12 24/24
1178 Theo dõi 0
TXT 25/??
916 Theo dõi 0
42 9/9
2182 Theo dõi 1
TXT 7/7
912 Theo dõi 0
TXT Oneshot
619 Theo dõi 0
TXT 6/6
1082 Theo dõi 0
TXT 6/6
931 Theo dõi 0
TXT 5/5
446 Theo dõi 0
TXT 4/4
587 Theo dõi 0
xem gì Đình Soạn link tối cổ vlxx Yui Hatano truyenngontinh Nguyễn Hoa Thu Huệ Min Do-yoon phim79 Kana Momonogi Yu Shinoda Thanh Mai Yua Mikami Tâm An nghe gì Hồng Nhung Ai Sayama Anh Sa Miu Shiromine Viết Linh Minami Aizawa radiotruyen Nguyễn Thành Cô Úc Nguyễn Huy Tú Quỳnh Hà Thu Đình Soạn Momo Sakura Mayuki Ito Đình Huy Tuấn Anh vtvgo tv Quàng A Tũn giải trí tổng hợp Suzu Honjo Bảo Linh Đang cập nhật Karen Yuzuriha vl79 giải trí Kim Thanh Đình Duy iptv m3u8 truyen79.xyz
phim79.com

Sự Phản Công Của Phụ Nữ – The Fevengers
12 24/24
1178 Theo dõi 0
Kẻ Điên Độc Chiếm
TXT 25/??
916 Theo dõi 0
Show Me Love
42 9/9
2182 Theo dõi 1Bí Mật Trong Sách: Chương 1
Editor: p3104
Thể loại: truyện ngắn, hiện đại
Độ dài: 9 phần nhỏ
Cô đã tốt nghiệp được một năm, làm hai công việc, nhưng vẫn không tìm được cảm giác. Mỗi ngày ở trong văn phòng tựa như nước nhạt nhẽo, nguội lạnh khiến người ta rất dễ dàng bị lạc phương hướng. Rốt cuộc có một ngày, cô quyết định không thể tiếp tục như vậy nữa, vì thế cô quyết đoán xin từ chức, sau đó bắt đầu chuẩn bị đi du lịch.
"An Ninh, nghe nói cháu muốn đi Bắc Kinh chơi, vừa lúc giúp Bình An mang chút đồ qua nhé." An Ninh xách theo va ly vừa mới mua lên lầu, một người dì ở đối diện nhà hình như đã tính toán mà mở cửa nhà mình, nhét một quyển sách vào trong tay An Ninh.
Cô theo bản năng muốn từ chối, nhưng gương mặt cười tủm tỉm của người dì kia đã nhanh chóng rụt trở về, sau đó "phịch" một tiếng đóng cửa lại, chỉ còn một mình cô đứng ở hành lang dở khóc dở cười.
Gia đình bọn họ đã dọn đến toà nhà này tám năm, còn nhà đối diện dọn đến muộn hơn nhà họ vài ngày. Mọi người đều nói người dân ở thành phố này lạnh nhạt lắm, rất nhiều người ngay cả hàng xóm của mình cũng không quen biết, lại càng không qua lại với nhau.
An Ninh nghĩ rằng nếu thật là vậy thì cũng chẳng có gì không tốt, ít nhất được yên tĩnh. Đáng tiếc gia đình cô không giống như người bình thường, dọn đến không bao lâu thì đã thân với lầu trên lầu dưới, càng khỏi phải nói đến gia đình ở đối diện kia. Bình thường hay qua nhà nhau mượn xì dầu bột ngọt còn chưa tính, như chuyện hôm nay sai bảo con người khác như là con mình cũng hay xảy ra.
Thật ra cô không phải cảm thấy không tốt, nhưng trời sinh bản tính cô lạnh nhạt, không thể quen nếp mà thôi. Huống hồ, dù cho quan hệ của người lớn hai nhà tốt đẹp nhưng không có cách nào thay đổi sự thật cô và Bình An không quen thân.
An Ninh bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc tìm được chìa khoá trong túi xách, mở cửa ra rồi đi vào. Trong nhà rất yên ắng, xem ra ba mẹ dở hơi của cô không biết đi đâu làm thân với hàng xóm. Điểm ấy trái lại cô đã quen, cũng không để ý mà mang đồ mình vào trong phòng, sau đó bắt đầu thu dọn hành lý.
Cô đã tốt nghiệp được một năm, làm hai công việc, nhưng vẫn không tìm được cảm giác. Mỗi ngày ở trong văn phòng tựa như nước nhạt nhẽo, nguội lạnh khiến người ta rất dễ dàng bị lạc phương hướng. Rốt cuộc có một ngày, cô quyết định không thể tiếp tục như vậy nữa, vì thế cô quyết đoán xin từ chức, sau đó bắt đầu chuẩn bị đi du lịch.
Trạm thứ nhất, cô dự định đi Bắc Kinh trước.
Đối với chuyện này, ba mẹ cô chẳng những không phản đối, ngược lại giơ hai tay tán thành, điều duy nhất không thoả mãn chính là bọn họ còn chưa về hưu, không thể đi cùng cô. Đối với đứa con gái từ bé đã không một mình đi quá xa nhà, dù sao bọn họ vẫn không yên tâm cho lắm, mỗi ngày nhắc mãi nếu có thể đi cùng cô thì tốt rồi.
Nhưng mà việc đó có cần thiết không? Cô đã 24 tuổi, nếu ngay cả việc đi du lịch một mình cũng không được thì nên suy nghĩ có nên đi học lại hay không. Hơn nữa, cô xưa nay không có bạn bè, đi đâu mà tìm người đi cùng?
***
-Chương 1+
Cô theo bản năng muốn từ chối, nhưng gương mặt cười tủm tỉm của người dì kia đã nhanh chóng rụt trở về, sau đó "phịch" một tiếng đóng cửa lại, chỉ còn một mình cô đứng ở hành lang dở khóc dở cười.
Gia đình bọn họ đã dọn đến toà nhà này tám năm, còn nhà đối diện dọn đến muộn hơn nhà họ vài ngày. Mọi người đều nói người dân ở thành phố này lạnh nhạt lắm, rất nhiều người ngay cả hàng xóm của mình cũng không quen biết, lại càng không qua lại với nhau.
An Ninh nghĩ rằng nếu thật là vậy thì cũng chẳng có gì không tốt, ít nhất được yên tĩnh. Đáng tiếc gia đình cô không giống như người bình thường, dọn đến không bao lâu thì đã thân với lầu trên lầu dưới, càng khỏi phải nói đến gia đình ở đối diện kia. Bình thường hay qua nhà nhau mượn xì dầu bột ngọt còn chưa tính, như chuyện hôm nay sai bảo con người khác như là con mình cũng hay xảy ra.
Thật ra cô không phải cảm thấy không tốt, nhưng trời sinh bản tính cô lạnh nhạt, không thể quen nếp mà thôi. Huống hồ, dù cho quan hệ của người lớn hai nhà tốt đẹp nhưng không có cách nào thay đổi sự thật cô và Bình An không quen thân.
An Ninh bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc tìm được chìa khoá trong túi xách, mở cửa ra rồi đi vào. Trong nhà rất yên ắng, xem ra ba mẹ dở hơi của cô không biết đi đâu làm thân với hàng xóm. Điểm ấy trái lại cô đã quen, cũng không để ý mà mang đồ mình vào trong phòng, sau đó bắt đầu thu dọn hành lý.
Cô đã tốt nghiệp được một năm, làm hai công việc, nhưng vẫn không tìm được cảm giác. Mỗi ngày ở trong văn phòng tựa như nước nhạt nhẽo, nguội lạnh khiến người ta rất dễ dàng bị lạc phương hướng. Rốt cuộc có một ngày, cô quyết định không thể tiếp tục như vậy nữa, vì thế cô quyết đoán xin từ chức, sau đó bắt đầu chuẩn bị đi du lịch.
Trạm thứ nhất, cô dự định đi Bắc Kinh trước.
Đối với chuyện này, ba mẹ cô chẳng những không phản đối, ngược lại giơ hai tay tán thành, điều duy nhất không thoả mãn chính là bọn họ còn chưa về hưu, không thể đi cùng cô. Đối với đứa con gái từ bé đã không một mình đi quá xa nhà, dù sao bọn họ vẫn không yên tâm cho lắm, mỗi ngày nhắc mãi nếu có thể đi cùng cô thì tốt rồi.
Nhưng mà việc đó có cần thiết không? Cô đã 24 tuổi, nếu ngay cả việc đi du lịch một mình cũng không được thì nên suy nghĩ có nên đi học lại hay không. Hơn nữa, cô xưa nay không có bạn bè, đi đâu mà tìm người đi cùng?
***