Cửu Vĩ Hồ Sinh Tình

Cửu Vĩ Hồ Sinh Tình: Chương 1

Manh tình cửu vĩ hồ
Tác giả: Duy An Chủ
Loại hình văn chương: Nguyên sang – bách hợp – cận đại hiện đại – tình yêu
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng
Thuộc hệ liệt: Hiện đại văn
Tình trạng bản raw: Đã hoàn thành
Editor: PepaEx
Tình trạng edit: Đang tiến hành, tầm 2 chương/ ngày.
Tình trạng up: 1 chương/ ngày.
Lúc nào edit xong sẽ up hoàn hết.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Văn án:
Con cửu vĩ thiên hồ nào đó để lại một giọt tinh huyết lúc độ kiếp.
Mỹ nữ nào đó: “Sẩm mơ? Tôi tự nhiên mang thai?”
Hồ ly nào đó: “Nà ní? Đây là con của ta?”
Kỳ Uyển Ca: Mị ~~~ Mau biến thành hồ ly cho em sờ tai đi!
Lệnh Hồ Mị: Không muốn! %>_<% Người ta là hồ ly chứ hổng phải mèo mờ!
Kỳ Yên Nhi: ╮(╯▽╰)╭  ai~ má Mị lại bị ngược rồi.
[“sẩm mơ” nghĩa “cái gì” trong tiếng Trung. “nà ní” nghĩ “gì cơ/ thật không” trong tiếng Nhật.]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lưu ý: Không có sự đồng ý thì không được lấy đi post nơi khác hay re- up wattpad hoặc dùng với BẤT CỨ mục đích gì.
Truyện chỉ được up trên wattpad, hy vọng những bạn coi ở những trang “tự ý up lậu” hãy ngưng đọc “ủng hộ họ” mà hãy tới wattpad của PepaEx đọc. Xin cảm ơn!
P.s: Phong văn của tác giả có xu hướng dùng ngôn ngữ mạng bên TQ, đa phần mình sẽ tự ý sửa bình thường lại hoặc giống ngôn ngữ mạng bên chúng ta như trên văn án.
Xin spoil luôn chút là, chuyện ở hiện đại nhưng đa phần nhân vật đều là cáo “già tuổi”, nên tùy từng nhân vật mà mình sẽ để cách xưng hô nói chuyện phù hợp với cá nhân đó, mong mọi người không khó chịu vì điều đó (p_q)
Truyện có phong cách nhẹ nhàng, hài hước, và nhiều cặp đôi, hy vọng mọi người sẽ thích ~



           



Mộvạn năm trước
Thiên đế tiên giới dã tâm bành trướng, ý đồ thôn tính tam giới Thiên – Địa – Nhân, thẳng tay thảm sásinh linh thế gian. Yêu Hoàng giận dữ, triệu tập chúng yêu liên hợp ma giới và quỷ giới tuyên chiến với tiên giới. Trận đó trời đấu tối, trăng trời không sáng, núi sông tan nát. Chiến cả trăm năm, cuối cùng Yêu Hoàng và Thiên Đế đồng quy vu tận (cùng chết). Lục giới bị tổn thương nguyên khí nặng nề nên hưu chiến sau đó lập hiệp ước hòa bình vĩnh cửu, từ đó lục giới nước giếng không phạm nước sông, mỗi nơi tự quản chuyện ở giới của mình.
Yêu giới
"Oành oành oành.. Oành oành oành.."
"Chuyện gì vậy. Tiếng truyền từ đâu ra?"
"Bẩm báo Nhị công chủ, là Yêu hoàng đại nhân đang độ kiếp." Lôi kiếp cỡ này cũng là lần đầu tiểu yêu thấy, ngay cả khi yêu tinh có chúthành tựu ở yêu giới thăng tiên cũng chưa từng chấn động như vậy. Mới vừa nói xong thì có mộthân ảnh phi tới, thiếu chút nữa đâm vào tiểu yêu.
"Nhị tỷ, Đại tỷ đang độ kiếp, ngươi mau đi nhìn xem đi, trong lòng ta có dự cảm không tốt, luôn cảm giác sẽ có chuyện." Lệnh Hồ Tích nói rồi vỗ vỗ ngực mình. Trong lòng luôn thấy quái quái, lần độ kiếp này của Đại tỷ không giống hồi trước, tựa hồ số lôi nhiều hơn rấnhiều.
"Tam muội, đừng có gấp, ngươi cùng ta tới đó đã, ta tin tưởng Đại tỷ nhấđịnh có thể ứng phó được." Dắtay Lệnh Hồ Tích thi pháp (thi triển pháp thật) trong nháy mắđã tới chỗ lôi kiếp. Chỗ đám lôi rơi xuống có mộthân ảnh hỏa hồng, nhưng vì bị lôi kích trúng rấnhiều lần, y phục mặc trên người rách nácó chút không tả nổi.
"Đại tỷ.." Lệnh Hồ Tích muốn xông tới bên người hồng ảnh lại bị Lệnh Hồ Nhan mạnh mẽ kéo lại.
"Ngươi không muốn sống chắc. Với tu vi của ngươi là đi nộp mệnh, để thành gánh nặng cho Đại tỷ, cái gì cũng không giúp được tỷ, độ kiếp vẫn là phải dựa vào chính Đại tỷ."
"Nhị tỷ ngươi nói đây là lôi kiếp gì, sao ta cảm giác không giống với lôi kiếp những lần trước. Lôi rơi xuống thậgiống như kim sắc." Hai con hồ ly đều rơi vào trầm tư, lúc này Lệnh Hồ Nhan đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ngẩng đầu chăm chú nhìn bầu trời.
"Đây là... Đây là...Thiên lôi kiếp." Lệnh Hồ Nhan chấn kinh.
"Nhị tỷ, Thiên lôi kiếp là cái gì, sao thấy bộ dạng của ngươi sợ hãi quá vậy." Lệnh Hồ Tích hoàn toàn không biếThiên lôi kiếp là cái gì, chỉ là từ biểu tình của Lệnh Hồ Nhan cũng nhìn ra được không phải là thứ tốđẹp gì.
"Thiên Lôi kiếp là...."
"Oành oành Oành oành...." Lại là hai đạo lôi đánh xuống, mặt đấphảng phấnhư đều đang run rẩy rên la.
"Có bản lãnh ngươi liền đánh chếta. Bản* hoàng nếu sợ ngươi thì không mang họ Lệnh Hồ."
[cách xưng 'tôi' thường đi trước địa vị, chức phận của người nói]
"Oành oành oành..." Lại mấy đạo Thiên lôi đánh xuống, thẳng thắng đánh lên người Lệnh Hồ Mị.
"Phu.. Phụt.." Lệnh Hồ Mị ọc ra mộmiệng huyế"Có chúbản lãnh đó mà tự xưng Thiên lôi, ta thấy ngươi còn chẳng bằng lôi kiếp nữa đó."
Lúc này bầu trời bắt đầu biến ảo màu sắc, nhìn kỹ sẽ phát hiện cả bầu trời hiện tại đều là kim sắc, là một đạo lôi sau cuối, cũng là kích cuối cùng của độ kiếp.
"Đại tỷ.." Lệnh Hồ Tích nhìn Lệnh Hồ Mị cả người đầy huyếthì trở nên sợ hãi, nếu Đại tỷ không qua được thì sao, không qua được là kếcục tan thành mây khói, tỷ không thể như vậy.
"Tam muội yên tâm, Đại tỷ có thể ứng phó được, đừng quên tỷ ấy là Yêu Hoàng đó, sao có thể vì một lần lôi kiếp nho nhỏ này mà không độ qua được chứ."
"Ân.. Ta tin tưởng Đại tỷ." Lệnh Hồ Nhan khuyên được Lệnh Hồ Tích sau đó tự nói với mình sẽ không có chuyện gì, nàng biếThiên lôi kiếp này đại biểu cho điều gì. Đến hiện tại Lệnh Hồ Tích còn tưởng rằng Lệnh Hồ Mị đang độ lôi kiếp bình thường mà thôi.
"OÀNH OÀNH....."
Mộđạo lôi sau cuối đánh lên người Lệnh Hồ Mị. Lệnh Hồ Mị dùng khí lực toàn thân ngăn cản mộkích này. Thiên lôi kiếp độ qua rồi, nhưng Lệnh Hồ Mị lại không phát hiện một giọhuyếtinh cũng theo Thiên lôi bay tới phương xa.
"A.."
"Đại tỷ... Đại tỷ...."
"Ta không sao, đừng lo lắng." Độ kiếp xong Lệnh Hồ Mị toàn thân tỏa ra hào quang kim sắc, chín cái đuôi theo gió đung đưa, thi pháp đổi y phục trên người thành hỏa hồng sắc thích nhất, khí chấvương giả khiến người thần phục.
"Cửu vĩ thiên hồ.. Chẳng trách... Chẳng trách là Thiên lôi kiếp." Lệnh Hồ Nhan kích động nói.
Yêu tinh phổ thông độ kiếp đều là lôi kiếp một loại, bảy bảy bốn mươi chín đạo lôi là có thể thành tiên. Lệnh Hồ Mị chẳng những là chín chín tám mươi mốđạo lôi, hơn nữa còn là Thiên lôi kim sắc. Sau khi độ kiếp xong, Lệnh Hồ Mị đã không thuộc về một giới nào trong lục giới nữa. Bảo nàng là yêu, nàng chính là yêu, bảo nàng là tiên, còn chẳng biếnàng cường hãn hơn Thiên Đế biếbao lần, làm vương của lục giới mà không phải Lệnh Hồ Mị thì chẳng ai được.
Nhân giới
Quán ăn Mễ Lan.
"Nào nào, tiểu Uyển a ~ Ăn nhiều chút, nhìn cậu người nhỏ gầy vầy, mình luôn cảm thấy mộtrận gió cũng có thể thổi bay cậu vậy."
"Thiển Thiển cậu học dè bỉu người khác từ hồi nào vậy, không phải mình không muốn ăn, là do gần đây thật không có khẩu vị thôi."
"Còn nói nữa, tiểu Uyển cậu có cân nhắc qua việc qua lại với Lâm Viễn Hàng không, người ta tốxấu gì theo đuổi cậu từ đại học tới bây giờ cũng đã mấy năm rồi. Nói thậthì điều kiện của Lâm Viễn Hàng không tệ, cậu thật không cân nhắc một lần?!"
"Lâm Viễn Hàng không tệ, nhưng tình cảm thì không cưỡng cầu được, mình không động lòng với hắn, đây là đáp án của mình." Kỳ Uyển Ca vừa nghĩ tới Lâm Viễn Hàng lại cảm thấy rấkhổ não. Lâm Viễn Hàng như anh lớn săn sóc cô nhiều năm vậy rồi, nói không cảm động là giả, chỉ là tình cảm không miễn cưỡng được.
"Được rồi, không nói chuyện không vui, mau ăn đi để một lúc sẽ nguội đó." Phong Thiển Thiển cũng biếcòn hỏi nữa chỉ sẽ tự chuốc lấy mấhứng nên dứkhoáchuyển đề tài.
"Ừ, a.. Thiển Thiển mình đi phòng rửa tay đây." Nói rồi Kỳ Uyển Ca chạy nhanh như gió phóng vào phòng rửa tay.
"Tiểu Uyển, cậu không sao chứ. Có phải dạ dày không được khỏe hay không, còn là bị bệnh dạ dày rồi?" Phong Thiển Thiển thấy sắc mặcủa Kỳ Uyển Ca không được tốphóng vào phòng rửa tay, nghĩ cũng không nghĩ nhiều liền đuổi theo.
"Ọc.... Mình cũng không biếtại sao nữa, gần đây vừa thấy đồ dầu mỡ liền muốn ói."
"Cậu... Gần đây cậu không làm gì đó chứ. Chuyện đó. Uyển Ca, gần đây cậu có quen bạn trai nào không. Hoặc là đã làm mộíchuyện 419* hay không." Phong Thiển Thiển kinh ngạc đầy mặt, hoàn toàn không thể tin nhìn Kỳ Uyển Ca.
[for one nigh– tình một đêm]
"Mình có thể làm gì a. Vẫn luôn bận công tác. Ọc... Cả ngày mình không ở nhà thì ở công ty, nào có thời gian làm những chuyện cậu nói đó.. Ọc.." Kỳ Uyển Ca thật không biếlàm sao, không phải là ói mấy lần thôi sao, kinh ngạc tới độ đó.
"Nhưng mà.... Uyển Ca, mình nghĩ vẫn nên đi bệnh viện khám xem thì tốhơn. Dẫu sao ói mãi như vậy cũng không phải là cách."
".. Không sao, qua một lúc sẽ tốthôi, không có bệnh gì nặng cần chi đi bệnh viện.." Kỳ Uyển Ca sợ nhấlà đi bệnh viện đó, khi còn bé mạch máu không nổi rõ, lúc y tá đâm kim phải đâm nhiều lần, trong lòng để lại bóng ma sâu đậm, cho nên giờ đây vừa thấy bệnh viện liền sợ.
"Thậkhông sao chứ?" Phong Thiển Thiển vẫn chưa tin, người ói ra ào ào thế kia sao còn có thể nói mình không sao được.
"Yên tâm, không sao đâu." Kỳ Uyển Ca cho Phong Thiển Thiển mộnụ cười nhẹ miễn cưỡng.
Lại qua mấy hôm, triệu chứng của Kỳ Uyển Ca vẫn không thấy khá lên, trái lại càng thêm lợi hại. Lần này Kỳ Uyển Ca nói gì Phong Thiển Thiển cũng không nghe, trực tiếp không nói hai lời tống Kỳ Uyển Ca tới bệnh viện. Sau khi trải qua một loạxénghiệm, kết quả xénghiệm đánh một gậy vào đầu cả hai.
"Cô nói gì? Tôi mang thai??" Kỳ Uyển Ca thậkhiếp sợ tới không nghĩ nổi nữa, sao mình có thể mang thai được? Đến giờ còn chưa từng quen một bạn trai nào, mỗi ngày luôn là ở nhà, ở công ty, cho dù đi bar pub cũng sẽ không uống quá nhiều rượu, sao có thể mang thai được.
"Uyển Ca trước tiên cậu khoan kích động, bác sĩ thật không làm sai đó chứ? Báo cáo xénghiệm này thật sự là của Kỳ Uyển Ca sao?" Phong Thiển Thiển cũng lấy làm kinh hãi, nhưng cô vẫn tin tưởng Kỳ Uyển Ca, dẫu sao cô là người hiểu rõ Kỳ Uyển Ca nhất.
"Báo cáo không sai, tên Kỳ Uyển Ca, nữ, mang thai ba tháng, thai nhi rấkhỏe mạnh." Bác sĩ cảm thấy hai người này có bệnh chắc? Người ta mang thai đều là mừng rỡ, sao tới bọn họ lại giậmình không tin chứ.
Về tới nhà, Kỳ Uyển Ca còn mê man đầy mặt. Cô không hiểu làm sao mình mang thai được. Nhưng thậgiống như cũng không phải chuyện xấu, hai người ở quê nhà kia không phải luôn muốn mình kết hôn sao. Có đứa nhỏ này có thể hai người đó sẽ không bức bách mình nữa, ngẫm nghĩ lại cười lên.
"A... Uyển Ca, cậu đừng hù dọa mình. Cậu bị sao vậy?" Phong Thiển Thiển thấy Kỳ Uyển Ca một hồi ưu sầu lắc lắc đầu, một hồi lại vui vẻ cười lên, chẳng lẽ Uyển Ca bị hù tới đần rồi.
"Thiển Thiển, mình muốn giữ đứa bé này." Kỳ Uyển Ca nhìn Phong Thiển Thiển nhàn nhàn nói.
"A.. Cái gì??? Uyển Ca cậu đang nói đùa à? Cậu mới hai tư tuổi, cậu còn đang làm việc? Trước tiên cậu chưa cần nói tới đứa nhỏ này từ đâu tới, cậu biếlàm mẹ đơn thân khổ cực biếbao không?" Phong Thiển Thiển không thể tin được nhìn Kỳ Uyển Ca, mà Kỳ Uyển Ca chỉ là sờ sờ bụng, một loại khí tức tình thương của mẹ.
"Mình biết, nhưng đứa trẻ vô tội, thậra mình cũng không biếrốt cuộc nó xuấhiện từ đâu. Chỉ là cảm giác nếu trời đã đưa nó cho mình, có thể là một loại duyên phận, mình không muốn bỏ nó. Mình có thể cảm giác được tim nó đập. Thiển Thiển cậu biếkhông, giờ đây cảm giác rấchân thật, lần đầu mình muốn có một gia đình, vì sinh mạng nhỏ bé chưa ra đời này."
"Uyển Ca.. Nhưng sẽ rấkhổ cực.." Phong Thiển Thiển biếKỳ Uyển Ca là người đã quyết định mộchuyện sẽ không bao giờ thay đổi, chỉ là không đành lòng nhìn cô chịu khổ thôi.
"Mình biết, nhưng có nó ở bên sẽ hạnh phúc."
"Được rồi. Uyển Ca, đợi sau khi đứa nhỏ ra đời, mình muốn làm mẹ nuôi." Sau khi nghĩ thông suốrồi, Phong Thiển Thiển cũng đón nhận đứa nhỏ này.
"Ừ.. Nó biết có cậu như vậy làm mẹ nuôi sẽ rấbấđắc dĩ." Uyển Ca mỉm cười, tựa như hếthảy thay đổi có chút không giống nữa.

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 1145

Thể loại: Bách Hợp, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 24/24

Yu Shinoda Yua Mikami Quàng A Tũn Cô Úc Đình Duy Anh Sa Min Do-yoon phim79 Hà Thu Kim Thanh Đình Soạn radiotruyen link tối cổ Karen Yuzuriha vl79 Momo Sakura Nguyễn Hoa Mayuki Ito Bảo Linh Viết Linh Thanh Mai Hồng Nhung Trần Vân Đình Huy iptv m3u8 vlxx nghe gì Minami Aizawa Thu Huệ Ai Sayama vtvgo tv xem gì giải trí tổng hợp Tuấn Anh Yui Hatano Nguyễn Thành giải trí Nguyễn Huy Kana Momonogi Đang cập nhật Tâm An truyenngontinh Đình Soạn Suzu Honjo Tú Quỳnh truyen79.xyz phim79.com