trần, họ Vương, họ Âm, thế nhưng đại bộ phận con gái trong bộ tộc đều có những điểm chung: trời sinh trắng bệch, âm trầm, không hoạbát, hơn nữa từ nhỏ đã thấy được thế giới mà người khác không nhìn thấy được.

Các cô gái trong gia tộc đều chỉ sinh một đứa con, hơn nữa hầu hếđều sinh con gái, nhưng đứa bé đó không nhấthiếphải có thể chấquái dị đó. Có đôi khi, loại thể chấnày cũng gặp phải sự cách di truyền1 (1Tức di truyền cách một đời) hiếm thấy, mẹ ruộcủa Âm Lệ Hoa là mộthí dụ điển hình sinh ra và lớn lên như mộnữ sinh bình thường, nhưng đến đời con gái bà thì lại tiếp tục “thừa hưởng” truyền thống của gia tộc.

Cũng bởi vậy, mỗi khi con gái toàn tộc hội tụ lại cùng mộchỗ, thì tình huống sẽ trở nên đặc biệthú vị — chỉ thấy đầy một gian phòng là âm khí thê thảm, những người phụ nữ xanh xao, trầm mặc đích ngồi ở trong một gian phòng khách lớn, mỗi người đều ínói chuyện, hình như chỉ cần dùng ánh mắlà có thể giao tiếp với nhau, không khí trong gian nhà phảng phấnhư đóng băng, cho dù để nhiệđộ phòng ở mức cao nhấvẫn cảm giác được âm khí băng tản đến lạnh người.

Lúc này, những người chồng – đấng trượng phu của họ sẽ nhảy dựng lên như trúng điện, chỉ muốn chạy trốn mà không được.

“Này, tôi đi ra ngoài húđiếu thuốc!”

“Ách, tôi ra bật lửa giúp anh ta.”

“Ách ách, tôi ra híkhói thuốc cùng hai người họ.” [*Vanila: lí do của ông này ngu dã man =)); Qin: tôi ra hứng tàn thuốc cko ba ng` họ =))]

Sau đó mộphòng âm khí um tùm toàn những người con gái kế tục sẽ không nói gì, dựa vào giác quan thứ sáu kỳ dị giao lưu với nhau.

Ngồi góc dưới, mẹ của Âm Lệ Hoa lại thuộc loại “Ma qua” trái lại với truyền thống kì dị của gia tộc. Nếu bà không phải trông đứa con gái ốm yếu, trên cơ bản hẳn sẽ lựa chọn chạy đi cùng chồng luôn rồi, không trốn mới lạ đấy.

Đầu năm, làm “Ma qua” cũng không tốchúnào!

Tuy rằng tình huống rấquỷ dị, nhưng cũng không biết có phải do ông trời muốn bồi thường cho các cô không, mà không hiểu sao cuộc sống hôn nhân của họ luôn theo chiều THUẬN — nói cách khác, họ sẽ không bao giờ làm chồng mình đông lạnh đến chết, cũng không có ý muốn trốn đi.

Ngẫm lại cũng đúng, đàn ông bình thường mà lại có thể quen biếkiểu phụ nữ như vậy, còn có thể yêu thương các cô rồi nguyện ý bàn chuyện kết hôn, quả thực phải có dũng khí hơn người. Trừ phi vào cái ngày đoàn tụ đặc biệnhư thế này, năng lượng âm khí vượquá mức bình thường, thực sự làm cho người ta không chống đỡ nổi, nếu không đại bộ phận những người chồng này đều rấyêu vợ yêu con, đều là những người đàn ông tốt.

Đương nhiên, khi còn bé Âm Lệ Hoa không biếnhiều thứ như vậy.

Cô chỉ biếlà, thân thể mình bình thường có rấnhiều “Bạn bè” đến vây xung quanh cùng chơi với cô. Đến tận lâu thậlâu sau đó, cô mới phát hiện, thì ra … những “Bạn bè” này, người bình thường không nhìn thấy được.

Năm ấy cô mới năm tuổi.

Năm ấy cô cũng không cảm thấy mình với những bạn học trong nhà trẻ có điểm gì khác biệ— đương nhiên các bạn học của cô tuyệđối không có cái nhìn giống vậy.

Cô chỉ biết, mình rấthích tìm đồ vật. Mỗi khi có mộngười hoặc một vậgì đó biến mấkhông thấy, cô lập tức có thể đoán được chuẩn xác không sai người đó, vậđó đang ở nơi nào.

Đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu vì sao mình có thể làm được như vậy, chỉ biếkhi mẹ nói “Ai da, chìa khóa của mình lại chạy đi đằng nào rồi” thì trong đầu cô sẽ độnhiên hiện lên một hình ảnh, giúp cô nhìn thấy được “Mẹ đến tìm cái chìa khoá ở mặsau của ngăn tủ đi”.

Bởi vì có khả năng hiếm có và đặc dị2 (2đặc biệvà kỳ dị) như vậy, bé gái nhỏ đã cực kỳ không hoạbálại còn có một bộ mặxanh xao sầu thảm luôn bị mọi người tránh xa, không ai dám tới gần; … ínhấ… Bấcứ ai không tìm thấy đồ vườn trẻ, nhấđịnh sẽ chạy tới tìm cô. [*Vanila: Ta bức xúc nha, chị ấy là cái gì, máy tìm đồ thấlạc à? =.=”; Qin: PK cô thật là~~A Âm Âm tìm giúp e tờ 5 đô=))]

Ngày nào cũng trong tình trạng đó.

“Ô… Chơi này… Sau đó lại… Tiếp sau đó lại… Sau đó lại lại… Cuối cùng không thấy tăm hơi đâu cả! Ô ô ô…” Mộđứa bé trai mập mạp lên tiếng khóc lớn.

Thấy giáo dùng hếnỗ lực mới ngăn được cậu bé khóc lóc, bắcậu kể ra hếchân tướng sự việc. “Ồ, hoá ra là mẹ của Vương Đại Minh tặng em ấy mộchiếc ô tô điều khiển từ xa, nhưng bây giờ không thấy nữa!”

Lớp chồi mẫu giáo bé liếc mắt nhìn nhau rồi lại nhìn thầy, thần sắc mọi người đều ngưng trọng.

Khu vực xã của họ rấnhỏ, cho nên riêng vườn trẻ cũng đủ mê người rồi. Tuy rằng chia làm ba ban nhỏ giống nhau, thế nhưng thực ra học sinh chỉ học trong đúng một gian phòng, chẳng qua có cấp học khác nhau và thầy giáo khác nhau thôi.

Việc không tìm thấy món đồ chơi là chuyện không lớn nhưng cũng chẳng nhỏ, nhưng các bạn nhỏ đều biếlớp trưởng là người như thế nào, mà kẻ gia trưởng như Vương Đại Minh — tuyệđối điều không phải là loại người có không nói có.

“Được rồi, chúng ta đi hỏi thử Âm Lệ Hoa xem, nói không chừng Âm Lệ Hoa có thể tìm được.” Thầy giáo lớp chồi trực tiếp đề nghị.

Vì vậy, chiếu theo lệ cũ một đám người chậm rãi bước đến bàn đầu của lớp chồi.

Vừa thấy bé gái trước mặt, thầy hiệu trưởng đã nhịn không được nuốmộngụm nước bọlớn, tay vô ý thức nắm lấy tay thầy giáo lớp chồi.

“Chuyện là… Khụ, Âm Lệ Hoa, con, tâm trạng con hôm nay không tốà?” Bằng không sao sắc mặlại xấu xí đến vậy?

Mộtiểu cô nương đang yên lặng ngồi trước bàn vẽ tranh, dùng động tác thong thả cực độ ngẩng đầu lên.

“Không đâu ạ… Con đang nhìn bức tranh vẽ mẹ con vẽ cho con… Đây là bức tranh con thích nhất… Con rấhài lòng, rấhài lòng…”

Thì, thì ra loại vẻ mặnày là đang biểu lộ cảm xúc vui vẻ à? Mấy thầy giáo nuốnước miếng một cái, đồng thời bị vẻ mặthanh thản âm trầm của cô bé kia làm trấn tĩnh lại.

“Ừm, vậy là tốrồi, vậy là tốrồi!” Hai thầy giáo phẩy tay cười trừ.

“Thầy, xe! Xe của con! Ô ô ô –” Vương Đại Minh tiếp tục khóc nháo.

“A, được rồi, Âm Lệ Hoa, thầy và các bạn có chuyện muốn nhờ con hỗ trợ, có được không?”

“Được ạ…” Ngữ khí không chúhoạbácủa cô bé căn bản không hề giống với mộtiểu quỷ năm tuổi đầu.

“Chiếc ô tô điều khiển từ xa của Vương Đại Minh bị mất, con có biếcái xe đã chạy đi đâu rồi không?”

Cô bé vừa chậm rãi cúi xuống, mộmảng tóc đen dài xoã xuống, che khuấmột nửa khuôn mặcủa cô, nhìn thế nào cũng giống hệtượng búp bê quỷ trong những bộ phim kinh dị của NhậBản.

Thầy giáo lớp chồi dùng sức bắlấy người bên cạnh mới có thể nhịn được không théchói tai mở cửa xông ra.

Tiểu cô nương trầm mặc mộchút, có điểm hoang mang phát hiện, hình ảnh chiếc ô tô điều khiển từ xa không giống như bình thường nhảy vào trong đầu.

Sao lại không tìm được?

Cô chậm rãi ngẩng đầu, đang muốn nói thì độnhiên trong lúc đó, hình ảnh lại dần dần hiện ra.

“Điều khiển từ xa đang ở…” Cô bé chậm rãi quay đầu, những người vây quanh cô cũng lập tức quay đầu theo. Cuối cùng, cô giơ mộtay lên, chỉ về phía thân ảnh thấp bé ở góc xa xa đang đứng cùng mọi người. “Cậu ta… Điều khiển từ xa đang ở trong cặp sách của Tiểu Quang…”

Tiểu Quang?

Tiểu Quang?

Tiểu Quang không phải là mộnam sinh nhỏ luôn thẹn thùng hướng nội, không dám chơi đùa cùng các bạn nam khác sao? Không thể tin được cậu ta như thế mà lại có dũng khí lấy cắp xe của bạn học!

Mọi người quay đầu lại cùng một lúc nhìn thẳng cậu bé kia. Nam sinh nhỏ gầy trừng lớn hai mắt, vội vã cố sức lắc đầu.

“Không phải con! Không phải con! Con không lấy ô tô điều khiển từ xa! Thậsự không phải con — ”

Đứa bé trai nói gấp đến mức trán đổ đầy mồ hôi, liều mình phủ nhận, thế nhưng cô bé kia đã không còn hứng thú với những chuyện kế tiếp.

Cô biết mình đúng, thầy giáo đã bị cô thuyếphục nhấđịnh sẽ tìm đến nơi hắn ta giấu xe, hắn phủ nhận cũng vô dụng.

Vì vậy, cô cúi đầu tiếp tục ngắm bức tranh vẽ của mình, bỏ ngoài tai mọi hỗn loạn ở thế giới bên ngoài.

Năm ấy, cô mới năm tuổi, thế giới còn rấđơn thuần, rấtốđẹp…
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 959

Thể loại: Hài Hước, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 12/12

Kim Thanh Yua Mikami Yu Shinoda Kana Momonogi xem gì Suzu Honjo nghe gì Đình Soạn Karen Yuzuriha Hà Thu vl79 Tuấn Anh Trần Vân link tối cổ Ai Sayama radiotruyen Momo Sakura Bảo Linh giải trí tổng hợp Nguyễn Huy vlxx Anh Sa Tú Quỳnh Thu Huệ Minami Aizawa Đình Huy Thanh Mai phim79 giải trí iptv m3u8 Hồng Nhung truyenngontinh Mayuki Ito Min Do-yoon Nguyễn Thành Đang cập nhật Nguyễn Hoa Yui Hatano vtvgo tv Tâm An Cô Úc Quàng A Tũn Đình Soạn Viết Linh Đình Duy audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com