Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất): Chương 1

Mọi người đều nghĩ nát óc cũng không hiểu được tại sao ông cụ Lâm lại gả cháu gái xinh đẹp Lâm Ngọc Anh của ông cho một anh chàng què.

Dù có là ở rể đi chăng nữa thì với điều kiện của cô gái ấy, dư sức lấy được một người tốt hơn gấp trăm lần,

Hoàng Thiên ở rể nhà họ Lâm chịu đựng bao khinh thường, nhục nhã.

Ba năm trời kết hôn, vợ anh chẳng thèm ngó ngàng đến anh, cả gia đình đều căm ghét, châm chọc anh.

Chân có tật là lỗi của anh ư?

Anh chỉ là đi đứng không tiện, không phải cái gì cũng làm không được, không phải vô dụng bất tài như họ nghĩ.

Anh nhẫn nhịn đủ rồi, phải cho họ sáng mắt ra rốt cuộc anh có thể làm được gì


1234567891011121314151617181920212223242526272829303132333435363738394041424344454647484950515253545556575859606162636465666768697071727374757677787980818283848586878889909192939495969798991001011021031041051061071081091101111121131141151161171181191201211221231241251261271281291301311321331341351361371381391401411421431441451461471481491501511521531541551561571581591601611621631641651661671681691701711721731741751761771781791801811821831841851861871881891901911921931941951961971981992002012022032042052062072082092102112122132142152162172182192202212222232242252262272282292302312322332342352362372382392402412422432442452462472482492502512522532542552562572582592602612622632642652662672682692702712722732742752762772782792802812822832842852862872882892902912922932942952962972982993003013023033043053063073083093103113123133143153163173183193203213223233243253263273283293303313323333343353363373383393403413423433443453463473483493503513523533543553563573583593603613623633643653663673683693703713723733743753763773783793803813823833843853863873883893903913923933943953963973983994004014024034044054064074084094104114124134144154164174184194204214224234244254264274284294304314324334344354364374384394404414424434444454464474484494504514524534544554564574584594604614624634644654664674684694704714724734744754764774784794804814824834844854864874884894904914924934944954964974984995005015025035045055065075085095105115125135145155165175185195205215225235245255265275285295305315325335345355365375385395405415425435445455465475485495505515525535545555565575585595605615625635645655665675685695705715725735745755765775785795805815825835845855865875885895905915925935945955965975985996006016026036046056066076086096106116126136146156166176186196206216226236246256266276286296306316326336346356366376386396406416426436446456466476486496506516526536546556566576586596606616626636646656666676686696706716726736746756766776786796806816826836846856866876886896906916926936946956966976986997007017027037047057067077087097107117127137147157167177187197207217227237247257267277287297307317327337347357367377387397407417427437447457467477487497507517527537547557567577587597607617627637647657667677687697707717727737747757767777787797807817827837847857867877887897907917927937947957967977987998008018028038048058068078088098108118128138148158168178188198208218228238248258268278288298308318328338348358368378388398408418428438448458468478488498508518528538548558568578588598608618628638648658668678688698708718728738748758768778788798808818828838848858868878888898908918928938948958968978988999009019029039049059069079089099109119129139149159169179189199209219229239249259269279289299309319329339349359369379389399409419429439449459469479489499509519529539549559569579589599609619629639649659669679689699709719729739749759769779789799809819829839849859869879889899909919929939949959969979989991000100110021003100410051006100710081009101010111012101310141015101610171018101910201021102210231024102510261027102810291030103110321033103410351036103710381039104010411042104310441045104610471048104910501051105210531054105510561057105810591060106110621063106410651066106710681069107010711072107310741075107610771078107910801081108210831084108510861087108810891090109110921093109410951096109710981099110011011102110311041105110611071108

Ở trước cửa mộtòa nhà.

Hoàng Thiên vừa mới đỗ xe xong, thì nhìn thấy em vợ Lâm Huỳnh Mai.

Cô gái này cực kỳ xinh đẹp như mùa xuân, cộng thêm lớp trang điểm nhẹ, lại càng thêm động lòng người.

“Huỳnh Mai, mau lên xe đi, mẹ đợi em về ăn cơm đấy.”

Hoàng Thiên mở mộcánh cửa xe, chân anh khó cử động, từng động tác đều rấkhó khăn.

“Ủa, chẳng phải đây là anh rể què của Huỳnh Mai sao, đúng là trăm nghe không bằng mộthấy.”

“Chân trái cách mặt đấmộmésáu, chân phải cách mặt đấmộmébảy, chiều cao trung bình là mộmésáu mươi lăm, ha ha…”

“Đừng có cười nhạo người ta, tàn phế cũng rấđáng thương…”

Mấy cô gái trẻ đi cùng Lâm Huỳnh Mai cười ha ha rấvui sướиɠ.

Lâm Huỳnh Mai tức giận đến mức tái mặt, mỗi lần gặp anh rể phế vậnày đều không có chuyện tốt!

Thế này chẳng phải là cô bị bạn bè cười nhạo sao.

Lâm Huỳnh Mai trừng mắt với Hoàng Thiên, lên xe ngồi hàng ghế sau.

“Anh sợ em đi đường không an toàn, nên qua đây…”

“Còn nói nhảm nữa! Tôi bị anh làm mấsạch thể diện rồi…”

Hoàng Thiên không dám nói tiếp, lái xe đưa Lâm Huỳnh Mai rời khỏi đây.

Anh đã làm rể nhà họ Lâm được ba năm rồi, nhưng địa vị của anh còn không bằng một con chó, nghĩ đến điều đó mà đau lòng.

“Mẹ, con về rồi đây. Hả, đó là ai vậy?”

Lâm Huỳnh Mai vừa vào trong nhà đã nhìn thấy mộcô gái trạc tuổi mình.

“Còn ai vào đây nữa? Là em gái của tên què đấy.”

Trương Lan Phượng bực mình lườm Hoàng Thiên.

Bà ta rấcoi thường người con rể không có thế lực không có tiền lại còn què quặnày.

“Ừm, con lên phòng đây.”

Lâm Huỳnh Mai nhìn em gái của Hoàng Thiên mặc quần áo quê mùa với ánh mắghébỏ, rồi về phòng mình.

“Em gái, sao em lại tới đây?”

Hoàng Thiên đau lòng nhìn Hoàng Linh.

“Học phí của học kỳ này không đủ…”

Hoàng Linh nắm chặgóc áo, mặt đỏ bừng nói.

“Bao nhiêu tiền?”

“Vẫn thiếu hơn ba triệu rưỡi.”

“Em gọi điện thoại cho anh là được rồi, việc gì phải đến tận đây…”

Hoàng Thiên nói rồi lén nhìn Trương Lan Phượng, sợ bà ta nổi giận với Hoàng Linh.

Không ngờ sắc mặcủa Trương Lan Phượng rấkhó coi.

“Tiền ăn, tiền uống, tiền học phí đều tới đây, cô còn chúthể diện nào không vậy?”

Hai tay Trương Lan Phượng vặn eo, trợn mắt với Hoàng Linh.

“Dì à, số tiền này cháu sẽ đi làm thêm để trả cho anh trai, dì đừng tức giận.”

“Trả tiền? Cô làm gì để trả tiền? Đi bán thân à?”

MặTrương Lan Phượng tràn đầy sự khinh bỉ, cười lạnh nói.

“Mẹ đừng nói khó nghe như vậy, con cũng không lấy tiền của mẹ, tự con có tiền.”

Hoàng Thiên cố gắng hết sức để nhịn lại tức giận. Có sỉ nhục anh thế nào, anh đều chấp nhận. Nhưng nếu em gái của anh cũng phải chịu sự tủi nhục đó, thật sự anh không chịu nổi.

“Cậu có tiền sao? Ha ha, đúng là trò cười lớn nhấquả đất, anh ăn đồ nhà chúng tôi, ở nhà chúng tôi, mộtên ăn bám như cậu thì lấy đâu ra tiền?”

“Tôi…”

“Tôi cái gì mà tôi, ngoại trừ giặquần áo và nấu cơm ra, cậu còn biếlàm gì kiếm tiền nữa?”



“Người chồng chếtiệcủa tôi đúng là bị điên khi rước cậu vào nhà, cái gì cũng không biếlàm, lại còn bị què!”

“Nuôi mộtên phế vậnhư cậu đã quá lắm rồi, đây lại còn phải nuôi cả gia đình vô dụng của cậu.”

“Đáng thương cho con gái tôi xinh đẹp giỏi giang của tôi lại vớ phải mộthằng vô chịu nổi.

“Cậu có tiền sao? Ha ha, đúng là trò cười lớn nhấquả đất, anh ăn đồ nhà chúng tôi, ở nhà chúng tôi, mộtên ăn bám như cậu thì lấy đâu ra tiền?”

“Tôi…”

“Tôi cái gì mà tôi, ngoại trừ giặquần áo và nấu cơm ra, cậu còn biếlàm gì kiếm tiền nữa?”

“Người chồng chếtiệcủa tôi đúng là bị điên khi rước cậu vào nhà, cái gì cũng không biếlàm, lại còn bị què!”

“Nuôi mộtên phế vậnhư cậu đã quá lắm rồi, đây lại còn phải nuôi cả gia đình vô dụng của cậu.”

“Đáng thương cho con gái tôi xinh đẹp giỏi giang của tôi lại vớ phải mộthằng vô dụng như cậu!”

Sau khi bị mẹ vợ mắng, mặcủa Hoàng Thiên nóng đến mức không nói được lời nào.

Không lâu sau khi vào nhà họ Lâm, anh bị tậở chân trái và đi khập khiêng, điều này trở thành trò cười của mọi người.

“Anh, chuyện học phí để em nghĩ cách, em về trước đây.”

Hai mắHoàng Linh đỏ hoe, mở cửa xông ra ngoài.

“Em gái!”

Hoàng Thiên lo lắng không biếphải làm sao, liền vội vàng đi ra ngoài.

Bởi vì chân anh không tốnên vừa đi ra khỏi cửa đã bị ngã khiến đầu sưng u mộcục.

“Đúng là đồ vô dụng, ha ha, chẳng trách em gái thấp hèn của mày lại mặdày đến đây vay tiền, đúng là hai đứa phế vật.”

Trương Lan Phượng đứng ở cửa chế nhạo khoanh tay.

“Bà nói ai thấp hèn?”

Hoàng Thiên không nhịn được nữa bậdậy hélên.

Trương Lan Phượng sửng sốt, hơn ba năm nay Hoàng Thiên vẫn luôn rấnhu hòa, đột nhiên nổi giận cũng khá đáng sợ.

Nhưng ngay sau đó bà ta đã bình tĩnh lại: “Làm sao, mày muốn làm phản à, nếu mày không muốn ở lại đây thì cúđi nhường chỗ cho người khác tốhơn!”

Hoàng Thiên cắn môi, đi thì đi, sống như một con chó như vậy thì có ý nghĩa gì?

Lo lắng cho em gái, anh nhanh chóng xuống lầu ra đường.

Nhưng còn đâu bóng dáng em gái?

Nỗi bấbình và cay đắng ập đến trong lòng, Hoàng Thiên ngồi thấthần trong một góc khuấkhông ai nhìn thấy.

Móng tay anh cắm vào đấvà máu chảy ra, nhưng anh không cảm thấy đau đớn gì cả.

Bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, biếđi đâu?

Anh không có trình độ học vấn, không có nghề nghiệp, sợ là tự mình sống cũng khó khăn.

Nghĩ đến người vợ xinh đẹp như tiên Lâm Ngọc An, Hoàng Thiên không nỡ rời xa cô.

Mặc dù Lâm Ngọc An cũng không thích anh, ba năm nay cô đều không để anh chạm vào cô.

Cho dù có uấức, chuyện học phí của em gái vẫn cần phải giải quyết.

Nhưng khoảng tiền riêng vài trăm triệu mà anh dành dụm được cũng không đủ… Khẽ thở dài một hơi, Hoàng Thiên lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số đã giấu kín trong lòng mười năm.

Sau khi kếnối, Hoàng Thiên chỉ báo tên và vị trí của mình, sau đó cúp máy.

Hai giờ sau… Mộchiếc trực thăng thương mại lượn lờ và hạ cánh, và mộông lão mặc trang phục sang trọng mang theo hai người chạy vào trong con hẻm.

“Cậu chủ, thật sự là cậu chủ!”

Ông lão cung kính đứng trước mặHoàng Thiên, rưng rưng xúc động.

Hai người đi theo kia cũng ngạc nhiên không thôi.

Ai có thể ngờ người thanh niên yếu đuối trước mặnày lại là thiếu gia của gia tộc quyền lực nhấViệNam đã mấtích mười mấy năm!

“Quản gia Trần.

“Cậu chủ, em trai cùng cha khác mẹ của cậu chủ đã chếvì bệnh nặng. Mẹ kế của cậu không còn địa vị gì trong nhà họ Hoàng, đừng nói là uy hϊế͙p͙ tính mạng của cậu chủ.

Ông chủ ra lệnh cho chúng tôi tìm cậu. Cậu chủ là người thừa kế duy nhấcủa nhà họ Hoàng…”



Trước khi quản gia Trần nói xong, Hoàng Thiên đã vây tay và ra hiệu cho ông không được nói nữa.

Khi anh còn nhỏ, mẹ kế muốn giếanh khiến anh phải chạy trốn khỏi Hà Nội, đã mười năm trôi qua kể từ khi đó!

Nếu anh không được cha của Hoàng Linh nhận nuôi, anh đã chết đói chếrétừ lâu rồi.

Lúc đó bố đẻ của anh đang làm gì?

Có lẽ ông ta vẫn đang ôm mẹ kế và cưng chiều em trai cùng cha khác mẹ của anh!

Nhấđịnh anh phải đền đáp công ơn của cha nuôi.

Anh đã sống chung cùng mộmái nhà với Hoàng Linh suốnhiều năm nên từ lâu đã xem cô là em gái ruột.

Đối với cha ruột, cũng như nhà họ Hoàng giàu có ở Hà Nội, Hoàng Thiên không thể lập tức loại bỏ sự căm ghétrong lòng.

“Có thể cho tôi mượn bảy mươi triệu được không, tôi có việc gấp.”

Hoàng Thiên suy nghĩ mộchút, bình tĩnh hỏi quản gia Trần.

Bịch!

Quản gia Trần căng thẳng, lập tức quỳ †rước mặHoàng Thiên.

“Cậu chủ, cậu đang đùa tôi ông già này sao? Trêи đời này cậu là huyếthống duy nhấcủa ông chủ. Ngay cả bảy trăm nghìn tỷ cũng không có vấn đề gì!”

“Trong thẻ này có mộtrăm năm mươi tỷ, ông chủ đặc biệra lệnh cho tôi mang qua, cho cậu chútiền tiêu vặtrêи đường trở về Hà Nội…”

Cùng với đó, quản gia Trần đưa ra mộthẻ đen.

Hoàng Thiên không khách sáo, cầm thẻ ôm vào ngực.

“Về nói với cha tôi rằng đừng làm phiền tôi, tôi ở đây đã có vợ, đã có gia đình riêng, có cuộc sống riêng của mình.”

Bỏ lại câu nói này, Hoàng Thiên xoay người khập khiêng rời khỏi đây.

Quản gia Trần kinh ngạc đến phárun, thân thể quý giá như vàng bạc của cậu chủ, nhưng lại…què chân?

“Nếu cậu chủ không chịu về, chúng tôi cũng không thể giải thích với ông chủ.“Mộngười bảo vệ rất lo lắng.

Quản gia Trần nhìn Hoàng Thiên rời đi, ông hímột hơi: “Chỉ cần biếnơi ở của cậu chủ là tốrồi…”

Hoàng Thiên bình tĩnh trở lại và mộmình đến bệnh viện thành phố.

Chân của anh không phải là bệnh nan y, chỉ là không có tiền chữa trị.

Anh bị tắc động mạch, có thể được giải quyếchỉ bằng mộca phẫu thuậnhỏ, giờ anh đã có tiền nên đây không phải là vấn đề.

Sau khi ra khỏi bệnh viện, Hoàng Thiên cảm thấy tốhơn rấnhiều.

Nếu không nhìn kỹ thì sẽ không thấy gì khác biệt, mấy ngày nữa sẽ như người bình thường.

Nụ cười đã mấtừ lâu hiện trêи khuôn mặHoàng Thiên, anh vẫn còn lo lắng khi nghĩ đến em gái Hoàng Linh của mình.

Hoàng Linh làm bồi bàn tại nhà hàng hải sản Biển Xanh suốcả kỳ nghỉ hè, vì vậy vào chủ nhậanh lập tức bắtaxi đến đó.

Vừa bước vào sảnh của nhà hàng, anh đã nhìn thấy mộcô gái trang điểm đậm và mặc đồng phục của nhà hàng, cô gái này đứng trước mặHoàng Linh với dáng vẻ kiêu kỳ.

“Hoàng Linh, vừa rồi cô đi đâu?”

Lý Dung chỉ vào mũi Hoàng Linh chấvấn, cô ta là quản lý của nhà hàng, cứ nhìn thấy Hoàng Linh là cô ta khó chịu.

“Chị Lý, sắp đến khai giảng rồi, em vừa rồi đến chỗ anh trai mượn tiền học phí..”

Hoàng Linh hiển nhiên là sợ Lý Dung, nhỏ giọng trả lời.

“Cô đã xin tôi nghỉ phép chưa mà dám đi?”

“Chị Lý, em không tìm thấy chị, điện thoại cũng không liên lạc được.”

“Đúng là đồ nghèo kiếxác, đến học phí cũng không đóng nổi phải đi vay mượn, sống thế này thì thấbại rồi. Cô chưa nói gì với tôi đã dám đi ra ngoài, cô có còn coi tôi ra gì nữa không?”

Lý Dung mắng Hoàng Linh, nhưng trong lòng rấsảng kɧօáϊ.

Ai bảo cô xinh đẹp làm gì? Đàn ông đều bị cô quyến rũ hết, hừ, để tôi xử lý cô.

Nhìn thấy Hoàng Linh bị mắng như vậy, Hoàng Thiên bước nhanh tới: “Cô nói chuyện tử tế mộchút đi, tại sao lại bắnạngười khác?”

Lý Dung đánh giá Hoàng Thiên một lượt, nhìn thấy Hoàng Thiên ăn mặc lôi thôi thì cười nhạo.

Nghèo rớmồng tơi mà còn bày đặanh hùng cứu mỹ nhân?

“Ha ha, tôi thích bắnạngười khác đấy, anh có ý kiến à?”

-Chương 1+

Lượt xem: 1380

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 1108/??

truyenngontinh Tú Quỳnh Nguyễn Hoa Hồng Nhung Đình Huy Đình Soạn vl79 Anh Sa nghe gì Tâm An Suzu Honjo giải trí Kana Momonogi Thu Huệ link tối cổ Đang cập nhật Karen Yuzuriha Yua Mikami Thanh Mai Hà Thu iptv m3u8 Momo Sakura phim79 vtvgo tv Min Do-yoon Kim Thanh Quàng A Tũn Yu Shinoda Cô Úc Viết Linh radiotruyen Ai Sayama Tuấn Anh Bảo Linh Nguyễn Thành Đình Duy Đình Soạn Nguyễn Huy xem gì giải trí tổng hợp Mayuki Ito Minami Aizawa Miu Shiromine Yui Hatano vlxx truyen79.xyz phim79.com