Editor: Sư Tử Lai Dê.Sau một đêm, bạn trai bỗng dưng giàu to, đây là trải nghiệm thế nào hở?Túi xách, quần áo hàng hiệu không cần phải nói.
Ngày hôm sau vừa tan làm đã có hoa hồng phủ kín đại sảnh công ty chờ sẵn, còn bạn trai giơ nhẫn kim cương sáng lóa cầu hôn tôi.
Anh ta còn hứa sau khi kết hôn sẽ mua ngay cho tôi biệt thự xa hoa, còn có thể biếu nhà tôi mộkhoản tiền không hề nhỏ.Các đồng nghiệp đều đoán rằng, lần này Lục Tư Tề mang tiếng đi công tác, thực tế là đi kế thừa gia tài trị giá hàng tỷ đồng.
Có người còn nói tôi số đỏ, người ta phấrồi nhưng cũng không đi kiếm mấy cô minh tinh hay người mẫu tươi ngon mọng nước, mà vẫn chung tình với cô em nông thôn là tôi đây.Tôi cũng lén hỏi han Lục Tư Tề rằng tiền từ đâu ra, song anh ta nhấquyếkhông chịu nói.Dù là đi ăn hay mua đồ, anh ta đều chỉ dùng tiền mặt, nhưng tôi lại chưa bao giờ thấy anh ta đi rútiền, không biếnhiều tiền như vậy, rốt cuộc anh ta đã nhévào chỗ nào ở trên người.Tôi và anh ta quen nhau cũng đều có mục tiêu là kết hôn.
Hiện giờ anh ta chủ động nhắc tới, bà ngoại tôi cũng thúc tôi kết hôn trước khi đến năm tuổi, bởi vậy tôi cũng không định chần chừ thêm.Nhưng có một điều khiến tôi rấthắc mắc là, làm sao mà anh ta qua được ải của mẹ anh ta.
Dù sao chúng tôi yêu nhau đã hơn nửa năm, nhưng mẹ anh ta vẫn luôn không vừa lòng với tôi.Mẹ anh ta bảo chúng tôi đi đăng ký trước rồi về nhà làm bữa cơm cúng tổ tiên, còn lễ cưới thì để sau làm bù.Nhà của Lục Tư Tề ở ngay ngoại ô thành phố, căn bản là không cần phải tách ra làm cỗ mừng.
Tuy rằng tôi cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng chỉ cho rằng có lẽ là tập tục mỗi nơi mỗi khác, cho nên cũng không hề phủ quyết.Tối hôm về nhà anh ta, vừa xuống xe tôi đã thấy mẹ anh ta ngồi hóa vàng ở ngay cửa nhà.
Bên cạnh chậu than còn đặhai bácơm trắng có cắm hương.
Mẹ anh ta lẩm bẩm gì đó, tôi chỉ loáng thoáng nghe được bà ta gọi "Tư Tề trở về đi, trở về đi.
Vân Thanh, trở về đi..".
Tôi cảm thấy rất giống với cách gọi hồn ở quê tôi, song Lục Tư Tề lại bảo, đó là tập tục ở đây.
Nói thật, nghe tên mình bị gọi như gọi hồn vậy, thật sự là cứ quái quái thế nào đó.Nhưng vừa vào trong nhà, tôi đã thấy ảnh cưới của tôi và Lục Tư Tề bị bày trên bàn thờ ở chính giữa phòng khách, mà trên bàn thờ còn bày sẵn gà, thịlợn và cá, đều còn sống cả.
Chưa hết, còn có cả hai bácơm trắng cắm hương và hai chén rượu, cùng với một lư hương đang tỏa khói nghi ngút, ngay cả chứng nhận kết hôn của chúng tôi được đặtrên bàn thờ.
Nhìn qua trông như thể tôi và Lục Tư Tề đều đã chếhết, và người nhà này đang tế điện hai chúng tôi.Trong lòng tôi có phần khó chịu.
Mẹ Lục Tư Tề hỏi han chúng tôi đã ăn uống gì chưa, vậy mà khi bà ấy bưng mâm cơm lên bàn thì tôi lại thấy, trên bácơm vẫn còn ba cái lỗ cùng với tro hương bám ở trên.
Hiển nhiên đó là hai bácơm vừa được để trên bàn thờ, ngay cả thức ăn cũng là gà, thịt, cá còn sống nhăn sống nhở được để trên ban thờ vừa nãy.Cơm cắm hương, thịvẫn còn tơ máu, tất cả đều là để cho ma ăn, vậy mà mẹ Lục Tư Tề còn bảo không nên lãng phí, đồng thời nhìn chằm chằm tôi và Lục Tư Tề ăn cơm.Tôi miễn cưỡng và mộmiếng cơm, cơm nửa sống nửa chín, còn cả hạgạo sống nguyên, tôi nghẹn trong miệng, không cách nào nuốnổi, nhưng Lục Tư Tề lại ăn rấngon lành.Ngay cả mấy thứ thịsống kia cũng chỉ chần qua nước, tôi nhìn anh ta ăn rấsung sướng, có cả máu bắn ra từ thớ thịsống trong miệng anh ta.
Tôi nhìn mà rợn tóc gáy, còn anh ta thì ăn hếcả cơm lẫn thịt.Bị mẹ anh ta nhìn chằm chằm, tôi chỉ ăn được hai miếng cơm rồi đành chịu, nào ngờ mẹ anh ta lại bê một bácanh kỳ quái gì đó mà màu đen xì, đặc sánh.
Tôi ngửi thấy có mùi tanh nồng, khiến tôi cồn cào dạ dày, buồn nôn không thôi.
Nhưng mẹ anh ta cứ nói đó là thuốc Đông y gì đó dưỡng sinh, đảm bảo tôi sẽ có thai con trai ngay, còn bắtôi phải uống cho bằng được.Lục Tư Tề còn giữ chặvai tôi, cầm bágí sávào miệng tôi, khiến tôi muốn tránh né cũng không nổi.Nước canh đổ ùng ục vào cổ họng tôi, vừa đặc sánh lại vừa tanh, khá giống mùi máu.
Tôi bị ép uống một hơi hếcả bát, suýnữa đã nôn hếra.
Anh ta vừa buông tôi ra, tôi lập tức che miệng chạy ra ngoài.Đêm đó mẹ Lục Tư Tề ngủ chung với tôi.
Trong đầu tôi không ngừng hiện lên canh Lục Tư Tề ăn thịgà còn nguyên máu cùng với bácơm sống dở cắm hương.
Trong lòng tôi thì thấy vô cùng bấan, không cách nào ngủ nổi.Tuy nhiên, chỉ cần tôi khẽ cựa quậy là mẹ Lục Tư Tề lại nắm chạy tay tôi, như thể sợ tôi sẽ chạy mấvậy.
Càng như vậy, tôi lại càng thấy sợ hãi, cũng không dám động đậy mảy may.
Có điều, đúng là kỳ quái, không ngờ nằm im thế chưa được bao lâu, tôi đã mơ màng ngủ say.Sáng hôm sau, tôi bị gọi tỉnh bằng mộthứ mùi cực kỳ gay mũi.
Vừa mở mắtôi đã thấymẹ Lục Tư Tề bưng một chén nước kỳ quái đứng ngay cạnh giường, mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Bà ta nói uống xong cái đó tôi mới được ăn sáng.
Thế là tôi đành bấm bụng uống tiếp.Chờ khi tôi rời giường ra ngoài nhà thì chẳng thấy bóng dáng Lục Tư Tề đâu cả, mà ngoài sân cũng chẳng có vẻ gì là sẽ bày cỗ chúc mừng.
Mẹ Lục Tư Tề nói ở đây làm cỗ mừng cưới đều để đến tối, còn bảo tôi ở yên trong phòng, không được đi đâu.Tôi lấy điện thoại gọi vào máy Lục Tư Tề, song anh ta không hề nghe máy.
Tôi đi ra sân tìm thử thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên trong mộcăn phòng đóng kín cửa, còn kéo kín cả rèm cửa.
Mà ở cửa ra vào của căn phòng đang đặt một lư hương với chậu than, trong lư hương vẫn đang có khói tỏa ra.Nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở trong phòng, tôi mới bước lại gần, định gọi Lục Tư Tề đi ra.
Tôi thật sự không muốn uống tiếp cái thứ nước thuốc quái dị kia nữa.Bước sátới cửa, tôi thấy cửa đang mở hé, mà bên trong căn phòng mờ tối này, hình như có một cái thùng gỗ đen xì được đặngay giữa phòng.
Mà trong phòng có mùi gì đó rất quái, ngay cả mùi hương cũng không ánổi.
Nhưng lạ nhất là, tiếng chuông điện thoại của Lục Tư Tề vang lên từ bên trong cái thùng gỗ đó.Tôi đang định đi vào nhìn kỹ hơn, nào ngờ một bàn tay bấthình lình chụp lấy vai tôi, làm tôi sợ đến hếhồn.
Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy mẹ Lục Tư Tề đứng ngay sau lưng, nhìn tôi lạnh lùng.
Trong tay bà ta cầm một con dao vẫn còn dính máu.
Bà ta bảo bà vừa mới cắtiếgà, nếu như tôi rảnh rỗi thì xuống bếp phụ bà ta một tay.Vẻ mặbà ta âm trầm, giọng điệu như đang ra lệnh.
Tôi nhìn con dao vẫn còn dính máu mà chỉ biếgật đầu răm rắp.Lúc nhìn con dao, tôi mới nhận ra lông bám trên lưỡi dao không phải kiểu lông vũ của gà vịt, mà là túm lông kiểu lông mèo lông chó.
Tôi không khỏi giậthótrong lòng, song bà ấy đã kéo tôi đi rồi.Tuy rằng tôi cũng không thấy được con gà nào bị giếthịt, song suốcả buổi trưa tôi đều phụ ở trong bếp, cũng không nhìn thấy Lục Tư Tề đâu cả.Từ lúc anh ta đi công tác về, hình như tôi cũng chỉ gặp được anh ta sau khi tan làm, còn ban ngày ai nấy đều phải làm việc, hoàn toàn không có thời gian rảnh để gặp.
Chỉ có điều, khi nhớ tới tiếng chuông điện thoại vang lên ngay phía trên cái thùng gỗ, tôi cứ mơ hồ cảm thấy có gì đó khác thường.Đến bữa, tôi định phụ cắm cơm, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề lại bảo tôi về phòng nghỉ ngơi.
Tôi đang định nói thêm mấy câu, bà ấy đã cầm con dao bổ chặthẳng đầu con cá ở trên thớt.
Nhìn cú chặdứt khoát đó, tôi không dám thốra nửa từ, cun cúđi ra khỏi bếp.
Tôi nghĩ, chỉ cần tìm được Lục Tư Tề, tôi sẽ nói thẳng với anh ta, tôi không cần bày cỗ bàn gì nữa hết, tôi cũng không muốn ở lại đây thêm một phúnào nữa.Tôi vừa rời khỏi bếp chưa được bao xa, bỗng nhớ ra cái áo khoác ban nãy tôi cởi để cho tiện làm vẫn còn vắdưới bếp, mà điện thoại của tôi cũng còn trong túi áo.
Tôi đành cắn răng quay trở lại.
Nhưng đi tới cửa bếp, có lẽ vìvẫn còn sợ nên trời xui đất khiến thế nào, tôi lại dừng chân, len lén nhòm vào bên trong, còn trong đầu thì nghĩ nên mở miệng thế nào.Nào ngờ tôi thấy mẹ Lục Tư Tề tự dưng moi ra cả một cái ấm sắc thuốc từ dưới bếp lửa ra, mà khi bà ấy mở nắp ấm, tôi ngửi thấy ngay mùi thuốc Đông y rấnồng nặc.
Sau khi róthuốc trong ấm ra bát, bà ấy lại moi từ dưới đáy bếp ra một cái túi, và bên trong là một con mèo mun.Hai chân trước của con mèo đã bị chặđứt, máu me be bét.
Mộtay bà ấy cầm con dao chặđầu cá lúc nãy, một tay thì đặmột chân sau của mèo lên thớt, sau đó bà ấy chặphăng cái chân ấy đi.
Tiếp theo, bà ấy bóp chặchân con mèo để máu của nó chảy ra, đồng thời cho thứ máu đen xì đó chảy vào trong báthuốc.
Ngay lập tức, báthuốc đặc sánh đã thêm mùi tanh nồng của máu, và đó cũng chính là thứ mà tôi đã uống lúc sáng hôm nay.Tôi đứng ngoài cửa bếp nhìn mà cả người nổi hếcả da gà, đồng thời còn thấy buồn nôn vô cùng.
Tôi không dám thở mạnh, tay thì bịchặlấy miệng, hai chân từ từ lùi về đằng sau.Tôi chỉ muốn chạy thậnhanh rời khỏi đây, nhưng không biếvì sao, rõ ràng khoảng cách tới cổng nhà ngắn là vậy, thế mà tôi không tài nào chạy thoánổi.
Tôi sốruộđến nỗi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nhìn bức tường cao tầm người mình, tôi hạ quyếtâm, định trèo tường nhảy ra ngoài.Vậy mà chỉ vừa mới chạy tới chân tường, mẹ Lục Tư Tề đã xuất hiện ngay bên cạnh tôi từ lúc nào chẳng biết.
Trong tay bà ấy là báthuốc có pha máu đen của con mèo chết.
Bà ấy đưa báthuốc cho tôi, bảo: "Vân Thanh, đến giờ uống thuốc rồi."Tôi hísâu một hơi, cố gắng nở mộnụ cười, tay nhận báthuốc.
Vừa chạm vào bát, tôi lập tức kêu: "Nóng quá!"Tôi còn làm động tác nóng quá nên cầm không vững, định hấcái báđi, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề không hề buông tay, còn lạnh lùng nhìn tôi.
Sau đó, bà ta cho tay vào miệng, cắn rách đầu ngón tay, tiếp đấy bóp tay cho máu chảy ra, nhỏ vào trong báthuốc.Máu của bà ta vừa rớvào bát, mùi tỏa ra lại càng kỳ quái hơn.
Tôi ngửi một cái mà đã thấy đầu váng mắt hoa, trong lòng âm thầm kêu không hay.
Tôi buông tay khỏi báthuốc, quay người lại ngay lập tức, định nhảy qua tường chạy trốn.
Nhưng không biếvì sao, hai chân tôi mềm oặra, ngay một giây sau tôi đã hôn mê bấtỉnh..
-Chương 1+
TXT 51/??
662 Theo dõi 0
TXT 40/??
1055 Theo dõi 0
TXT 85/85
597 Theo dõi 0
TXT 65/65
464 Theo dõi 0
TXT 163/???
436 Theo dõi 0
TXT 44/44
784 Theo dõi 0
Tuấn Anh Kim Thanh Tâm An Karen Yuzuriha Quàng A Tũn Yua Mikami vl79 Hồng Nhung Thanh Mai Minami Aizawa Miu Shiromine Tú Quỳnh Viết Linh vtvgo tv radiotruyen xem gì Thu Huệ Đang cập nhật Đình Duy Nguyễn Huy Anh Sa giải trí Bảo Linh Nguyễn Thành Mayuki Ito vlxx Suzu Honjo giải trí tổng hợp Đình Soạn truyenngontinh Đình Soạn phim79 Nguyễn Hoa Ai Sayama Yui Hatano Kana Momonogi Momo Sakura Đình Huy link tối cổ iptv m3u8 Min Do-yoon Yu Shinoda nghe gì Cô Úc Hà Thu truyen79.xyz
phim79.com
Âm Hôn Khó Chia Lìa: Chương 1
Tác giả: Tích Vân Khát Vũ
Thể loại: Ngôn Tình, Linh Dị, Truyện Khác, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Sau một đêm, bạn trai bỗng dưng giàu to, đây là trải nghiệm thế nào hở?
Đêm tân hôn bị ép phải uống một bát thuốc kỳ quái là một cảm giác thế nào?
Cảm giác khi biết mình bị hiến tế cho một kẻ không là ma hay quỷ nó như thế nào? Và rồi có thai của kẻ đó nữa?
Nếu muốn biết, vậy hãy ngồi xuống và nghe tôi kể, bạn sẽ biết những cảm giác đó là thế nào.
123456789101112131415161718192021222324252627282930313233343536373839404142434445464748495051525354555657585960616263646566676869707172737475767778798081828384858687888990919293949596979899100101102103104105106107108109110111112113114115116117118119120121122123124125126127128129130131132133134135136137138139140141142143144145146147148149150151152153154155156157158159160161162163164165166167168169170171172173174175176177178179180
Editor: Sư Tử Lai Dê.Sau một đêm, bạn trai bỗng dưng giàu to, đây là trải nghiệm thế nào hở?Túi xách, quần áo hàng hiệu không cần phải nói.
Ngày hôm sau vừa tan làm đã có hoa hồng phủ kín đại sảnh công ty chờ sẵn, còn bạn trai giơ nhẫn kim cương sáng lóa cầu hôn tôi.
Anh ta còn hứa sau khi kết hôn sẽ mua ngay cho tôi biệt thự xa hoa, còn có thể biếu nhà tôi mộkhoản tiền không hề nhỏ.Các đồng nghiệp đều đoán rằng, lần này Lục Tư Tề mang tiếng đi công tác, thực tế là đi kế thừa gia tài trị giá hàng tỷ đồng.
Có người còn nói tôi số đỏ, người ta phấrồi nhưng cũng không đi kiếm mấy cô minh tinh hay người mẫu tươi ngon mọng nước, mà vẫn chung tình với cô em nông thôn là tôi đây.Tôi cũng lén hỏi han Lục Tư Tề rằng tiền từ đâu ra, song anh ta nhấquyếkhông chịu nói.Dù là đi ăn hay mua đồ, anh ta đều chỉ dùng tiền mặt, nhưng tôi lại chưa bao giờ thấy anh ta đi rútiền, không biếnhiều tiền như vậy, rốt cuộc anh ta đã nhévào chỗ nào ở trên người.Tôi và anh ta quen nhau cũng đều có mục tiêu là kết hôn.
Hiện giờ anh ta chủ động nhắc tới, bà ngoại tôi cũng thúc tôi kết hôn trước khi đến năm tuổi, bởi vậy tôi cũng không định chần chừ thêm.Nhưng có một điều khiến tôi rấthắc mắc là, làm sao mà anh ta qua được ải của mẹ anh ta.
Dù sao chúng tôi yêu nhau đã hơn nửa năm, nhưng mẹ anh ta vẫn luôn không vừa lòng với tôi.Mẹ anh ta bảo chúng tôi đi đăng ký trước rồi về nhà làm bữa cơm cúng tổ tiên, còn lễ cưới thì để sau làm bù.Nhà của Lục Tư Tề ở ngay ngoại ô thành phố, căn bản là không cần phải tách ra làm cỗ mừng.
Tuy rằng tôi cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng chỉ cho rằng có lẽ là tập tục mỗi nơi mỗi khác, cho nên cũng không hề phủ quyết.Tối hôm về nhà anh ta, vừa xuống xe tôi đã thấy mẹ anh ta ngồi hóa vàng ở ngay cửa nhà.
Bên cạnh chậu than còn đặhai bácơm trắng có cắm hương.
Mẹ anh ta lẩm bẩm gì đó, tôi chỉ loáng thoáng nghe được bà ta gọi "Tư Tề trở về đi, trở về đi.
Vân Thanh, trở về đi..".
Tôi cảm thấy rất giống với cách gọi hồn ở quê tôi, song Lục Tư Tề lại bảo, đó là tập tục ở đây.
Nói thật, nghe tên mình bị gọi như gọi hồn vậy, thật sự là cứ quái quái thế nào đó.Nhưng vừa vào trong nhà, tôi đã thấy ảnh cưới của tôi và Lục Tư Tề bị bày trên bàn thờ ở chính giữa phòng khách, mà trên bàn thờ còn bày sẵn gà, thịlợn và cá, đều còn sống cả.
Chưa hết, còn có cả hai bácơm trắng cắm hương và hai chén rượu, cùng với một lư hương đang tỏa khói nghi ngút, ngay cả chứng nhận kết hôn của chúng tôi được đặtrên bàn thờ.
Nhìn qua trông như thể tôi và Lục Tư Tề đều đã chếhết, và người nhà này đang tế điện hai chúng tôi.Trong lòng tôi có phần khó chịu.
Mẹ Lục Tư Tề hỏi han chúng tôi đã ăn uống gì chưa, vậy mà khi bà ấy bưng mâm cơm lên bàn thì tôi lại thấy, trên bácơm vẫn còn ba cái lỗ cùng với tro hương bám ở trên.
Hiển nhiên đó là hai bácơm vừa được để trên bàn thờ, ngay cả thức ăn cũng là gà, thịt, cá còn sống nhăn sống nhở được để trên ban thờ vừa nãy.Cơm cắm hương, thịvẫn còn tơ máu, tất cả đều là để cho ma ăn, vậy mà mẹ Lục Tư Tề còn bảo không nên lãng phí, đồng thời nhìn chằm chằm tôi và Lục Tư Tề ăn cơm.Tôi miễn cưỡng và mộmiếng cơm, cơm nửa sống nửa chín, còn cả hạgạo sống nguyên, tôi nghẹn trong miệng, không cách nào nuốnổi, nhưng Lục Tư Tề lại ăn rấngon lành.Ngay cả mấy thứ thịsống kia cũng chỉ chần qua nước, tôi nhìn anh ta ăn rấsung sướng, có cả máu bắn ra từ thớ thịsống trong miệng anh ta.
Tôi nhìn mà rợn tóc gáy, còn anh ta thì ăn hếcả cơm lẫn thịt.Bị mẹ anh ta nhìn chằm chằm, tôi chỉ ăn được hai miếng cơm rồi đành chịu, nào ngờ mẹ anh ta lại bê một bácanh kỳ quái gì đó mà màu đen xì, đặc sánh.
Tôi ngửi thấy có mùi tanh nồng, khiến tôi cồn cào dạ dày, buồn nôn không thôi.
Nhưng mẹ anh ta cứ nói đó là thuốc Đông y gì đó dưỡng sinh, đảm bảo tôi sẽ có thai con trai ngay, còn bắtôi phải uống cho bằng được.Lục Tư Tề còn giữ chặvai tôi, cầm bágí sávào miệng tôi, khiến tôi muốn tránh né cũng không nổi.Nước canh đổ ùng ục vào cổ họng tôi, vừa đặc sánh lại vừa tanh, khá giống mùi máu.
Tôi bị ép uống một hơi hếcả bát, suýnữa đã nôn hếra.
Anh ta vừa buông tôi ra, tôi lập tức che miệng chạy ra ngoài.Đêm đó mẹ Lục Tư Tề ngủ chung với tôi.
Trong đầu tôi không ngừng hiện lên canh Lục Tư Tề ăn thịgà còn nguyên máu cùng với bácơm sống dở cắm hương.
Trong lòng tôi thì thấy vô cùng bấan, không cách nào ngủ nổi.Tuy nhiên, chỉ cần tôi khẽ cựa quậy là mẹ Lục Tư Tề lại nắm chạy tay tôi, như thể sợ tôi sẽ chạy mấvậy.
Càng như vậy, tôi lại càng thấy sợ hãi, cũng không dám động đậy mảy may.
Có điều, đúng là kỳ quái, không ngờ nằm im thế chưa được bao lâu, tôi đã mơ màng ngủ say.Sáng hôm sau, tôi bị gọi tỉnh bằng mộthứ mùi cực kỳ gay mũi.
Vừa mở mắtôi đã thấymẹ Lục Tư Tề bưng một chén nước kỳ quái đứng ngay cạnh giường, mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Bà ta nói uống xong cái đó tôi mới được ăn sáng.
Thế là tôi đành bấm bụng uống tiếp.Chờ khi tôi rời giường ra ngoài nhà thì chẳng thấy bóng dáng Lục Tư Tề đâu cả, mà ngoài sân cũng chẳng có vẻ gì là sẽ bày cỗ chúc mừng.
Mẹ Lục Tư Tề nói ở đây làm cỗ mừng cưới đều để đến tối, còn bảo tôi ở yên trong phòng, không được đi đâu.Tôi lấy điện thoại gọi vào máy Lục Tư Tề, song anh ta không hề nghe máy.
Tôi đi ra sân tìm thử thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên trong mộcăn phòng đóng kín cửa, còn kéo kín cả rèm cửa.
Mà ở cửa ra vào của căn phòng đang đặt một lư hương với chậu than, trong lư hương vẫn đang có khói tỏa ra.Nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở trong phòng, tôi mới bước lại gần, định gọi Lục Tư Tề đi ra.
Tôi thật sự không muốn uống tiếp cái thứ nước thuốc quái dị kia nữa.Bước sátới cửa, tôi thấy cửa đang mở hé, mà bên trong căn phòng mờ tối này, hình như có một cái thùng gỗ đen xì được đặngay giữa phòng.
Mà trong phòng có mùi gì đó rất quái, ngay cả mùi hương cũng không ánổi.
Nhưng lạ nhất là, tiếng chuông điện thoại của Lục Tư Tề vang lên từ bên trong cái thùng gỗ đó.Tôi đang định đi vào nhìn kỹ hơn, nào ngờ một bàn tay bấthình lình chụp lấy vai tôi, làm tôi sợ đến hếhồn.
Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy mẹ Lục Tư Tề đứng ngay sau lưng, nhìn tôi lạnh lùng.
Trong tay bà ta cầm một con dao vẫn còn dính máu.
Bà ta bảo bà vừa mới cắtiếgà, nếu như tôi rảnh rỗi thì xuống bếp phụ bà ta một tay.Vẻ mặbà ta âm trầm, giọng điệu như đang ra lệnh.
Tôi nhìn con dao vẫn còn dính máu mà chỉ biếgật đầu răm rắp.Lúc nhìn con dao, tôi mới nhận ra lông bám trên lưỡi dao không phải kiểu lông vũ của gà vịt, mà là túm lông kiểu lông mèo lông chó.
Tôi không khỏi giậthótrong lòng, song bà ấy đã kéo tôi đi rồi.Tuy rằng tôi cũng không thấy được con gà nào bị giếthịt, song suốcả buổi trưa tôi đều phụ ở trong bếp, cũng không nhìn thấy Lục Tư Tề đâu cả.Từ lúc anh ta đi công tác về, hình như tôi cũng chỉ gặp được anh ta sau khi tan làm, còn ban ngày ai nấy đều phải làm việc, hoàn toàn không có thời gian rảnh để gặp.
Chỉ có điều, khi nhớ tới tiếng chuông điện thoại vang lên ngay phía trên cái thùng gỗ, tôi cứ mơ hồ cảm thấy có gì đó khác thường.Đến bữa, tôi định phụ cắm cơm, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề lại bảo tôi về phòng nghỉ ngơi.
Tôi đang định nói thêm mấy câu, bà ấy đã cầm con dao bổ chặthẳng đầu con cá ở trên thớt.
Nhìn cú chặdứt khoát đó, tôi không dám thốra nửa từ, cun cúđi ra khỏi bếp.
Tôi nghĩ, chỉ cần tìm được Lục Tư Tề, tôi sẽ nói thẳng với anh ta, tôi không cần bày cỗ bàn gì nữa hết, tôi cũng không muốn ở lại đây thêm một phúnào nữa.Tôi vừa rời khỏi bếp chưa được bao xa, bỗng nhớ ra cái áo khoác ban nãy tôi cởi để cho tiện làm vẫn còn vắdưới bếp, mà điện thoại của tôi cũng còn trong túi áo.
Tôi đành cắn răng quay trở lại.
Nhưng đi tới cửa bếp, có lẽ vìvẫn còn sợ nên trời xui đất khiến thế nào, tôi lại dừng chân, len lén nhòm vào bên trong, còn trong đầu thì nghĩ nên mở miệng thế nào.Nào ngờ tôi thấy mẹ Lục Tư Tề tự dưng moi ra cả một cái ấm sắc thuốc từ dưới bếp lửa ra, mà khi bà ấy mở nắp ấm, tôi ngửi thấy ngay mùi thuốc Đông y rấnồng nặc.
Sau khi róthuốc trong ấm ra bát, bà ấy lại moi từ dưới đáy bếp ra một cái túi, và bên trong là một con mèo mun.Hai chân trước của con mèo đã bị chặđứt, máu me be bét.
Mộtay bà ấy cầm con dao chặđầu cá lúc nãy, một tay thì đặmột chân sau của mèo lên thớt, sau đó bà ấy chặphăng cái chân ấy đi.
Tiếp theo, bà ấy bóp chặchân con mèo để máu của nó chảy ra, đồng thời cho thứ máu đen xì đó chảy vào trong báthuốc.
Ngay lập tức, báthuốc đặc sánh đã thêm mùi tanh nồng của máu, và đó cũng chính là thứ mà tôi đã uống lúc sáng hôm nay.Tôi đứng ngoài cửa bếp nhìn mà cả người nổi hếcả da gà, đồng thời còn thấy buồn nôn vô cùng.
Tôi không dám thở mạnh, tay thì bịchặlấy miệng, hai chân từ từ lùi về đằng sau.Tôi chỉ muốn chạy thậnhanh rời khỏi đây, nhưng không biếvì sao, rõ ràng khoảng cách tới cổng nhà ngắn là vậy, thế mà tôi không tài nào chạy thoánổi.
Tôi sốruộđến nỗi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Nhìn bức tường cao tầm người mình, tôi hạ quyếtâm, định trèo tường nhảy ra ngoài.Vậy mà chỉ vừa mới chạy tới chân tường, mẹ Lục Tư Tề đã xuất hiện ngay bên cạnh tôi từ lúc nào chẳng biết.
Trong tay bà ấy là báthuốc có pha máu đen của con mèo chết.
Bà ấy đưa báthuốc cho tôi, bảo: "Vân Thanh, đến giờ uống thuốc rồi."Tôi hísâu một hơi, cố gắng nở mộnụ cười, tay nhận báthuốc.
Vừa chạm vào bát, tôi lập tức kêu: "Nóng quá!"Tôi còn làm động tác nóng quá nên cầm không vững, định hấcái báđi, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề không hề buông tay, còn lạnh lùng nhìn tôi.
Sau đó, bà ta cho tay vào miệng, cắn rách đầu ngón tay, tiếp đấy bóp tay cho máu chảy ra, nhỏ vào trong báthuốc.Máu của bà ta vừa rớvào bát, mùi tỏa ra lại càng kỳ quái hơn.
Tôi ngửi một cái mà đã thấy đầu váng mắt hoa, trong lòng âm thầm kêu không hay.
Tôi buông tay khỏi báthuốc, quay người lại ngay lập tức, định nhảy qua tường chạy trốn.
Nhưng không biếvì sao, hai chân tôi mềm oặra, ngay một giây sau tôi đã hôn mê bấtỉnh..