
Sủng Thần Của Quân Vương
TXT 59/??
844 Theo dõi 0
100 Yen Love
113
1393 Theo dõi 0
101 Sủng Vật Tình Nhân I
TXT 18/??
838 Theo dõi 0Dị Giới Chi Thực Linh Sư: Chương 1
Văn án:
Đại lục dị giới, yêu thú cường đại hoành hành con người sinh tồn cực kỳ gian nan, toàn bộ đại lục lấy võ vi tôn. Nhưng muốn trở thành Võ giả cường đại, không thể thiếu linh dược trợ giúp.
Tại đại lục có hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ ác liệt này, người có thể luyện chế ra linh dược linh thực rất hi hữu. Thực linh sư chế tạo linh thực, luyện chế linh dược trên đại lục này chính là tồn tại cao quý nhất chỉ sau Võ giả.
Trình Dịch Phạn từ mạt thế trọng sinh đến thế giới xa lạ này, may mắn được một hệ thống thần bí lựa chọn.
Ngươi cho rằng Trình Dịch Phạn từ đây sẽ trở thành một tên cuồng bá khốc huyễn đạt đến đỉnh cao nhân sinh sao?
Sai! Hoàn toàn sai!
"Tiểu nha đầu, xem ca ca con tỉnh chưa, tỉnh rồi thì bưng thuốc đã nấu xong cho hắn đi." Ngoài phòng vang lên âm thanh nữ tử.
"Vâng." Không lâu sau, tiểu loli tung tăng nhảy nhóxốc rèm tiến vào, sau khi thấy Trình Dịch Phạn mở mắnằm trên giường, lập tức chạy ra ngoài kêu: "Mẫu thân! Tam ca tỉnh rồi!"
"Ừ, bưng thuốc cho ca ca con đi, phải cẩn thận!"
"Vâng, mẫu thân!"
Trong phòng, Trình Dịch Phạn trợn tròn mắt nhìn trần nhà, chậm rãi mỉm cười.
Trình Dịch Phong thậra xuyên đến đây, nguyên bản cậu chỉ là sinh viên bình thường, sau khi tốnghiệp tìm mộcông việc bình thường, vốn nghĩ có thể an ổn sống qua một đời, bỗng nghênh đón mạthế. Trong mạthế phần lớn con người đều biến thành tang thi đáng sợ, thế giới trong nháy mắbiến thành địa ngục tàn khốc.
Không ngờ cậu may mắn thức tỉnh dị năng, mang theo mộnhà cữu cữu chạy trốn, thậvất vả đến được căn cứ an toàn. Cha mẹ cậu mấsớm, cữu cữu và mợ vì tài sản mà thu nhận cậu, tuy họ đối đãi với cậu không tốt, trừ cung cấp nơi ăn ở thì chưa từng cho cậu thứ gì, nhưng tóm lại họ đã nuôi lớn cậu, cậu không thể bỏ mặc họ.
Nhưng lòng tốt không được báo đáp, vì cậu có dị năng, nên mộnhà cữu cữu như dòi trong xương quấn lấy cậu, bắcậu ra ngoài nhận nghiệm vụ gϊếŧ tang thi, dùng tích phân cung cấp cho bọn họ cuộc sống thoải mái trong căn cứ. Cậu không ngốc, tự nhiên không muốn bị bọn họ tiếp tục lợi dụng. Theo cậu thấy, cậu dẫn bọn họ chạy trốn, lại cho bọn họ ăn ngon uống tốnuôi dưỡng bọn họ lâu như vậy, xem như đã trả đủ công ơn dưỡng dục rồi. Nhưng mộnhà cữu cữu lại coi cậu như lòng lang dạ sói vong ân phụ nghĩa, lấy oán báo ân.
Ngay khi cậu không phòng bị, biểu tỷ đâm mộdao vào ngực cậu.
Nhưng cậu càng không nghĩ tới, tình huống chỉ có trong tiểu thuyếphim ảnh lại rơi trên người mình. Cậu chẳng những không chết, ngược lại xuyên vào một đứa trẻ ở cổ đại, sống lại không nói, còn vô duyên vô cớ trẻ ra mười tuổi!
Sau khi dung hợp ký ức thân thể này, cậu đại khái hiểu được tình huống của nguyên chủ. Nguyên chủ xuấthân từ một gia tộc võ đạo xuống dốc, tổ tiên từng xuấhiện Võ giả Nguyên Cảnh tôn quý. Nhưng phụ thân cậu Trình Văn Đào tư chấkém cỏi, tu luyện nhiều năm vẫn chỉ là Võ giả Lực Cảnh bình thường, hiện tại là thành viên của mộtiểu đội săn thú tại thành Thanh Sơn, cứ một đoạn thời gian sẽ ra ngoài săn bắyêu thú. Yêu thú cả người điều là bảo, tùy tiện bắmột con cũng kiếm được không ít tiền, đặc biệnguyên dan chứa toàn bộ linh lực của yêu thú, giá càng xa xỉ, chẳng qua đoàn người chia đều cũng chẳng được bao nhiêu.
Mẫu thân Khâu Thị của cậu cũng là Võ giã nhưng tu vi không cao, khó khăn lắm mới độphá Lực Võ Cảnh, nhưng phụ thân bà lại là Dược đồ, vì vậy bà theo phụ thân học tập được không ítri thức, hiện tại làm người trông coi vườn Linh Thực. Tuy thu nhập của hai vợ chồng không cao, nhưng cũng đủ nuôi sống cả gia đình.
Trước Trình Dịch Phạn có hai ca ca, dưới còn có mộmuội muội, người lớn Trình gia đều rấkhỏe mạnh.
Nhưng khi Khâu Thị hoài thai Trình Dịch Phạn, vì chăm sóc linh thực quá độ nên sinh non hai tháng, hài tử thiếu chút nữa đã chếđi, sau đó tuy cứu được, nhưng lại là một hài tử sinh ra đã yếu ớt. Vì vậy Trình Dịch Phạn từ nhỏ thân thể gầy yếu, gánh không nổi, vác không được, đi hai bước đã thở dốc.
Kỳ thậđiều này cũng không có gì, nếu dựa theo kịch bản xuyên qua bình thường, cậu có thể học ngoại trú, thi đậu công danh, quang tông diệu tổ, chỉ cần cố gắng đọc sách, thân thể gầy yếu thì làm sao?
Cố tình cậu lại xuyên đến thế giới lấy võ vi tôn, Linh Võ Đai Lục, nơi này yêu thú hoành hành, võ giả có địa vị cao không thể với tới.
Ở đây mọi người bấluận nam nữ từ nhỏ đã bấđầu rèn luyện thân thể, rèn luyện khí lực, học tập các loại võ học công pháp, chỉ vì thành Võ giã cường đại. Sau khi trở thành Võ giã, không chỉ hưởng vô tận quang vinh cùng quyền thế, còn kéo dài tuổi thọ. Theo Võ giả tu vi càng cao, thọ mệnh của họ càng dài, nghe nói đạđến cảnh giới cao nhất, thậm chí có năng lực hủy thiên diệđịa.
Bọn nhỏ năm tuổi bắt đầu đọc sách tập viết, học một vài đạo lý làm người, đến khi mười tuổi thân thể bắt đầu phádục, sẽ bị đưa đến Võ Phủ học tập võ thuậcơ sở. Đến mười lăm tuổi, những hài tử có tư chấvà thiên phú sẽ được chọn ra, trở thành đối tượng các đại tông môn tranh đoạt, chính thức bước lên con đường Võ giả.
Đại ca Trình Dịch Hòa mười bảy tuổi, chính là người may mắn có thiên phú võ đạo không tồi, sớm đã độphá Thối Thể Cảnh đạtới Lực Võ Cảnh. Được Tứ Phương Tông, tông môn lớn nhấThành Thanh Sơn thu làm đệ tử ngoại môn, nghe nói đệ tử ngoại môn dựa vào xếp hạng thực lực, chỉ cần mỗi năm một lần trong đại hội thí luyện bảo trì biểu hiện ưu tú, có thể trở thành đệ tử nội môn. Nhị ca Trình Dịch Hoài chưa đầy mười lăm tuổi, còn đang học tập trong Võ Phủ, nhưng đã là Thối Thể Cảnh tầng năm võ đồ, thực lực xem như số mộsố hai trong Võ Phủ. Nguyên chủ năm nay vừa vặn mười tuổi, vừa lúc tới tuổi tập võ, muội muội nhỏ nhấTrình Dịch Oánh mới bốn tuổi, nhưng rấhiểu chuyện.
Kỳ thậthân thể Trình Dịch Phạn kém như vậy, thật sự không nên tập võ, cha mẹ cậu cũng luyến tiếc cậu chịu khổ, nhưng suy xéđến quy luậthế giới này, những người không có võ đều sẽ bị người ta khinh thường, hơn nữa luyện võ cũng có tác dụng cường thân kiện thể, có lẽ sẽ giúp được ínhiều cho thân thể cậu, liền cắn chặrăng, đưa cậu đến Võ Phủ.
Nhưng vốn cậu sinh ra thân thể đã yếu ớt, lại muốn tập võ, việc này so với tìm chếcó gì khác nhau?
Quả nhiên ngày đầu tiên tới Võ Phủ, cậu đột nhiên phábệnh trong lúc huấn luyện, được người đưa về, thiếu chút nữa đã đi đời nhà ma.
À, không đúng, phải nói là đã chết, nên mới khiến Trình Dịch Phạn chiếm tiện nghi xuyên đến.
Chẳng qua Trình Dịch Phạn sau khi xuyên đến chỉ thay đổi linh hồn, thân thể vẫn rách nánhư vậy, nên sau khi cậu tỉnh lại vẫn luôn nằm trên giường, đến nâng tay lên cũng không được, cảm giác hô hấp như cố hết sức vậy, Trình Dịch Phạn hoài nghi, mình sẽ chịu không nổi mà lại chếnữa không.
Sau khi cậu phábệnh, mẫu thân mỗi ngày đều lấy nước mắrửa mặt, phụ thân cũng cả ngày than ngắn thở dài, cảm thấy đều do bọn họ sai, không nên đưa hài tử đến Võ Phủ. May mà Khâu Thị làm việc trong Linh Thực Viên, có chúgiao tình với mộdược đồ thường xuyên đến Linh Thực Viên chọn lựa linh thực, giúp bà mua được một viên linh dược bổ thể, nghe nói do sư phụ hắn luyện ra.
Linh dược bổ thể tên như ý nghĩa chính là dược vậbồi bổ thân thể cải thiện thể chất, tuy cấp bậc không cao nhưng luyện chế cũng rấphiền phức, tuy nói luyện ra cũng phải qua tay Thực Linh Sư, rấnhiều dược hiệu phải do dược đồ chế tác linh dược làm đi làm lại nhiều lần mới chế tác ra, vì vậy giá rấxa xỉ. Vì chữa bệnh cho Trình Dịch Phạn, phụ thân phải lấy hếtoàn bộ vốn liếng tích góp nhiều năm trong nhà, mới mua được viên linh dược bổ thể kia.
Sau khi ăn linh dược bổ thể, hơi thở thoi thóp của Trình Dịch Phạn cuối cùng cũng dần dần khôi phục, sau khi nghỉ ngơi vài ngày liền có thể ngồi dậy, cảm giác hô hấp so với trước kia thông suốhơn mộchút, ngay cả dị năng hệ mộc trong cơ thể kiếp trước vậy mà cũng được kích phát, khiến cậu không khỏi kinh ngạc trước tác dụng thần kỳ của linh dược này.
Cậu nhớ từng nghe đại ca nói, có loại linh dược cao cấp tẩy kinh phạtủy, thoáthai hoán cốt, chỉ là linh dược này giá cả tuyệđối không phải những người có điều kiện sống như bọn họ chi trả được.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự tò mò của Trình Dịch Phạn đối với linh dược ở thế giới này, hiện tại cấp bậc dị năng của cậu quá yếu, thể chấcủa thân thể còn chưa được cải thiện, muốn đăng ký luyện võ là không thể, có lẽ cậu có thể thử học luyện dược?
Thực Linh Sư có thể khống chế linh thực, luyện chế linh dược, sở trường của họ là luyện chế linh dược, không những có thể chữa thương cứu mạng, cải thiện thể chất, còn có thể giúp tăng thực lực khi chiến đấu, thậm chí trợ giúp Võ giả độphá bình cảnh, thăng cảnh giới.
Chỉ riêng một điểm linh dược kích phádị năng hệ mộc trong thân thể cậu, liền nhìn ra được linh dược có ích lợi rất lớn với dị năng của cậu, huống chi phương pháp cậu thường dùng để rèn luyện dị năng hệ mộc là khống chế thực vậbiến dị tuân theo mệnh lệnh của mình, vì vậy việc khống chế linh thực đối với cậu mà nói đơn giản chỉ như một bữa sáng, nói không chừng cậu thích hợp trở thành mộThực Linh Sư.
Nhưng so với việc cậu muốn trở thành Thực Linh Sư thì có một việc càng quan trọng hơn đó chính là —— cậu muốn trở thành đỉnh cấp Võ giả, ngoại trừ phải khắc khổ rèn luyện khí lực, còn phải có dược vậphụ trợ giúp đả thông kỳ kinh bámạch, cải thiện thể chất, cường gân kiện cốt. Muốn trở thành Võ giả cường đại, linh dược phụ trợ là thứ tuyệđối không thể thiếu.
Vì vậy những người được xưng là Thực Linh Sư luôn bị các thế lực lớn tranh nhau mượn sức, linh dược họ luyện chế không chỉ có giá trị cực cao mà còn có số lượng cực kỳ íỏi, trên thị trường rấhiếm khi xuấhiện. Cũng may Khâu Thị có chúquen biếvới vị dược đồ kia, nếu không dù bọn họ có nhiều tiền tài thế nào đi chăng nữa, thì cũng không mua được linh dược xuấra từ tay Thực Linh Sư.
Nếu cậu trở thành Thực Linh Sư, sau này cả đời cơm áo không lo, còn tạo phúc cho người thân. Vị dược đồ quen biếvới Khâu Thị, đến giờ mới chỉ biếluyện chế hai loại linh dược cấp thấp là cầm máu và chữa thương, nhưng thời điểm cầm đến dược đường bán, cũng vẫn cung không đủ cầu.
Nhưng người muốn trở thành Thực Linh Sư nhiều đến đếm không xuể, lại thường chỉ dừng lại ở ngưỡng cửa dược đồ, những người chân chính trở thành Thực Linh Sư lại íỏi không có mấy.
Thực Linh Sư cực kỳ chú trọng thiên phú hồn lực, những người có thiên phú hồn lực cao, có thể nói ngàn dặm mới tìm được một. Thiên phú hồn lực chính là cảm ứng linh lực, điểm này vậy mà tương tự dị năng hệ mộc trong cơ thể cậu. Nhưng chỉ có thiên phú hồn lực vẫn không đủ, còn cần phương thuốc mới có thể luyện chế được các loại linh dược. Nhưng những phương thuốc này đều là chí bảo trong đại gia tộc và tông môn, trăm năm truyền thừa, tuyệđối không lưu truyền bên ngoài, đây cũng mộtrong số những trở ngại khiến Thực Linh Sư trở nên thưa thớt.
Trình Dịch Phạn tuy có dị năng trong người, nhưng không có gia thế, bối cảnh, muốn tiếp xúc với phương thuốc, học tập phương pháp luyện dược, chỉ có tiến vào tông môn làm đệ tử của mộvị Thực Linh Sư mới có hy vọng. Xem ra cậu cần nắm chắc thời gian rèn luyện dị năng chữa trị thân thể, mau chóng tiến vào Võ Phủ, đến lúc đó triển lộ dị năng của chính mình, nếu được khảo nghiệm có thiên phú hồn lực, chắc chắn cậu sẽ trở thành đối tượng các đại tông môn tranh đoạt.
"Tam ca, uống thuốc này!"
Tiểu nha đầu hoạbáđi chưa được bao lâu đã quay lại, cắđứsuy nghĩ của Trình Dịch Phạn, tay bưng chén thuốc màu đen, đưa cho Trình Dịch Phạn.
Chén dược này là của dược đồ kia, dược hiệu tự nhiên không thể so sánh với viên linh dược bổ thể Thực Linh Sư luyện chế ra, nhưng cũng có chútác dụng điều trị thân thể. Đây là Trình gia khẩn cấp bỏ nốmộchútiền íỏi trong túi ra mua được, vì vậy dược này uống vô cùng khó nuốt, Trình Dịch Phạn như cũ ngoan ngoãn uống sạch chén thuốc, chẳng qua trong miệng tràn đầy dư vị đắng chákhiến biểu tình trên mặTrình Dịch Phạn không khỏi vặn vẹo.
"Tam ca, cho huynh."
Trình Dịch Oánh thấy thế, lặng lẽ lấy thứ từ bao giấy nhỏ, nhévào trong tay Trình Dịch Phạn.
Cậu vừa mở ra, liền thấy mộkhối đường mạch nha nho nhỏ bị bọc bên trong bao giấy, đã chảy nước, cậu nhớ mấy ngày trước là sinh nhậcủa tiểu nha đầu, phụ thân mua một bọc đường mạch nha nhỏ cho nàng ăn. Tiểu nha đầu khẳng định luyến tiếc không dám ăn hết, để dành cấđi từ từ ăn, lúc này lại cho mình...
Tiểu nha đầu mới bốn tuổi đã như bà cụ non phi thường hiểu chuyện, Trình Dịch Phạn tức khắc cảm thấy mũi chua xót, duỗi tay xoa đầu tiểu hài tử.
。。。