TXT 87/87
427 Theo dõi 0
TXT 64/64
828 Theo dõi 0
AUX 48/??
989 Theo dõi 0
TXT 7/7
960 Theo dõi 0
TXT 102/??
423 Theo dõi 0
TXT 77/77
301 Theo dõi 0
TXT 117/117
1089 Theo dõi 0
TXT 65/65
397 Theo dõi 0
AUX 53/53
809 Theo dõi 0
vl79 Hồng Nhung truyenngontinh Minami Aizawa Nguyễn Hoa vtvgo tv nghe gì Nguyễn Thành Đình Huy Mayuki Ito Momo Sakura Kim Thanh Kana Momonogi giải trí tổng hợp iptv m3u8 xem gì radiotruyen Min Do-yoon Yu Shinoda Thu Huệ Tuấn Anh Nguyễn Huy vlxx Đình Soạn Suzu Honjo Yua Mikami Tâm An Quàng A Tũn Viết Linh Trần Vân Karen Yuzuriha Cô Úc Ai Sayama Đình Soạn Đình Duy link tối cổ Tú Quỳnh Đang cập nhật Thanh Mai giải trí Hà Thu Anh Sa Yui Hatano Bảo Linh phim79 audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com

Huyện Lệnh Rất Bận!
TXT 87/87
427 Theo dõi 0
Trả Nợ Chân Tình
TXT 64/64
828 Theo dõi 0
Vu Sư Từ Kỵ Sĩ Hô Hấp Pháp Bắt Đầu Gan Kinh Nghiệm
AUX 48/??
989 Theo dõi 0Anh À!! Em Mệt Rồi: Chương 1
Thể loại: Ngược tâm, Ngụy huynh đệ lạnh lùng công× hiền lành, yếu đuối thụ, HE
Trong tình yêu của cậu lại là tình cảm đơn phương dành cho anh,cũng vì thế mà anh xem tình cảm của cậu chỉ là sự khinh bỉ và rẻ mạt. đến khi cậu buông tay, anh lại một lần nữa bước đến bên cậu, vượt qua bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu nước mắt phải rơi xuống, họ cũng ở bên nhau.
***
Cậu và anh là hai em, nhưng từ cái nhìn đầu tiên khi bước vào ngôi nhà của cha dượng, cậu đã yêu anh, cậu biết đó là trái luân lí, cậu đã thẳng thắng với anh, nhưng đổi lại chỉ là sự chán ghét, bao nhiêu lần mặt dày theo bám, bây giờ cậu mệt rồi, cậu buông tay thôi
Nhưng liệu buông tay có dễ?
Tuy là không phải anh em ruột thịt gì. Nhưng ta vẫn cho em thụ cùng họ với amh công nhá
Ngày hôm nay là ngày cuối cùng cậu ở Trung Quốc, sang ngày mai cậu sẽ đi đến một nơi thật xa, một nơi để quên đi anh, một nơi mà anh không thể nhìn thấy cậu. Hôm nay cậu chỉ mong được nhìn thấy anh lần cuối thôi, vậy mà đêm nay anh vẫn chưa về, lặng lẽ để bức thư trên bàn của amh với hi vọng amh nhìn thấy nó mà thôi
Ngày cậu ra sân bay, chỉ có dượng và mẹ cậu tiễn cậu đi, vẫn không thấy anh đâu, có nén đau trong lòng lại mà lên máy bay cậu thầm nói
- Anh à tạm biệt anh, tình yêu của em
_____________________
Ngày hôm nay khi về nhà, được tin đứa em trai bệnh hoạn của mình đã đi, anh cảm thấy có một cảm giác gì đó giống như là khó chịu chứ không phải thỏa mái, đến khi đi lên phòng thấy bức thư của cậu để lại, anh cầm lên và lấy nó ra đọc
- Anh hai à, có lẽ khi anh đọc được lá thư này thì cũng là lúc em phải đi rồi, anh biết không cả từ khi dượng và mẹ lấy nhau, lần đầu tiên em gặp anh là năm 12 tuổi đó, từ lúc đó em đã yêu anh mất rồi, em cứ nghĩ chỉ cần mình kiên trì đeo đuổi anh thì anh sẽ thích em thôi, nhưng không em đã lầm anh à, em làm như vậy đã khiến anh chán ghét em thêm rồi, anh yên tâm đi em sẽ không tranh đoạt gì tài sản của anh đâu, em sẽ ở luôn tại nước Mĩ này, không về nữa đâu nên anh đừng đi về khuya nữa nhé
Lạc Ngọc Thiên
Đọc dòng thư của em ấy, Lạc Phát Minh cảm thấy lòng ngực mình thật khó thở, có lẽ anh đang đánh mất điều gì chăng???
-Chương 1+
Ngày cậu ra sân bay, chỉ có dượng và mẹ cậu tiễn cậu đi, vẫn không thấy anh đâu, có nén đau trong lòng lại mà lên máy bay cậu thầm nói
- Anh à tạm biệt anh, tình yêu của em
_____________________
Ngày hôm nay khi về nhà, được tin đứa em trai bệnh hoạn của mình đã đi, anh cảm thấy có một cảm giác gì đó giống như là khó chịu chứ không phải thỏa mái, đến khi đi lên phòng thấy bức thư của cậu để lại, anh cầm lên và lấy nó ra đọc
- Anh hai à, có lẽ khi anh đọc được lá thư này thì cũng là lúc em phải đi rồi, anh biết không cả từ khi dượng và mẹ lấy nhau, lần đầu tiên em gặp anh là năm 12 tuổi đó, từ lúc đó em đã yêu anh mất rồi, em cứ nghĩ chỉ cần mình kiên trì đeo đuổi anh thì anh sẽ thích em thôi, nhưng không em đã lầm anh à, em làm như vậy đã khiến anh chán ghét em thêm rồi, anh yên tâm đi em sẽ không tranh đoạt gì tài sản của anh đâu, em sẽ ở luôn tại nước Mĩ này, không về nữa đâu nên anh đừng đi về khuya nữa nhé
Lạc Ngọc Thiên
Đọc dòng thư của em ấy, Lạc Phát Minh cảm thấy lòng ngực mình thật khó thở, có lẽ anh đang đánh mất điều gì chăng???