Cố Chấp

Cố Chấp: Chương 1

Trước khi kết hôn, Mẫn Hy biết trong lòng Phó Ngôn Châu đã có người thương, anh còn từng hỏi cô về tình hình gần đây của người con gái ấy, và đó cũng là lần đầu tiên cô thấy được sự ấm áp nhu tình trong anh.

Khi kết hôn, anh hỏi: “Em có chắc chắn muốn kết hôn không?”

Mẫn Hy cười: “Tại sao lại không?”

Anh nói: “Em có cam lòng tự giam mình vào một cuộc hôn nhân không có tình cảm, chỉ có lợi ích không?”

Không cam lòng, vậy nên cô sẽ khiến anh yêu cô, muốn nhìn thấy vẻ ấm áp nhu tình kia của anh một lần nữa.

Tuy nhiên, sau hai năm kết hôn, cô vẫn không thể khiến anh nảy sinh tình cảm với mình.

Mẫn Hy quyết định chấm dứt nỗi cố chấp và sự hoang đường nhiều năm của mình đối với Phó Ngôn Châu, đồng thời đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn.

Phó Ngôn Châu do dự hồi lâu, cuối cùng cũng ký lên, quan tâm hỏi: “Sau này em có dự định gì không?”

Mẫn Hy không đáp. Trong lòng cô tự nhủ: Sẽ không yêu anh nữa, sớm quên anh đi.

Khi bạn bè biết tin cô ly hôn, bất bình khó chịu nói: “Phó Ngôn Châu có người khác ở bên ngoài sao?”

Mẫn Hy: “Không có.” Công bằng mà nói, trừ việc không yêu cô, Phó Ngôn Châu khá nghiêm túc với cuộc hôn nhân chỉ có lợi ích này, cũng khá dung túng cô. Là do niềm hy vọng trong cô đã hao mòn, không còn sức lực để kiên trì thêm nữa.

– –

Sau khi ly hôn, trong lòng Phó Ngôn Châu vẫn không thể buông bỏ được Mẫn Hy, anh hỏi thư ký: “Gần đây Hy Hy bận gì vậy?”

Thư ký: “Nghe nói… bận đi xem mắt.”

Phó Ngôn Châu im lặng.

Vài tuần sau, Mẫn Hy chất vấn Phó Ngôn Châu: “Sao anh lại phá hoại buổi xem mắt của tôi!”

Phó Ngôn Châu: “Anh xin lỗi vì chuyện đã qua.” Anh thì thầm: “Hy Hy, em có muốn bắt đầu lại với anh không?”

Mẫn Hy sửng sốt một lúc, “Không cần, tôi đã buông bỏ anh rồi.”

Phó Ngôn Châu nói, “Em buông bỏ anh cũng chẳng sao, anh đặt em trong lòng mình là được.”


S

Đang chìm vào giấc mơ với căn phòng yêu thích đột nhiên lại bị mẹ đánh thức cô vỡ mộng ngồi dậy với vẻ mặt lờ đờ đầy oán trách:

“Mẹ, mẹ làm hỏng giấc mộng đẹp của con rồi. Mà sao ba mẹ cứ thích gọi con là Súp Lơ…Súp Lơ thế? Nghe chả hay gì cả? ”

“ Còn oan uổng gì nữa. Con thử dậy soi gương xem cái đầu con bây giờ trông có giống cái súp lơ không. Mà không nó còn xù to hơn cả súp lơ đấy. Mau dậy đi, mẹ đi sang gọi chị con đây.” Bà vừa cười vừa nói:

há phách nghịch ngợm…chứ gì? Câu này cậu nói cả trăm lần rồi không chán à?” Súp Lơ bắt chước dáng điệu mọi khi của Ẩn Lan làm cho cô ấy cũng phải bật cười.

“Cậu như vậy thì bao giờ mới có người yêu. Thảo nào lần nào mình bói bái là y chang lá bài của cậu sẽ nói cậu sẽ yêu đơn phương trong thời gian dài.” Ẩn Lan lắc đầu trong tiếng thở dài.

“Thôi đi. Mấy cái đó vớ vẩn. Chị đây ý mà dù có thắt cổ cũng không bao giờ lao đầu vào cái thứ tình cảm đơn phương ngu ngốc đó đâu. Chị là người thông minh, không phải kẻ ngốc.” Súp Lơ phẩy phẩy tay vẻ không quan tâm.

“Ờ. Cứ nói cho sướng miệng đi. Có hay không sau này biết liền.” Cô không tin thần bói bài Ẩn Lan cô đây lại bói saingười bên cạnh.

“Quá khen, quá khen.” Cả hai cùng cười phá lên.

***

Mặc dù rất muốn đi học về cùng Ẩn Lan nhưng biết làm sao được khi nhà hai người lại ở hai hướng ngược lại nhau cho nên An Nhi chỉ còn cách đi xe đạp về cùng chị. Kể ra cũng lạ, trong một gia đình có hai cô con gái trái ngược nhau hoàn toàn cả về sở thích lẫn ăn uống hay tính cách cho nên hai người có vẻ không hợp nhau cho lắm nhưng cũng không hẳn là khắc khẩu với nhau. Nói chuyện bình thường thì tạm được nhưng hễ nói đến quan điểm gì là hai người mỗi người một quan điểm lại cãi nhau như thường. Nhưng kì lạ ở chỗ một trong hai người mà đi đâu lâu ngày thì lại sẽ thấy nhớ, thấy thiêu thiếu cái gì đó.

Ngọc Nhi chỉ quan tâm

“E hèm….? Trật tự trật tự…..Tên Phong…Trần Hải Phong. Cao trên mét tám, cân nặng chưa biết, địa chỉ chưa biết…Chỉ biết sẽ học ở đây cho đến hết năm thôi……Như vậy…Đã đủ chưa bà con…..” Mai lên tiếng.

“Đủ, rất đủ, thông tin khác sẽ bổ sung sau.”

“Hải Phong.” Tim An Nhi khẽ rung lên một nhịp. Cái tên này với cô đã như in sâu vào trong tiềm thức.

Nhiều khi cô cũng muốn gặp lại anh nhưng tiếc là kể từ khi nhà cô hoàn tất việc xây nhà anh đã chuyển đi cùng bố mẹ đến nay cũng không rõ tung tích.

“Súp Lơ sao im lặng thế, chả lẽ trai đẹp đã mất sức hấp dẫn với bà rồi sao?” Ẩn Lan đẩy vai An nhi vì cô biết cái tên này với cô ấy mà nói rất có ấn tượng.

“Bậy nào...Bậy nào..Cái đẹp ai chả yêu…Anh ta học lớp nào? Phải đi thưởng thức chứ!” Đúng vậy phải đi, lần này cô nhất định phải đi. Nếu là anh thật thì không biết cô sẽ vui như thế nào.

“12b5. Là lớp chị cậu đấy. Cơ mà đẹp thì có đẹp nhưng tiếng tăm cũng ‘đẹp’ không kém.” Trên mặt lớp trưởng tràn ngập vẻ tiếc nuối khiến tât cả phái nữ ở đây phải thốt lên hai chữ: “Là sao?”

“Tức là đây là một hoa hoa công tử, có rất nhiều cô em ngây thơ đã chết dưới tay anh ta. Hơn nữa tình sử của người ta ý mà có mà viết được thành sách xuất bản. Cho nên vẻ đẹp này chỉ để

“Ai da…Sao em lớn lên lại thành ra cái bộ dạng này. Em nhìn chị em kìa. Mỹ nhân là mỹ nhân ….Vậy mà em thì…. Xem ra chỉ có mái tóc là vẫn y như xưa…”Nói xong anh còn bồi thêm m
-Chương 1+

Lượt xem: 454

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 45/45

Anh Sa Minami Aizawa giải trí Hà Thu Đang cập nhật truyenngontinh Cô Úc Đình Soạn Viết Linh link tối cổ nghe gì Nguyễn Hoa Karen Yuzuriha Yua Mikami Ai Sayama vlxx Thu Huệ Yui Hatano Min Do-yoon Đình Huy Kim Thanh Tâm An radiotruyen Suzu Honjo Đình Soạn phim79 Kana Momonogi xem gì Nguyễn Thành Yu Shinoda Tuấn Anh Nguyễn Huy giải trí tổng hợp Quàng A Tũn Thanh Mai Mayuki Ito Tú Quỳnh vl79 iptv m3u8 vtvgo tv Miu Shiromine Hồng Nhung Bảo Linh Đình Duy Momo Sakura truyen79.xyz phim79.com