VGA 1/??
578 Theo dõi 0
TXT 66/??
463 Theo dõi 0
VGA 3/??
270 Theo dõi 0
AUX 48/48
388 Theo dõi 0
TXT 163/??
385 Theo dõi 0
AUX 76/76
904 Theo dõi 0
AUX 55/55
354 Theo dõi 0
TXT 79/79
1036 Theo dõi 0
TXT 1063/1063
814 Theo dõi 0
AUX 117/117
513 Theo dõi 0
radiotruyen Anh Sa Kana Momonogi Tú Quỳnh iptv m3u8 Quàng A Tũn nghe gì truyenngontinh xem gì Karen Yuzuriha link tối cổ Bảo Linh Mayuki Ito Tâm An Kim Thanh Đình Soạn Cô Úc Đình Duy Thanh Mai Hà Thu Yui Hatano Đình Soạn Đình Huy vlxx Suzu Honjo Trần Vân Yua Mikami phim79 Tuấn Anh Yu Shinoda giải trí tổng hợp Min Do-yoon Nguyễn Huy vl79 Viết Linh Nguyễn Hoa giải trí Đang cập nhật Minami Aizawa Momo Sakura Nguyễn Thành vtvgo tv Hồng Nhung Ai Sayama Thu Huệ audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com

Series Những Câu Chuyện Hơi Kinh Dị
VGA 1/??
578 Theo dõi 0
Trái Cấm Tình Yêu ( Quyển 3 )
TXT 66/??
463 Theo dõi 0
Fantasma
VGA 3/??
270 Theo dõi 0
Vén Bào
AUX 48/48
388 Theo dõi 0Cổ Chân Nhân: Chương 1
Bạn đang đọc truyện cổ chân nhân tác giả Cổ Chân Nhân.
Người là vạn vật chi linh, Cổ là thiên địa chân tinh
Tam quan bất chính, ma đầu tái sinh.
Chuyện về một người xuyên qua không ngừng sống lại.
Một thế giới kì lạ của người nuôi Cổ, dùng Cổ, luyện Cổ.
Xuân Thu Thiền, Nguyệt Quang Cổ, Tửu Trùng, Nhất Khí Kim Quang Trùng, Thanh Ti Cổ, Hi Vọng Cổ……
Một tuyệt thế ma đầu thỏa chí tung hoành!
1234567891011121314151617181920212223242526272829303132333435363738394041424344454647484950515253545556575859606162636465666768697071727374757677787980818283848586878889909192939495969798991001011021031041051061071081091101111121131141151161171181191201211221231241251261271281291301311321331341351361371381391401411421431441451461471481491501511521531541551561571581591601611621631641651661671681691701711721731741751761771781791801811821831841851861871881891901911921931941951961971981992002012022032042052062072082092102112122132142152162172182192202212222232242252262272282292302312322332342352362372382392402412422432442452462472482492502512522532542552562572582592602612622632642652662672682692702712722732742752762772782792802812822832842852862872882892902912922932942952962972982993003013023033043053063073083093103113123133143153163173183193203213223233243253263273283293303313323333343353363373383393403413423433443453463473483493503513523533543553563573583593603613623633643653663673683693703713723733743753763773783793803813823833843853863873883893903913923933943953963973983994004014024034044054064074084094104114124134144154164174184194204214224234244254264274284294304314324334344354364374384394404414424434444454464474484494504514524534544554564574584594604614624634644654664674684694704714724734744754764774784794804814824834844854864874884894904914924934944954964974984995005015025035045055065075085095105115125135145155165175185195205215225235245255265275285295305315325335345355365375385395405415425435445455465475485495505515525535545555565575585595605615625635645655665675685695705715725735745755765775785795805815825835845855865875885895905915925935945955965975985996006016026036046056066076086096106116126136146156166176186196206216226236246256266276286296306316326336346356366376386396406416426436446456466476486496506516526536546556566576586596606616626636646656666676686696706716726736746756766776786796806816826836846856866876886896906916926936946956966976986997007017027037047057067077087097107117127137147157167177187197207217227237247257267277287297307317327337347357367377387397407417427437447457467477487497507517527537547557567577587597607617627637647657667677687697707717727737747757767777787797807817827837847857867877887897907917927937947957967977987998008018028038048058068078088098108118128138148158168178188198208218228238248258268278288298308318328338348358368378388398408418428438448458468478488498508518528538548558568578588598608618628638648658668678688698708718728738748758768778788798808818828838848858868878888898908918928938948958968978988999009019029039049059069079089099109119129139149159169179189199209219229239249259269279289299309319329339349359369379389399409419429439449459469479489499509519529539549559569579589599609619629639649659669679689699709719729739749759769779789799809819829839849859869879889899909919929939949959969979989991000100110021003100410051006100710081009101010111012101310141015101610171018101910201021102210231024102510261027102810291030103110321033103410351036103710381039104010411042104310441045104610471048104910501051105210531054105510561057105810591060106110621063106410651066106710681069107010711072107310741075107610771078107910801081108210831084108510861087108810891090109110921093109410951096109710981099110011011102110311041105110611071108110911101111111211131114111511161117111811191120112111221123112411251126112711281129113011311132113311341135113611371138113911401141114211431144114511461147114811491150115111521153115411551156115711581159116011611162116311641165116611671168116911701171117211731174117511761177117811791180118111821183118411851186118711881189119011911192119311941195119611971198119912001201120212031204120512061207120812091210121112121213121412151216121712181219122012211222122312241225122612271228122912301231123212331234123512361237123812391240124112421243124412451246124712481249125012511252125312541255125612571258125912601261126212631264126512661267126812691270127112721273127412751276127712781279128012811282128312841285128612871288128912901291129212931294129512961297129812991300130113021303130413051306130713081309131013111312131313141315131613171318131913201321132213231324132513261327132813291330133113321333133413351336133713381339134013411342134313441345134613471348134913501351135213531354135513561357135813591360136113621363136413651366136713681369137013711372137313741375137613771378137913801381138213831384138513861387138813891390139113921393139413951396139713981399140014011402140314041405140614071408140914101411141214131414141514161417141814191420142114221423142414251426142714281429143014311432143314341435143614371438143914401441144214431444144514461447144814491450145114521453145414551456145714581459146014611462146314641465146614671468146914701471147214731474147514761477147814791480148114821483148414851486148714881489149014911492149314941495149614971498149915001501150215031504150515061507150815091510151115121513151415151516151715181519152015211522152315241525152615271528152915301531153215331534153515361537153815391540154115421543154415451546154715481549155015511552155315541555155615571558155915601561156215631564156515661567156815691570157115721573157415751576157715781579158015811582158315841585158615871588158915901591159215931594159515961597159815991600160116021603160416051606160716081609161016111612161316141615161616171618161916201621162216231624162516261627162816291630163116321633163416351636163716381639164016411642164316441645164616471648164916501651165216531654165516561657165816591660166116621663166416651666166716681669167016711672167316741675167616771678167916801681168216831684168516861687168816891690169116921693169416951696169716981699170017011702170317041705170617071708170917101711171217131714171517161717171817191720172117221723172417251726172717281729173017311732173317341735173617371738173917401741174217431744
Dịch giả: lamlamyu17
"Phương Nguyên, ngoan ngoãn giao ra Xuân Thu Thiền, ta cho ngươi chếmộcách thoải mái!"
"Phương lão ma, ngươi đừng hòng phản kháng, hôm nay chúng ta các phái chính đạo liên hợp lại, nhấđịnh phải phá ma quậcủa ngươi. Nơi này sớm đã bày thiên la địa võng, lần này ngươi nhấđịnh đầu thân khác chỗ!"
"Phương Nguyên ngươi là đồ ma đầu chết tiệt, ngươi vì luyện thành Xuân Thu Thiền, giếngàn vạn mạng người. Ngươi đã phạm phải tội nghiệđầy trời, tội không thể tha, tội lỗi chấchồng!"
"Ma đầu, ba trăm năm trước ngươi làm nhục ta, cướp đi tấm thân trong sạch của ta, giếsạch cả nhà ta, giếcửu tộc của ta. Từ thời khắc đó, ta hận không thể ăn thịngươi, uống máu ngươi! Hôm nay, ta muốn ngươi sống không bằng chết!!"
...
Phương Nguyên mặc một bộ trường bào xanh biếc rách nát, tóc tai bù xù, cả người đẫm máu, nhìn bốn phía xung quanh.
Gió núi thổi huyếbào phấphơ, giống như chiến kì tung bay phần phật.
Máu đỏ tươi, từ mấy trăm miệng vếthương trên người tuôn ra ngoài. Chỉ đứng trong chốc lát, dưới chân Phương Nguyên đã tích tụ một vũng máu loãng lớn.
Quần địch bao vậy, đã sớm không có đường sống.
Đại cục đã định, hôm nay hẳn phải chếkhông nghi ngờ.
Phương Nguyên thấy rõ thế cục, nhưng mà mặc dù tử vong đến, hắn vẫn mặkhông đổi sắc như trước, vẻ mặbình thản.
Ánh mắhắn sâu thẳm, như một cái giếng cổ, trước sau như một, sâu không thấy đáy.
Quần hùng chính đạo vây công hắn, không phải đường đường trưởng môn mộphái tôn quý, thì cũng là thiếu niên anh hào danh chấn tứ phương. Lúc này vây chặquanh Phương Nguyên, có gào thét, có cười lạnh, có hai mắnheo lại hiện ra tia sáng cảnh giác, có đang che vếthương sợ hãi mà nhìn.
Bọn họ không hề động thủ, cũng vì e ngại Phương Nguyên sắp chếphản công.
Cứ căng thẳng như vậy mà giằng co ba canh giờ, mặtrời chiều ngả về tây, ánh sáng còn lại của mặtrời nhen nhóm bên sườn núi mà ánh chiều chiếu vào, trong một lúc sáng lên như lửa đốt.
Phương Nguyên vẫn yên lặng như tượng, từ từ xoay người lại.
Quần hùng ngay lập tức xôn xao mộtrận, đồng loạlui về sau mộkhoảng lớn.
Giờ phúnày, núi đá xám trắng dưới chân Phương Nguyên, sớm đã bị máu tươi nhuộm thành đỏ sậm. Gương mặcó vẻ trắng xám vì mấmáu quá nhiều mà, được ánh nắng chiều chiếu rọi, bỗng nhiên có thêm mộphần hào quang rực sáng.
Nhìn ngắm này đây khung cảnh mặtrời khuấnúi xanh, Phương Nguyên cười khẽ một tiếng: "Thanh sơn lạc nhật, thu nguyệxuân phong. Quả nhiên sáng sớm tóc đen chiều thành tuyếtrắng, thị phi thành bại quay đầu lại như không." Thời điểm nói lời này, trước mắhốnhiên hiện ra khung cảnh kiếp trước trên địa cầu.
Hắn vốn là học sinh Hoa Hạ* trên địa cầu, cơ duyên xảo hợp xuyên qua đến thế giới này. Trăn trở nghiêng ngả ba trăm năm, tung hoành thế gian hai trăm năm, hơn năm trăm năm dài dằng dặc, nhưng cũng là trôi qua trong huy hoàng.
(*Tên cũ của Trung Quốc)
Rấnhiều kí ức chôn sâu dưới đáy lòng, ở thời khắc này như còn mới, sinh động như thậmà hiện về trước mắt.
"Cuối cùng vẫn thấbại à." Phương Nguyên trong lòng than thở, có hơi bùi ngùi, lại không hối hận.
Loại kếquả này, hắn cũng sớm đoán được. Lúc trước lựa chọn, đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Cái gọi là ma đạo, chính là không tu thiện quả, giếngười phóng hỏa. Thiên địa không dung, người trên thế gian đều là địch, thỏa sức tung hoành.
"Nếu như Xuân Thu Thiền vừa mới luyện thành có hiệu quả, kiếp sau vẫn muốn làm tà ma." Nghĩ như vậy, Phương Nguyên không kìm lòng được cấtiếng cười to.
"Lão ma, ngươi cười cái gì?"
"Mọi người cẩn thận, ma đầu chếđến nơi còn muốn phản công!"
"Mau giao ra Xuân Thu Thiền!!"
Quần hùng dồn ép đến, đúng lúc này, oanh một tiếng, Phương Nguyên ngang nhiên tự bạo.
...
Mưa xuân rả rích, lặng yên tưới máThanh Mao sơn.
Đêm đã khuya, gió lạnh nhè nhẹ thổi mưa phùn lấphất.
Thanh Mao Sơn cũng không tối om, từ sườn núi đến chân núi, hiện ra rấđốm sáng óng ánh, như là khoác một cái dải băng ánh sáng rực rỡ.
Nơi phára những ánh sáng này là từng căn từng căn nhà sàn, mặc dù không thể gọi là vạn nhà lên đèn, nhưng cũng đến quy mô hàng ngàn.
Chính là Cổ NguyệSơn Trại nằm trên Thanh Mao Sơn, làm cho dãy núi mênh mông u tĩnh tăng thêm mộphần hơi thở dân cư nồng đậm.
Chính giữ nhấcủa Cổ NguyệSơn Trại, là mộtòa lầu các rực rỡ. Lúc này đang tổ chức hiến tế đại điển, vì vậy đèn đuốc càng là sáng choang, bên trong sáng ngời rực rỡ.
"Liệtổ liệtông phù hộ, hy vọng trong Khai Khiếu Đại Điển lần này có thể xuấhiện nhiều thiếu niên tư chấưu tú hơn, trở thành hy vọng và tăng thêm máu huyếmới cho gia tộc!" Cổ Nguyệtộc trưởng bộ dáng trung niên, hai bên tóc mai bạc trắng, trang phục hiến tế toàn thân thuần mộmàu trắng trang trọng, quỳ gối trên sàn nhà màu nâu nhạt, hai tay chắp thành chữ thập trên người, hai mắnhắm chặthành tâm cầu nguyện.
Đối mặvới ông ta là cái đài cao dài sơn màu đen, đài có ba tầng, thờ phụng bài vị tổ tiên. Hai bên bài vị sắp đặlư hương đồng đỏ, hương khói lượn lờ.
Phía sau ông ta, có hơn mười người cũng quỳ như vậy. Bọn họ mặc đồ lễ màu trắng rộng thùng thình, đều là gia lão trong gia tộc, nắm giữ các phương diện quyền hành.
Sau khi cầu nguyện mộphen, Cổ Nguyệtộc trưởng dẫn đầu xoay người lại, hai tay trải ra ngang nhau, lòng bàn tay áp xuống sàn nhà, dập đầu. Cái trán chạm vào trên sàn nhà màu nâu, khẽ phára thanh âm phịch phịch.
Các gia lão phía sau từng người đều có vẻ mặtrang nghiêm, cũng im lặng làm theo.
Trong một lúc, trong Từ Đường dòng họ phára tiếng vang khẽ của cái trán va chạm vào sàn nhà.
Xong đại điển, mọi người từ từ đứng dậy từ trên sàn nhà, lẳng lặng mà đi ra khỏi Từ Đường trang nghiêm.
Trong hành lang, chúng gia lão lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, không khí có phần buông lỏng.
Tiếng bàn luận dần dần vang lên.
" Thời gian thậsự là quá nhanh, nháy mắmộnăm đã trôi qua."
"Khai Khiếu Đại Điển lần trước giống như mới ngày hôm qua, rõ ràng như ở trước mắvậy."
"Ngày mai chính là Khai Khiếu Đại Điển mỗi năm một lần, không biếnăm nay sẽ xuấhiện dạng máu mới gì của gia tộc đây?"
"Ai, hy vọng có thiếu niên tư chấGiáp đẳng xuấhiện. Bộ tộc Cổ Nguyệchúng ta đã ba năm không có thiên tài như như vậy xuấhiện."
"Đúng vậy, Bạch gia trại, Hùng gia trại mấy năm nay đều có nhiều thiên tài xuấhiện. Nhấlà Bạch gia Bạch Ngưng Băng, thiên tư thậsự khủng bố."
Không ngoại trừ ai, nói đến cái tên Bạch Ngưng Băng này, trên mặchúng gia lão không khỏi hiện ra vẻ mặlo âu.
Người này thiên tư cực kỳ xuấsắc, ngắn ngủi hai năm thời gian, đã tu hành đến Cổ sư tam chuyển. Trong thế hệ thanh niên, có thể nói là đầu lĩnh đứng đầu duy nhất. Thậm chí ngay cả các thế hệ trước cũng cảm giác được áp lực từ vị nhân tài mới xuấhiện này.
Qua thời gian, hắn tấnhiên là trụ cộcủa Bạch gia trại. Ínhấcũng là cường giả mộmình đảm đương mộphương. Không ai hoài nghi điểm này.
"Nhưng mà thiếu niên tham gia Khai Khiếu Đại Điển trong năm nay cũng không phải không có hy vọng."
"Không sai, chi mạch họ Phương xuấhiện mộthiếu niên thiên tài. Ba tháng có thể nói, bốn tháng có thể đi. Lúc năm tuổi có thể làm thơ, trí tuệ phi thường, tài hoa hơn người. Đáng tiếc là cha mẹ chếsớm, hiện tại được cậu mợ nuôi nấng."
"Ừ, đây là có trí tuệ sớm, hơn nữa hướng chí lớn. Mấy năm nay hắn sáng tác "Tương kính tửu", "Vịnh mai", còn có "Giang thành tử", ta đã nghe qua, thậsự là thiên tài!"
Cổ Nguyệtộc trưởng là người cuối cùng đi ra khỏi Từ Đường tổ tông, chậm rãi đóng cửa lại, liền nghe được tiếng các gia lão bàn luận trong hành lang.
Trong một lúc chỉ biết, các gia lão lúc này bàn luận về một vị thiếu niên gọi là Cổ NguyệPhương Nguyên.
Làm người đứng đầu mộtộc, đối với việc xuấhiện đệ tử ưu tú tự nhiên sẽ chú ý. Mà Cổ NguyệPhương Nguyên đúng là một vị chói mắxuấsắc nhấtrong lớp tiểu bối.
Mà kinh nghiệm cho thấy, thườn là người thiên phú dị bẩm từ nhỏ gặp là không quên được, hoặc là sức lực lớn như người trưởng thành v.v.. cũng đều có tư chấtu hành ưu tú.
"Nếu người này kiểm tra ra tư chấGiáp đẳng, đào tạo thậtốt, cũng không hẳn không thể chống lại Bạch Ngưng Băng. Cho dù là tư chấẤđẳng, ngày sau chắc chắn cũng có thể mộmình đảm đương mộphương, trở thành một lá cờ đầu của bộ tộc Cổ Nguyệt. Nhưng mà hắn sớm thông minh như vậy, tư chấẤđẳng chắc là không lớn, vô cùng có khả năng chính là Giáp đẳng." Ý niệm này vừa sinh ra, khóe miệng tộc trưởng Cổ Nguyệkhông khỏi mà hơi nhếch lên, hiện ra mộnụ cười mỉm.
Ngay lúc đó, ho khan một tiếng, nói với các gia lão: "Các vị, thời gian không còn sớm, vì đại điển ngày mai suông sẻ, đêm nay xin hãy nghỉ ngơi thậtốt, điều dưỡng tinh thần."
Các gia lão nghe xong lời này, đều nao nao. Trong ánh mắt nhìn nhau cũng ẩn giấu mộtia cảnh giác.
Tộc trưởng nói lời này rấkín đáo, nhưng tấcả mọi người hiểu rõ ý.
Hàng năm vì tranh đoạnhững hậu bối thiên tài này, giữa các gia lão cũng là tranh đoạlẫn nhau đến mặt đỏ tai hồng, sứđầu mẻ trán.
Nên phải nghỉ ngơi dưỡng sức thậtốt, đợi ngày mai, cho mộphen tranh đoạkia.
Nhấlà Cổ NguyệPhương Nguyên kia, có khả năng là tư chấGiáp đẳng vô cùng lớn. Hơn nữa, cha mẹ của hắn đã qua đời, là mộtrong hai cô nhi còn sólại của chi mạch họ Phương. Nếu có thể thu vào trong mộmạch, đào tạo thậtốt, đảm bảo chi mạch của mình mộtrăm năm hưng thịnh không suy!
"Chẳng qua, cảnh báo trước mộcâu. Tranh đoạphải đường đường chính chính tranh đoạt, không thể sử dụng âm mưu thủ đoạn, tổn hại đoàn kếgia tộc. Các vị gia lão xin hãy nhớ kĩ trong lòng!" Giọng nói tộc trưởng nghiêm túc nhắn nhủ.
"Không dám. Không dám."
"Nhấđịnh nhớ kĩ trong lòng."
"Phải cáo từ rồi, tộc trưởng đại nhân xin dừng bước."
Các gia lão lòng đầy tâm tư, từng người mộtản đi.
Không lâu sau, trên hành lang đã vắng vẻ. Mưa xuân gió tạxuyên qua cửa sổ thổi sang đây, tộc trưởng nhẹ bước đi, đi đến trước cửa sổ.
Ngay lập tức, đầy miệng là không khí tươi máẩm ướcủa núi rừng, thấm vào ruộgan.
Đây là tầng ba của lầu các, tôc trưởng phóng ánh mắt nhìn lại, hơn phân nửa Cổ Nguyệsơn trại cũng nhìn thấy tấcả.
Đêm khuya vào giờ này, trong trại đại đa số mọi người lại còn ánh đèn, rấkhác ngày thường.
Ngày mai chính là ngày Khai Khiếu Đại Điển, liên quan đến lợi ích bản thân mỗi người. Mộloại không khí hưng phấn, căng thẳng bao phủ trái tim của tộc nhân, tấnhiên là rấnhiều người ngủ không yên.
"Đây là hy vọng tương lai của gia tộc." Trong mắphản chiếu từng điểm từng điểm ánh đèn, tộc trưởng thở dài một tiếng.
Mà lúc này, có một đôi con ngươi trong trẻo cũng như vậy, lẳng lặng mà nhìn những ánh đèn lập lòe giữa đêm khuya này, cõi lòng ôm đầy tình cảm phức tạp.
"Cổ NguyệSơn Trại, đây là năm trăm năm trước?! Xuân Thu Thiền quả thực có tác dụng..." Phương Nguyên ánh mắsâu thẳm, đứng bên cạnh cửa sổ, mặc cho gió mưa đập vào trên người.
Tác dụng của Xuân Thu Thiền, chính là nghịch chuyển thời gian. Bài danh trong Thập đại kì cổ, có thể xếp tên thứ bảy, tự nhiên không thể coi thường.
Nói ngắn gọn, chính là sống lại.
"Lợi dụng Xuân Thu Thiền sống lại, về năm trăm năm trước!" Phương Nguyên vươn tay, ánh mắbình tĩnh nhìn bàn tay trẻ tuổi non nớcó phần tái nhợcủa mình, sau đó từ từ nắm chặt, cố sức cảm nhận được phần chân thậnày.
Bên tai là tiếng mưa phùn đập vào trên cửa sổ, hắn từ từ nhắm mắlại, sau một lúc lâu mới mở mắra, thở dài một hơi: "Từng trải năm trăm năm, giống như là giấc mộng."
Nhưng hắn lại biếrõ, đây cũng không phải là mộng.
-Chương 1+
"Phương Nguyên, ngoan ngoãn giao ra Xuân Thu Thiền, ta cho ngươi chếmộcách thoải mái!"
"Phương lão ma, ngươi đừng hòng phản kháng, hôm nay chúng ta các phái chính đạo liên hợp lại, nhấđịnh phải phá ma quậcủa ngươi. Nơi này sớm đã bày thiên la địa võng, lần này ngươi nhấđịnh đầu thân khác chỗ!"
"Phương Nguyên ngươi là đồ ma đầu chết tiệt, ngươi vì luyện thành Xuân Thu Thiền, giếngàn vạn mạng người. Ngươi đã phạm phải tội nghiệđầy trời, tội không thể tha, tội lỗi chấchồng!"
"Ma đầu, ba trăm năm trước ngươi làm nhục ta, cướp đi tấm thân trong sạch của ta, giếsạch cả nhà ta, giếcửu tộc của ta. Từ thời khắc đó, ta hận không thể ăn thịngươi, uống máu ngươi! Hôm nay, ta muốn ngươi sống không bằng chết!!"
...
Phương Nguyên mặc một bộ trường bào xanh biếc rách nát, tóc tai bù xù, cả người đẫm máu, nhìn bốn phía xung quanh.
Gió núi thổi huyếbào phấphơ, giống như chiến kì tung bay phần phật.
Máu đỏ tươi, từ mấy trăm miệng vếthương trên người tuôn ra ngoài. Chỉ đứng trong chốc lát, dưới chân Phương Nguyên đã tích tụ một vũng máu loãng lớn.
Quần địch bao vậy, đã sớm không có đường sống.
Đại cục đã định, hôm nay hẳn phải chếkhông nghi ngờ.
Phương Nguyên thấy rõ thế cục, nhưng mà mặc dù tử vong đến, hắn vẫn mặkhông đổi sắc như trước, vẻ mặbình thản.
Ánh mắhắn sâu thẳm, như một cái giếng cổ, trước sau như một, sâu không thấy đáy.
Quần hùng chính đạo vây công hắn, không phải đường đường trưởng môn mộphái tôn quý, thì cũng là thiếu niên anh hào danh chấn tứ phương. Lúc này vây chặquanh Phương Nguyên, có gào thét, có cười lạnh, có hai mắnheo lại hiện ra tia sáng cảnh giác, có đang che vếthương sợ hãi mà nhìn.
Bọn họ không hề động thủ, cũng vì e ngại Phương Nguyên sắp chếphản công.
Cứ căng thẳng như vậy mà giằng co ba canh giờ, mặtrời chiều ngả về tây, ánh sáng còn lại của mặtrời nhen nhóm bên sườn núi mà ánh chiều chiếu vào, trong một lúc sáng lên như lửa đốt.
Phương Nguyên vẫn yên lặng như tượng, từ từ xoay người lại.
Quần hùng ngay lập tức xôn xao mộtrận, đồng loạlui về sau mộkhoảng lớn.
Giờ phúnày, núi đá xám trắng dưới chân Phương Nguyên, sớm đã bị máu tươi nhuộm thành đỏ sậm. Gương mặcó vẻ trắng xám vì mấmáu quá nhiều mà, được ánh nắng chiều chiếu rọi, bỗng nhiên có thêm mộphần hào quang rực sáng.
Nhìn ngắm này đây khung cảnh mặtrời khuấnúi xanh, Phương Nguyên cười khẽ một tiếng: "Thanh sơn lạc nhật, thu nguyệxuân phong. Quả nhiên sáng sớm tóc đen chiều thành tuyếtrắng, thị phi thành bại quay đầu lại như không." Thời điểm nói lời này, trước mắhốnhiên hiện ra khung cảnh kiếp trước trên địa cầu.
Hắn vốn là học sinh Hoa Hạ* trên địa cầu, cơ duyên xảo hợp xuyên qua đến thế giới này. Trăn trở nghiêng ngả ba trăm năm, tung hoành thế gian hai trăm năm, hơn năm trăm năm dài dằng dặc, nhưng cũng là trôi qua trong huy hoàng.
(*Tên cũ của Trung Quốc)
Rấnhiều kí ức chôn sâu dưới đáy lòng, ở thời khắc này như còn mới, sinh động như thậmà hiện về trước mắt.
"Cuối cùng vẫn thấbại à." Phương Nguyên trong lòng than thở, có hơi bùi ngùi, lại không hối hận.
Loại kếquả này, hắn cũng sớm đoán được. Lúc trước lựa chọn, đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Cái gọi là ma đạo, chính là không tu thiện quả, giếngười phóng hỏa. Thiên địa không dung, người trên thế gian đều là địch, thỏa sức tung hoành.
"Nếu như Xuân Thu Thiền vừa mới luyện thành có hiệu quả, kiếp sau vẫn muốn làm tà ma." Nghĩ như vậy, Phương Nguyên không kìm lòng được cấtiếng cười to.
"Lão ma, ngươi cười cái gì?"
"Mọi người cẩn thận, ma đầu chếđến nơi còn muốn phản công!"
"Mau giao ra Xuân Thu Thiền!!"
Quần hùng dồn ép đến, đúng lúc này, oanh một tiếng, Phương Nguyên ngang nhiên tự bạo.
...
Mưa xuân rả rích, lặng yên tưới máThanh Mao sơn.
Đêm đã khuya, gió lạnh nhè nhẹ thổi mưa phùn lấphất.
Thanh Mao Sơn cũng không tối om, từ sườn núi đến chân núi, hiện ra rấđốm sáng óng ánh, như là khoác một cái dải băng ánh sáng rực rỡ.
Nơi phára những ánh sáng này là từng căn từng căn nhà sàn, mặc dù không thể gọi là vạn nhà lên đèn, nhưng cũng đến quy mô hàng ngàn.
Chính là Cổ NguyệSơn Trại nằm trên Thanh Mao Sơn, làm cho dãy núi mênh mông u tĩnh tăng thêm mộphần hơi thở dân cư nồng đậm.
Chính giữ nhấcủa Cổ NguyệSơn Trại, là mộtòa lầu các rực rỡ. Lúc này đang tổ chức hiến tế đại điển, vì vậy đèn đuốc càng là sáng choang, bên trong sáng ngời rực rỡ.
"Liệtổ liệtông phù hộ, hy vọng trong Khai Khiếu Đại Điển lần này có thể xuấhiện nhiều thiếu niên tư chấưu tú hơn, trở thành hy vọng và tăng thêm máu huyếmới cho gia tộc!" Cổ Nguyệtộc trưởng bộ dáng trung niên, hai bên tóc mai bạc trắng, trang phục hiến tế toàn thân thuần mộmàu trắng trang trọng, quỳ gối trên sàn nhà màu nâu nhạt, hai tay chắp thành chữ thập trên người, hai mắnhắm chặthành tâm cầu nguyện.
Đối mặvới ông ta là cái đài cao dài sơn màu đen, đài có ba tầng, thờ phụng bài vị tổ tiên. Hai bên bài vị sắp đặlư hương đồng đỏ, hương khói lượn lờ.
Phía sau ông ta, có hơn mười người cũng quỳ như vậy. Bọn họ mặc đồ lễ màu trắng rộng thùng thình, đều là gia lão trong gia tộc, nắm giữ các phương diện quyền hành.
Sau khi cầu nguyện mộphen, Cổ Nguyệtộc trưởng dẫn đầu xoay người lại, hai tay trải ra ngang nhau, lòng bàn tay áp xuống sàn nhà, dập đầu. Cái trán chạm vào trên sàn nhà màu nâu, khẽ phára thanh âm phịch phịch.
Các gia lão phía sau từng người đều có vẻ mặtrang nghiêm, cũng im lặng làm theo.
Trong một lúc, trong Từ Đường dòng họ phára tiếng vang khẽ của cái trán va chạm vào sàn nhà.
Xong đại điển, mọi người từ từ đứng dậy từ trên sàn nhà, lẳng lặng mà đi ra khỏi Từ Đường trang nghiêm.
Trong hành lang, chúng gia lão lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, không khí có phần buông lỏng.
Tiếng bàn luận dần dần vang lên.
" Thời gian thậsự là quá nhanh, nháy mắmộnăm đã trôi qua."
"Khai Khiếu Đại Điển lần trước giống như mới ngày hôm qua, rõ ràng như ở trước mắvậy."
"Ngày mai chính là Khai Khiếu Đại Điển mỗi năm một lần, không biếnăm nay sẽ xuấhiện dạng máu mới gì của gia tộc đây?"
"Ai, hy vọng có thiếu niên tư chấGiáp đẳng xuấhiện. Bộ tộc Cổ Nguyệchúng ta đã ba năm không có thiên tài như như vậy xuấhiện."
"Đúng vậy, Bạch gia trại, Hùng gia trại mấy năm nay đều có nhiều thiên tài xuấhiện. Nhấlà Bạch gia Bạch Ngưng Băng, thiên tư thậsự khủng bố."
Không ngoại trừ ai, nói đến cái tên Bạch Ngưng Băng này, trên mặchúng gia lão không khỏi hiện ra vẻ mặlo âu.
Người này thiên tư cực kỳ xuấsắc, ngắn ngủi hai năm thời gian, đã tu hành đến Cổ sư tam chuyển. Trong thế hệ thanh niên, có thể nói là đầu lĩnh đứng đầu duy nhất. Thậm chí ngay cả các thế hệ trước cũng cảm giác được áp lực từ vị nhân tài mới xuấhiện này.
Qua thời gian, hắn tấnhiên là trụ cộcủa Bạch gia trại. Ínhấcũng là cường giả mộmình đảm đương mộphương. Không ai hoài nghi điểm này.
"Nhưng mà thiếu niên tham gia Khai Khiếu Đại Điển trong năm nay cũng không phải không có hy vọng."
"Không sai, chi mạch họ Phương xuấhiện mộthiếu niên thiên tài. Ba tháng có thể nói, bốn tháng có thể đi. Lúc năm tuổi có thể làm thơ, trí tuệ phi thường, tài hoa hơn người. Đáng tiếc là cha mẹ chếsớm, hiện tại được cậu mợ nuôi nấng."
"Ừ, đây là có trí tuệ sớm, hơn nữa hướng chí lớn. Mấy năm nay hắn sáng tác "Tương kính tửu", "Vịnh mai", còn có "Giang thành tử", ta đã nghe qua, thậsự là thiên tài!"
Cổ Nguyệtộc trưởng là người cuối cùng đi ra khỏi Từ Đường tổ tông, chậm rãi đóng cửa lại, liền nghe được tiếng các gia lão bàn luận trong hành lang.
Trong một lúc chỉ biết, các gia lão lúc này bàn luận về một vị thiếu niên gọi là Cổ NguyệPhương Nguyên.
Làm người đứng đầu mộtộc, đối với việc xuấhiện đệ tử ưu tú tự nhiên sẽ chú ý. Mà Cổ NguyệPhương Nguyên đúng là một vị chói mắxuấsắc nhấtrong lớp tiểu bối.
Mà kinh nghiệm cho thấy, thườn là người thiên phú dị bẩm từ nhỏ gặp là không quên được, hoặc là sức lực lớn như người trưởng thành v.v.. cũng đều có tư chấtu hành ưu tú.
"Nếu người này kiểm tra ra tư chấGiáp đẳng, đào tạo thậtốt, cũng không hẳn không thể chống lại Bạch Ngưng Băng. Cho dù là tư chấẤđẳng, ngày sau chắc chắn cũng có thể mộmình đảm đương mộphương, trở thành một lá cờ đầu của bộ tộc Cổ Nguyệt. Nhưng mà hắn sớm thông minh như vậy, tư chấẤđẳng chắc là không lớn, vô cùng có khả năng chính là Giáp đẳng." Ý niệm này vừa sinh ra, khóe miệng tộc trưởng Cổ Nguyệkhông khỏi mà hơi nhếch lên, hiện ra mộnụ cười mỉm.
Ngay lúc đó, ho khan một tiếng, nói với các gia lão: "Các vị, thời gian không còn sớm, vì đại điển ngày mai suông sẻ, đêm nay xin hãy nghỉ ngơi thậtốt, điều dưỡng tinh thần."
Các gia lão nghe xong lời này, đều nao nao. Trong ánh mắt nhìn nhau cũng ẩn giấu mộtia cảnh giác.
Tộc trưởng nói lời này rấkín đáo, nhưng tấcả mọi người hiểu rõ ý.
Hàng năm vì tranh đoạnhững hậu bối thiên tài này, giữa các gia lão cũng là tranh đoạlẫn nhau đến mặt đỏ tai hồng, sứđầu mẻ trán.
Nên phải nghỉ ngơi dưỡng sức thậtốt, đợi ngày mai, cho mộphen tranh đoạkia.
Nhấlà Cổ NguyệPhương Nguyên kia, có khả năng là tư chấGiáp đẳng vô cùng lớn. Hơn nữa, cha mẹ của hắn đã qua đời, là mộtrong hai cô nhi còn sólại của chi mạch họ Phương. Nếu có thể thu vào trong mộmạch, đào tạo thậtốt, đảm bảo chi mạch của mình mộtrăm năm hưng thịnh không suy!
"Chẳng qua, cảnh báo trước mộcâu. Tranh đoạphải đường đường chính chính tranh đoạt, không thể sử dụng âm mưu thủ đoạn, tổn hại đoàn kếgia tộc. Các vị gia lão xin hãy nhớ kĩ trong lòng!" Giọng nói tộc trưởng nghiêm túc nhắn nhủ.
"Không dám. Không dám."
"Nhấđịnh nhớ kĩ trong lòng."
"Phải cáo từ rồi, tộc trưởng đại nhân xin dừng bước."
Các gia lão lòng đầy tâm tư, từng người mộtản đi.
Không lâu sau, trên hành lang đã vắng vẻ. Mưa xuân gió tạxuyên qua cửa sổ thổi sang đây, tộc trưởng nhẹ bước đi, đi đến trước cửa sổ.
Ngay lập tức, đầy miệng là không khí tươi máẩm ướcủa núi rừng, thấm vào ruộgan.
Đây là tầng ba của lầu các, tôc trưởng phóng ánh mắt nhìn lại, hơn phân nửa Cổ Nguyệsơn trại cũng nhìn thấy tấcả.
Đêm khuya vào giờ này, trong trại đại đa số mọi người lại còn ánh đèn, rấkhác ngày thường.
Ngày mai chính là ngày Khai Khiếu Đại Điển, liên quan đến lợi ích bản thân mỗi người. Mộloại không khí hưng phấn, căng thẳng bao phủ trái tim của tộc nhân, tấnhiên là rấnhiều người ngủ không yên.
"Đây là hy vọng tương lai của gia tộc." Trong mắphản chiếu từng điểm từng điểm ánh đèn, tộc trưởng thở dài một tiếng.
Mà lúc này, có một đôi con ngươi trong trẻo cũng như vậy, lẳng lặng mà nhìn những ánh đèn lập lòe giữa đêm khuya này, cõi lòng ôm đầy tình cảm phức tạp.
"Cổ NguyệSơn Trại, đây là năm trăm năm trước?! Xuân Thu Thiền quả thực có tác dụng..." Phương Nguyên ánh mắsâu thẳm, đứng bên cạnh cửa sổ, mặc cho gió mưa đập vào trên người.
Tác dụng của Xuân Thu Thiền, chính là nghịch chuyển thời gian. Bài danh trong Thập đại kì cổ, có thể xếp tên thứ bảy, tự nhiên không thể coi thường.
Nói ngắn gọn, chính là sống lại.
"Lợi dụng Xuân Thu Thiền sống lại, về năm trăm năm trước!" Phương Nguyên vươn tay, ánh mắbình tĩnh nhìn bàn tay trẻ tuổi non nớcó phần tái nhợcủa mình, sau đó từ từ nắm chặt, cố sức cảm nhận được phần chân thậnày.
Bên tai là tiếng mưa phùn đập vào trên cửa sổ, hắn từ từ nhắm mắlại, sau một lúc lâu mới mở mắra, thở dài một hơi: "Từng trải năm trăm năm, giống như là giấc mộng."
Nhưng hắn lại biếrõ, đây cũng không phải là mộng.