[Đam Mỹ] Lưu Ly Một Đời

[Đam Mỹ] Lưu Ly Một Đời: Chương 1

Đã từng ngỡ bản thân thật sự may mắn nên cậu cứ thế đắm chìm vào hư ảo do hắn ban tặng.

Niềm vui, hạnh phúc, ánh mặt trời có lẽ đã chiếu sáng linh hồn cằn cõi. Cứ tưởng, may mắn mỉm cười với chính mình nhưng rồi hết thẩy đều là trò đùa của số phận…

Bỏ đi…có lẽ định sẵn kết cuộc là vậy..

Lý Viễn (công 9) × Triệu Châu (thụ 9)

1v1, có con (do thụ sinh) không phải song tính nha, ngược ngọt đan xen, tra công, nhút nhát thụ, truy thê, HE, có các cp phụ

Truyện này do Hoàng Kim(Aiko) cho phép audio79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của audio79.xyz



Khải Trương, thằng nhóc nhà chú đâu mất rồi?!

Người thanh niên với vẻ ngoài trông khoảng chừng hai mấy. Tuy dáng dốc trông cứ như mấy học sinh cấp ba nhưng cách ăn mặc lại có phần chững chạc. Gương mặt không quá xuất chúng, mũi không phải quá cao, lông mày cũng chẳng rậm rạp, tổng quan thì không phải là quá sức đặc biệt. Nhưng bù lại thì mang đến cho người đối diện cảm giác gần gũi và ưa thích. Nhất là cặp mắt to tròn, trong cứ như ánh sao rất có hồn và thu hút.

- Dạ, cậu ấy ở ngoài bắt sâu đó chú!

Nhóc con đang cặm cụi gói sủi cảo hồn nhiên đáp. Mỗi ngày chú Châu đều phải bận rộn với việc làm sủi cảo. Do đó nhóc con cũng muốn giúp ích một phần.

- Haiz...cái thằng nhóc này...

Người thanh niên tên là Triệu Châu, là một ông chủ với cái tiệm nhỏ bán sủi cảo. Tuy không quá khá giả giàu sang nhưng ít ra cũng đủ ăn đủ mặc. Chưa kể ở nhà luôn có hai tiểu bảo bối khiến Triệu Châu cảm thấy ấm áp cõi lòng.

- Được rồi, Khải Trương ngoan lắm! Đi rửa tay đi, chú nấu đồ ăn xong rồi!

Xoa đầu đứa nhỏ chăm chỉ. Khải Trương liền gật đầu rồi lon ton chạy nhanh đến chỗ có vòi rửa. Hai bàn tay nhỏ nhắn lúc này đã lấm lem bột hết. Nhóc con vô cùng cẩn thận mà rửa sạch tay mình. Sau đó nhanh chóng đi đến chỗ bản thân thường ngồi mỗi ngày. Chưa kể còn ngoan ngoan bớ cơm cho chú Châu cùng người bạn nhỏ.

- Tầm Nhiễm, con tính không ăn có đúng không?

Triệu Châu hết cách với con trai nhỏ. Thằng bé này sao mà lại tăng động đến thế. Coi kìa, mê chơi đến mức cả người lấm lem bùn đất rồi. Ấy mà khi hỏi tới lại bảo rằng muốn phụ ba bắt sâu cho hoa. Xem có đáng tin hay không?

- Xùy! Con chỉ giúp ba thôi mà!

Đứa nhỏ Tầm Nhiễm chề môi. Ba lúc nào cũng vậy, rõ ràng là nhóc muốn giúp ba bắt sâu một chút thôi...à thì mục đích cũng gần gần vậy đó...vừa chơi vừa làm mới vui chứ?!

- Rồi rồi, rửa tay sạch sẽ xong vào đây ăn cơm!

Triệu Châu hết đường nói với con trai. Giúp đâu không thấy, chỉ thấy thằng nhóc này làm đất văng tung tóe ra ngoài. Ở sau nhà cậu có một khoảng sân nhỏ. Hồi đó buồn chán nên có học người ta trồng cây. Tính ra cũng đã được mấy năm...mấy cái cây này chắc..cũng được sáu bảy năm gì đó bằng với tuổi của con trai mình.

- Dạ!

Tầm Nhiễm thấy ba không trách phạt liền vui vẻ lao nhanh vào nhà. Thật ra thì đó giờ Triệu Châu cũng không hay la mắng Tần Nhiễm đâu. Trừ phi là Tần Nhiễm quá quắc lắm thì mới quát mắng một hai câu thôi. Bởi lẽ trẻ con không dạy thì sẽ sinh hư. Dù cậu có thương con cũng không thể để nó ngang ngược, hỗn hào với người lớn. Do đó mấy chuyện nhỏ thì có thể bỏ qua, chứ chuyện nghiêm trọng thì nhất định phải dạy.

Đợi đứa con nhỏ đã chạy khuất vào trong nhà. Triệu Châu mới thở dài cầm chổi quét đi đóng "thành phẩm" vươn trên nền đất. Kế đó đặt mấy chậu hoa trở lại vị trí ban đầu. Chỉ là lúc này, ánh mắt cậu thoáng đặt trên một đóa Lưu Ly nhuận sắc.

Cảm xúc trong lòng khẽ trào dâng, bàn tay không tự chủ mà vuốt nhẹ lấy cánh hoa diễm lệ. Tần Nhiễm có lẽ không giống cậu lắm cậu, thằng nhóc này giống với ba lớn của nó hơn...hồi mới sinh, y tá còn trêu rằng thằng bé không giống cậu tẹo nào. Lúc đó Triệu Châu chỉ cười cười cho qua. Bởi dù gì cũng là con cậu, không giống thì cũng có sao đâu chứ?!

"Không biết..ngài ấy thế nào rồi...mà chắc...cậu chủ vẫn đang hạnh phúc.."

Triệu Châu còn đang mơ hồ về bóng hình xưa cũ thì tiếng của con trai đã phá tan tất cả.

- Ba à, tụi con đói bụng!!

Nghe thấy thanh âm hờn dỗi của nhóc tì. Triệu Châu như gạt phăng đi những suy nghĩ trong lòng. Cậu...hiện tại đã có một gia đình hạnh phúc rồi...có hai đứa nhỏ bên cạnh đã khiến cậu cảm thấy cuộc sống này thật viên mãn. Cớ gì lại phải nhớ về người ấy chứ?!

Triệu Châu cười nhạt, rồi khẽ xoay người, cánh Lưu Ly đó cũng nhẹ nhàng rơi xuống. Tình cảm luôn là thứ không thể nào buông bỏ được. Dù có cố thế nào, cũng chẳng thế lừa mình dối người. Chỉ là như vậy thì đã sao? Không thể vốn là không thể, cố chấp chỉ nhận lại tổn thương mà thôi...cậu đã nếm trải đủ rồi, vết thương cũng in hằn sâu trong đáy lòng này...muốn lành hẳn chỉ e là không thể...

- Ba lâu quá đi! Vậy mà hối con!

Tần Nhiễm bĩu môi nhìn ba ba của mình. Ba cứ hay trêu nhóc chậm nhưng ba mới là người chậm ấy!

- Nhiễm à, cậu không được hỗn!

- Xì, liên quan gì đến tên lùn nhà cậu!

Khải Trương vừa lên tiếng đã bị Tần Nhiễm chặn họng lại. Nhóc Khải Trương ấm ức nhưng không thể làm gì. Tính tình Tần Nhiễm luôn như vậy, cứ thích ăn hiếp Khải Trương mãi thôi!

- Sau này sẽ cao mà...

Khải Trường xì xì cái mũi nhỏ. Nhóc cũng mới có sáu tuổi thôi...sau này sẽ cao mà...

- Có như vậy cũng không cao hơn anh đây đâu!

Tần Nhiễm lè lưỡi trêu chọc khiến Khải Trương muốn mếu máo đến nơi. Thấy vậy Triệu Châu mới vội vàng chen giữa.

- Được rồi! Ăn cơm thôi, hai cái đứa này!

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 1015

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 47/??

Hà Tất Hà Tất

TXT 53/53 1015 Theo dõi 0
Viết Linh giải trí Bảo Linh iptv m3u8 Minami Aizawa Thanh Mai Đang cập nhật Tú Quỳnh Nguyễn Huy Hồng Nhung giải trí tổng hợp nghe gì Đình Soạn Anh Sa vl79 vlxx Nguyễn Hoa radiotruyen phim79 Yu Shinoda xem gì Tâm An link tối cổ Karen Yuzuriha Thu Huệ Đình Duy Hà Thu Kim Thanh vtvgo tv Yua Mikami Min Do-yoon Tuấn Anh Suzu Honjo Quàng A Tũn Đình Huy truyenngontinh Đình Soạn Mayuki Ito Nguyễn Thành Momo Sakura Ai Sayama Cô Úc Yui Hatano Trần Vân Kana Momonogi truyen79.xyz phim79.com