VGA 21/??
751 Theo dõi 0
AUX Full
836 Theo dõi 0
VGA 1/??
429 Theo dõi 0
AUX Full
1014 Theo dõi 1
Edit: Yan
——
Người đàn ông mặc áo ngủ màu xanh da trời nằm trên sô pha, tay áo cuốn lên mấy gấp lộ ra một đoạn cổ tay thon gầy tinh tế.
Hắn kẹp thuốc lá, phun ra một vòng khói xám rồi mới thản nhiên ghé vào microphone nói vài câu.
Tiếng Anh của hắn mềm mại dịu dàng, lúc nói nhanh nghe tựa như rómật, tựa nằm lên bông mềm, mỗi âm tiếđều mềm mại cọ vào lòng người hơi ngứa, đi rồi còn để lại dư vị ngọt ngào.
A mụ bưng lên cho hắn mộchén trà rồi vội vàng chạy vào phòng tắm.
Tiên sinh mới tắm xong, cởi bỏ bộ quần áo vừa lăn lộn trong bùn khiến ước bẩn lan ra nhiễm bẩn cả bồn tắm.
Lúc hắn vừa về đến nhà, suýnữa bà không cho hắn vào cửa, cứ thế mà không nhận ra người chậvậnày lại là tiên sinh nhà mình.
A mụ nhấc bộ quần áo ngấm bùn lầy kia định xả qua nước, bỗng nhiên một vậrớra từ túi quần lăn mấy vòng trên mặt đất.
Bà cầm lên dùng nước rửa sạch mới nhìn ra đó là một hộp son màu hồng, phía trên in chân dung mộngười phụ nữ dáng vẻ lẳng lơ.
Bà biếtiên sinh nhà mình vốn là công tử phong lưu, tuy chưa từng thấy người trong nhà.
Nhưng điện thoại thường gọi tới, mỗi khi về nhà tiên sinh còn mang theo những thứ khác nhau.
Vòng cổ, lược gỗ, có cả khăn tay.
Đồ vậkhác nhau mùi vị son phấn cũng không giống.
Mà sau khi tiên sinh về nhà luôn tiện tay ném một bên hoặc là giao cho bà.
Đương nhiên a mụ không cần, quỷ mới biếđồ vậđó có sạch sẽ hay không.
Tiên sinh chơi bời lung tung, bên người có cả đống phụ nữ.
Người đứng đắn hay không đứng đắn tiên sinh đều đã từng chạm vào.
Đương nhiên đây đều là do a mụ đoán.
Bởi vì có một lần tiên sinh mang về một đôi tấchân nữ màu đen.
Tấchân kia hơi mỏng, còn có một vệdài như kéo sợi.
Mép tấthêu một vòng ren nối với mộmóc cài nhỏ.
Trước đó a mụ từng hầu hạ mộngười, là di thái được một vị đương gia nuôi ở ngoài, xuấthân cô ả chẳng phải đứng đắn gì, mỗi khi vị đương gia kia tới, a mụ luôn thấy di thái dặm lại lớp trang điểm, mặc chiếc sườn xám xẻ tới bắp đùi, tay cầm tấchân từng chúmộkéo lên, móng chân màu đỏ như ẩn như hiện bên trong tấchân, viền ren tinh tế ôm vào bắp đùi tôn lên đôi chân dài uyển chuyển quyến rũ.
A mụ cầm theo đôi tấchân lai lịch không rõ kia quen cửa quen nẻo nhévào tủ bát.
Bên trong toàn thứ linh tinh vụn vặt, đều là đồ phụ nữ hay dùng.
A mụ chuẩn bị xong rượu vang đỏ và điểm tâm, liếc nhìn thời tiếbên ngoài đã chuyển chiều báo hiệu rằng bà cần phải ra về rồi.
Mà tiên sinh nhà bà còn đang ở phòng khách nói chuyện với tốc độ cực nhanh.
Âm điệu khi cao khi thấp, cho dù có thấlễ gầm lên cũng đều rấêm tai.
Tiên sinh rấđẹp, là con lai Trung Đức, mắxám tóc đen hơi xoăn.
Lúc cười rộ lên vô cùng ngọt ngào, thơ tình nước ngoài há miệng liền tuôn ra như nước, chậm rãi động lòng người.
A mụ đi qua đại sảnh, đặrượu vang đỏ lên bàn trà thì thấy tiên sinh đã gác điện thoại bụm mặngồi trên sô pha, trên cái cổ mảnh dài chiếu lên mộtầng ánh sáng vụn vặt, nhờ có huyếthống khiến tiên sinh có một làn da trắng nõn mịn màng, dưới làn da căng chặphía sau cổ dường như có thể nhìn thấy đốxương nho nhỏ.
Tiên sinh hàm hồ lẩm bẩm vài câu tiếng Đức, độnhiên phía dưới bàn tay rên rỉ một câu:" A mụ, tôi xong rồi, tôi hoàn toàn xong rồi." A mụ thu dọn mâm đồ ăn thừa bên cạnh bàn ăn, dao dĩa nạm bạc gõ leng keng vào đĩa sứ vẽ hoa văn rực rỡ.
Tiên sinh buông tay, vùi mình vào sô pha, cổ áo kéo xuống tận cánh tay lộ ra mộmảnh da thịt, bờ vai mượmà còn đan xen vài dấu hôn do người phụ nữ kia để lại.
Hắn u buồn nhìn điện thoại, tay dằn vặtua rua thảm lông dưới thân.
A mụ nghe thấy tiếng nói động lòng người của tiên sinh tựa như ngâm thơ mà rằng:" Tôi ngủ với người tình của thiếu tướng Ung." A mụ không hiểu được bao nhiêu, chỉ rủ mắkhông biếđáp lời như thế nào.
Tiên sinh lại nâng mí mắliếc nhìn a mụ một cái, thở dài sâu kín:" Cha của thiếu tướng Ung là đô đốc Ung."
Lúc này a mụ mới hiểu, tiên sinh nhà mình trêu chọc phải người không nên chọc, rấkhông nên chọc.
Đô đốc Ung là quan lớn nhấở nơi này, bình thường lúc a mụ đọc báo, nghe người ta tán gẫu vẫn nghe được mộít.
Trước đây lúc tiên sinh quen thói lang thang phóng đãng cũng không phải chưa từng gặp chuyện.
Nhưng mỗi lần như vậy tiên sinh đều có thể hóa nguy thành an, tua rua của cái thảm lông kia không biếbị tiên sinh giậtrụi bao lần trong tuyệvọng rồi, a mụ sớm cũng quen.
Lúc gần đi tiên sinh đứng dậy, kề mặhôn a mụ một cái đưa tiễn.
Dường như tiên sinh trời sinh đã biếlàm vừa lòng mọi giống cái, a mụ luôn có cảm giác từ ái yêu thương với thanh niên nhỏ hơn bà rấnhiều tuổi này.
Sau khi tiễn a mụ đi, tiên sinh cầm ly rượu vang đỏ, mở nhạc.
Chân trần trằn trọc khiêu vũ trên thảm lông mềm mại trong phòng.
Tên của tiên sinh là Chu Quân, tên tiếng anh là Stison Zhou.
Hắn còn có tên tiếng Đức nhưng rấíkhi dùng.
Tiên sinh cũng không thích người khác gọi mình bằng cả tên lẫn họ, bạn thân nữ giới gọi hắn là Quân, Styson, hoặc là Chu tiên sinh.
Chu Quân nhấp mộngụm rượu vang đỏ, ăn mộmiếng điểm tâm, hương vị ngọt ngào như nụ hôn với người phụ nữ kia.
Lúc mới gặp ở bữa tiệc, ban đầu Sherry Trần không xuấhiện ở phòng khiêu vũ, còn Chu Quân vốn mang theo quà tặng tham gia party sinh nhậcủa Lâm tiên sinh, cố vấn chính trị của đại sứ quán, đồng thời đi cùng Lâm tiên sinh nói vài vấn đề thời sự, đến lúc không chịu nổi nữa bèn tìm cớ đi loanh quanh.
Có mộngười phụ nữ trong bữa tiệc khiến hắn cảm thấy không tồi liền nâng ly ra hiệu.
Hắn nhảy vài điệu với bạn nhảy tiện thể kề mặtrêu đùa vài câu.
Chu Quân mỉm cười, nắm bàn tay mềm mại xoa bóp xương ngón tay đối phương.
Hắn đang định nói chuyện bỗng ánh mắlơ đãng lướqua, chỉ mộkhoảnh khắc liền kinh diễm.
Đèn treo Italy trên trần khảm rấnhiều lưu li khiến ánh sáng xoay tròn mộng ảo.
Người phụ nữ mặc váy màu đỏ đứng trên thảm hoa hồng ôm mộchiếc khăn choàng ren trắng.
Mặmày như sóng, chỉ thoáng cười với Chu Quân một cái liền đẹp đến độ khiến ngực Chu Quân đập loạn một hồi.
Người kia xoay người rời đi, đương nhiên Chu Quân đuổi theo.
Lòng bàn chân mềm mại như say rượu.
Vòng qua bàn dài hắn tiện tay rúmột bông hồng nhévào túi.
Trên ban công lộng gió, âm thanh ồn ào nơi yến hội bị cánh cửa che đi một nửa.
Ánh trăng như từng tầng sa mỏng rủ xuống bao lấy người phụ nữ.
Tay cô kẹp một điếu thuốc dài cho nữ, dường như đoán trước rằng Chu Quân sẽ đuổi theo mà quay đầu lại nhìn.
Chu Quân bước lên, thay người bật lửa châm thuốc.
Móng tay đỏ thẫm đặbên đôi môi mọng.
Người phụ nữ này thích màu đỏ, lại trắng như hoa dâm bụmang hương thơm tản mạn xa xăm.
Đêm đó hắn vẫn mời cô khiêu vũ, biết được tên đối phương là Sherry Trần.
Hứng thú của Sherry Trần không nhiều, loại phụ nữ xinh đẹp như cô không nên có dáng vẻ u oán này.
Chu Quân mẫn cảm tinh tế, phỏng đoán chắc có vị nam sĩ nào đó khiến cô thương tâm, thật là không nên.
Ôm vòng eo thon thả uốn éo trong tay khiêu vũ, khi vành tai chạm tóc mai Chu Quân dịu dàng dùng miệng tháo đôi bông tai quả lê của Sherry Trần xuống.
Đó là mộchiếc khuyên tai tinh xảo màu xanh ngọc bích, cứ thế nhẹ nhàng rơi vào tay Chu Quân.
Bông hồng nửa mở nửa khép bị hắn cố chấp cắm vào tóc mai cô, Chu Quân nói: "Đừng buồn, hoa này rấhợp với em."
Vì thế đêm đó, Sherry Trần bị mấmột bên hoa tai tới tìm hắn đòi về, hắn lái xe đưa mỹ nhân còn đang say rượu về nhà.
Săn sóc như Chu tiên sinh, nửa ôm nửa đỡ, đưa người kia đến tận giường lớn đầy tơ lụa mềm mại.
Đó là một đêm rấđẹp, ôn hương nhuyễn ngọc mềm mại trong ngực tựa như hoa dưới mưa, thong thả nở rộ trong ngực hắn.
Mộng đẹp không kéo dài được đến bình minh, hắn bị Sherry Trần đẩy tỉnh, không đợi được một cái hôn chào buổi sáng đã bị nhéđầy lòng quần áo của mình đẩy sang bên cạnh cửa sổ, vội vàng xoay người dẫm lên mép cửa trốn ra sau khung cửa sổ màu trắng kiểu Pháp.
Rèm cửa bị kéo lại mơ hồ lộ ra môkhe hở nhỏ.
Chu Quân trốn phía ngoài dựa vào khe hở này trộm nhìn vào bên trong.
Đó là mộngười đàn ông thân mặc quân trang, tay đeo găng tay trắng cầm mũ, quân hàm lạnh băng như điêu khắc cài bên ngực phải.
Tuy không nhìn rõ mặnhưng dáng người rấcao lớn, người đàn ông ngồi xuống lười biếng duỗi đôi chân dài, trên quân ủng cài dây xích trang trí tinh xảo, da ủng được lau chùi sáng bóng.
Giọng Sherry Trần truyền đến, cô gọi người nọ là a Tấn.
Vì thế Chu tiên sinh nhìn vòng eo nhỏ nhắn mình ôm cả đêm run rẩy di chuyển, mang theo vẻ ngượng ngùng đến bên cạnh người đàn ông.
Chu Quân nhắm mắt, trong lòng hơi có chúkhó chịu.
Ngay sau đó độngộphát sinh, viên đạn xuyên qua cửa thủy tinh khiến cho mặcửa sổ nguyên vẹn vỡ nát.
Trong tiếng théchói tai của người phụ nữ, Chu Quân lăn lộn đến độ mộthân bùn lầy.
Hắn vẫn còn may vì đây là một biệthự kiểu tây, cỏ xanh sau nhà sau cơn mưa vẫn còn mềm mại.
Nhảy từ tầng hai xuống ngoại trừ cả thân bùn lầy thì không bị thương tổn gì.
Viên đạn kia sượqua gương mặhắn, suýnữa đã trúng.
Trong lòng sợ hãi khiến trái tim nhảy lên kịch liệt.
Hắn bò lên từ mặt đất, giương mắt nhìn lên trên.
Cửa sổ kia đã bị đẩy ra, gió thổi tung tấm rèm đong đưa bốn phía sau lưng người nọ.
Đó là một đôi mắthế nào, rõ ràng là sâu đậm cực kỳ tuấn tú, lại làm Chu Quân sợ hãi cương cứng cả người, ngay cả ánh mắcũng không dám dời đi, cứ thế nhìn nhau với người nọ một lúc lâu.
Cho đến khi Sherry Trần bổ nhào lên cửa sổ, khóc nức nở khiến Chu Quân lấy lại tinh thần, hắn mới vội vàng ôm quần áo chạy ra bên ngoài, lúc xuyên qua rừng cây như bị ma quỷ ám ảnh khiến hắn quay đầu lại, lại nhìn nhau mộthoáng với người đàn ông kia.
Mưa nhỏ tựa lông vũ rơi xuống mãi không ngừng, mông lung như khói thuốc, lại rõ ràng như vậy, khuôn mặkia mang độ ấm nóng bỏng rơi thẳng vào lòng hắn.
Chu Quân hoảng cực kỳ, âm nhạc đã dừng, hắn nhìn chằm chằm rượu vang đỏ trong tay rồi độnhiên ngồi sụp xuống đất, mặc kệ rượu vang đổ đầy cả người.
Hắn nhận ra người kia.
Ung Tấn..
-Chương 1+
AUX 130/130
273 Theo dõi 0
TXT 53/53
900 Theo dõi 0
AUX 65/65
958 Theo dõi 0
TXT 166/166
1100 Theo dõi 0
TXT 28/28
798 Theo dõi 0
radiotruyen Karen Yuzuriha Hồng Nhung vl79 Tú Quỳnh Trần Vân Nguyễn Huy Min Do-yoon Hà Thu Thu Huệ Nguyễn Hoa Mayuki Ito Minami Aizawa Momo Sakura Suzu Honjo Kana Momonogi Đình Soạn truyenngontinh Quàng A Tũn link tối cổ nghe gì Đang cập nhật Cô Úc Đình Huy iptv m3u8 xem gì Viết Linh phim79 vlxx giải trí Yu Shinoda Đình Duy Đình Soạn Yui Hatano Nguyễn Thành Thanh Mai Anh Sa Tâm An Ai Sayama giải trí tổng hợp Yua Mikami Tuấn Anh Bảo Linh vtvgo tv Kim Thanh
audio79.xyz
tv79.xyz
phim79.xyz
truyen79.xyz
phim79.com

Kokuei No Junk
VGA 21/??
751 Theo dõi 0
Bạch Cốt Khô Lâu
AUX Full
836 Theo dõi 0
Môi Súng
VGA 1/??
429 Theo dõi 0
Băng Xà Bát Tinh
AUX Full
1014 Theo dõi 1Gặp Dịp Thì Chơi: Chương 1
Bạn đang đọc truyện Gặp Dịp Thì Chơi của tác giả Trì Đại Tối Cường. Vốn là người phong lưu, Chu Quân không ngại việc có mỹ nhân thân cận và mời gọi.
Hôm yến tiệc ấy, hắn nhìn thấy và gần gũi với một mỹ phụ.
Vừa mới hưởng thụ mỹ nhân, thì hắn ới biết tình lang của cô ta là Ung thiếu tướng, nổi tiếng như cồn.
Lần đầu hai người chạm trán, hắn phải chật vật né tránh, chui ra cửa sổ. Ung Tấn còn nổ súng khiến hắn hoảng sợ, ngã xuống, một thân bùn đất.
Từ đây hai người liền dây dưa không dứt, càng gỡ càng rối, đối mặt với cường thế và thân cận như có như không của Ung Tấn, đổi lại là đáp lại và phản kích của Chu Quân, tựa như điệu Tango uyển chuyển, người tới ta lui, không có ai là kẻ thắng tuyệt đối.
Edit: Yan
——
Người đàn ông mặc áo ngủ màu xanh da trời nằm trên sô pha, tay áo cuốn lên mấy gấp lộ ra một đoạn cổ tay thon gầy tinh tế.
Hắn kẹp thuốc lá, phun ra một vòng khói xám rồi mới thản nhiên ghé vào microphone nói vài câu.
Tiếng Anh của hắn mềm mại dịu dàng, lúc nói nhanh nghe tựa như rómật, tựa nằm lên bông mềm, mỗi âm tiếđều mềm mại cọ vào lòng người hơi ngứa, đi rồi còn để lại dư vị ngọt ngào.
A mụ bưng lên cho hắn mộchén trà rồi vội vàng chạy vào phòng tắm.
Tiên sinh mới tắm xong, cởi bỏ bộ quần áo vừa lăn lộn trong bùn khiến ước bẩn lan ra nhiễm bẩn cả bồn tắm.
Lúc hắn vừa về đến nhà, suýnữa bà không cho hắn vào cửa, cứ thế mà không nhận ra người chậvậnày lại là tiên sinh nhà mình.
A mụ nhấc bộ quần áo ngấm bùn lầy kia định xả qua nước, bỗng nhiên một vậrớra từ túi quần lăn mấy vòng trên mặt đất.
Bà cầm lên dùng nước rửa sạch mới nhìn ra đó là một hộp son màu hồng, phía trên in chân dung mộngười phụ nữ dáng vẻ lẳng lơ.
Bà biếtiên sinh nhà mình vốn là công tử phong lưu, tuy chưa từng thấy người trong nhà.
Nhưng điện thoại thường gọi tới, mỗi khi về nhà tiên sinh còn mang theo những thứ khác nhau.
Vòng cổ, lược gỗ, có cả khăn tay.
Đồ vậkhác nhau mùi vị son phấn cũng không giống.
Mà sau khi tiên sinh về nhà luôn tiện tay ném một bên hoặc là giao cho bà.
Đương nhiên a mụ không cần, quỷ mới biếđồ vậđó có sạch sẽ hay không.
Tiên sinh chơi bời lung tung, bên người có cả đống phụ nữ.
Người đứng đắn hay không đứng đắn tiên sinh đều đã từng chạm vào.
Đương nhiên đây đều là do a mụ đoán.
Bởi vì có một lần tiên sinh mang về một đôi tấchân nữ màu đen.
Tấchân kia hơi mỏng, còn có một vệdài như kéo sợi.
Mép tấthêu một vòng ren nối với mộmóc cài nhỏ.
Trước đó a mụ từng hầu hạ mộngười, là di thái được một vị đương gia nuôi ở ngoài, xuấthân cô ả chẳng phải đứng đắn gì, mỗi khi vị đương gia kia tới, a mụ luôn thấy di thái dặm lại lớp trang điểm, mặc chiếc sườn xám xẻ tới bắp đùi, tay cầm tấchân từng chúmộkéo lên, móng chân màu đỏ như ẩn như hiện bên trong tấchân, viền ren tinh tế ôm vào bắp đùi tôn lên đôi chân dài uyển chuyển quyến rũ.
A mụ cầm theo đôi tấchân lai lịch không rõ kia quen cửa quen nẻo nhévào tủ bát.
Bên trong toàn thứ linh tinh vụn vặt, đều là đồ phụ nữ hay dùng.
A mụ chuẩn bị xong rượu vang đỏ và điểm tâm, liếc nhìn thời tiếbên ngoài đã chuyển chiều báo hiệu rằng bà cần phải ra về rồi.
Mà tiên sinh nhà bà còn đang ở phòng khách nói chuyện với tốc độ cực nhanh.
Âm điệu khi cao khi thấp, cho dù có thấlễ gầm lên cũng đều rấêm tai.
Tiên sinh rấđẹp, là con lai Trung Đức, mắxám tóc đen hơi xoăn.
Lúc cười rộ lên vô cùng ngọt ngào, thơ tình nước ngoài há miệng liền tuôn ra như nước, chậm rãi động lòng người.
A mụ đi qua đại sảnh, đặrượu vang đỏ lên bàn trà thì thấy tiên sinh đã gác điện thoại bụm mặngồi trên sô pha, trên cái cổ mảnh dài chiếu lên mộtầng ánh sáng vụn vặt, nhờ có huyếthống khiến tiên sinh có một làn da trắng nõn mịn màng, dưới làn da căng chặphía sau cổ dường như có thể nhìn thấy đốxương nho nhỏ.
Tiên sinh hàm hồ lẩm bẩm vài câu tiếng Đức, độnhiên phía dưới bàn tay rên rỉ một câu:" A mụ, tôi xong rồi, tôi hoàn toàn xong rồi." A mụ thu dọn mâm đồ ăn thừa bên cạnh bàn ăn, dao dĩa nạm bạc gõ leng keng vào đĩa sứ vẽ hoa văn rực rỡ.
Tiên sinh buông tay, vùi mình vào sô pha, cổ áo kéo xuống tận cánh tay lộ ra mộmảnh da thịt, bờ vai mượmà còn đan xen vài dấu hôn do người phụ nữ kia để lại.
Hắn u buồn nhìn điện thoại, tay dằn vặtua rua thảm lông dưới thân.
A mụ nghe thấy tiếng nói động lòng người của tiên sinh tựa như ngâm thơ mà rằng:" Tôi ngủ với người tình của thiếu tướng Ung." A mụ không hiểu được bao nhiêu, chỉ rủ mắkhông biếđáp lời như thế nào.
Tiên sinh lại nâng mí mắliếc nhìn a mụ một cái, thở dài sâu kín:" Cha của thiếu tướng Ung là đô đốc Ung."
Lúc này a mụ mới hiểu, tiên sinh nhà mình trêu chọc phải người không nên chọc, rấkhông nên chọc.
Đô đốc Ung là quan lớn nhấở nơi này, bình thường lúc a mụ đọc báo, nghe người ta tán gẫu vẫn nghe được mộít.
Trước đây lúc tiên sinh quen thói lang thang phóng đãng cũng không phải chưa từng gặp chuyện.
Nhưng mỗi lần như vậy tiên sinh đều có thể hóa nguy thành an, tua rua của cái thảm lông kia không biếbị tiên sinh giậtrụi bao lần trong tuyệvọng rồi, a mụ sớm cũng quen.
Lúc gần đi tiên sinh đứng dậy, kề mặhôn a mụ một cái đưa tiễn.
Dường như tiên sinh trời sinh đã biếlàm vừa lòng mọi giống cái, a mụ luôn có cảm giác từ ái yêu thương với thanh niên nhỏ hơn bà rấnhiều tuổi này.
Sau khi tiễn a mụ đi, tiên sinh cầm ly rượu vang đỏ, mở nhạc.
Chân trần trằn trọc khiêu vũ trên thảm lông mềm mại trong phòng.
Tên của tiên sinh là Chu Quân, tên tiếng anh là Stison Zhou.
Hắn còn có tên tiếng Đức nhưng rấíkhi dùng.
Tiên sinh cũng không thích người khác gọi mình bằng cả tên lẫn họ, bạn thân nữ giới gọi hắn là Quân, Styson, hoặc là Chu tiên sinh.
Chu Quân nhấp mộngụm rượu vang đỏ, ăn mộmiếng điểm tâm, hương vị ngọt ngào như nụ hôn với người phụ nữ kia.
Lúc mới gặp ở bữa tiệc, ban đầu Sherry Trần không xuấhiện ở phòng khiêu vũ, còn Chu Quân vốn mang theo quà tặng tham gia party sinh nhậcủa Lâm tiên sinh, cố vấn chính trị của đại sứ quán, đồng thời đi cùng Lâm tiên sinh nói vài vấn đề thời sự, đến lúc không chịu nổi nữa bèn tìm cớ đi loanh quanh.
Có mộngười phụ nữ trong bữa tiệc khiến hắn cảm thấy không tồi liền nâng ly ra hiệu.
Hắn nhảy vài điệu với bạn nhảy tiện thể kề mặtrêu đùa vài câu.
Chu Quân mỉm cười, nắm bàn tay mềm mại xoa bóp xương ngón tay đối phương.
Hắn đang định nói chuyện bỗng ánh mắlơ đãng lướqua, chỉ mộkhoảnh khắc liền kinh diễm.
Đèn treo Italy trên trần khảm rấnhiều lưu li khiến ánh sáng xoay tròn mộng ảo.
Người phụ nữ mặc váy màu đỏ đứng trên thảm hoa hồng ôm mộchiếc khăn choàng ren trắng.
Mặmày như sóng, chỉ thoáng cười với Chu Quân một cái liền đẹp đến độ khiến ngực Chu Quân đập loạn một hồi.
Người kia xoay người rời đi, đương nhiên Chu Quân đuổi theo.
Lòng bàn chân mềm mại như say rượu.
Vòng qua bàn dài hắn tiện tay rúmột bông hồng nhévào túi.
Trên ban công lộng gió, âm thanh ồn ào nơi yến hội bị cánh cửa che đi một nửa.
Ánh trăng như từng tầng sa mỏng rủ xuống bao lấy người phụ nữ.
Tay cô kẹp một điếu thuốc dài cho nữ, dường như đoán trước rằng Chu Quân sẽ đuổi theo mà quay đầu lại nhìn.
Chu Quân bước lên, thay người bật lửa châm thuốc.
Móng tay đỏ thẫm đặbên đôi môi mọng.
Người phụ nữ này thích màu đỏ, lại trắng như hoa dâm bụmang hương thơm tản mạn xa xăm.
Đêm đó hắn vẫn mời cô khiêu vũ, biết được tên đối phương là Sherry Trần.
Hứng thú của Sherry Trần không nhiều, loại phụ nữ xinh đẹp như cô không nên có dáng vẻ u oán này.
Chu Quân mẫn cảm tinh tế, phỏng đoán chắc có vị nam sĩ nào đó khiến cô thương tâm, thật là không nên.
Ôm vòng eo thon thả uốn éo trong tay khiêu vũ, khi vành tai chạm tóc mai Chu Quân dịu dàng dùng miệng tháo đôi bông tai quả lê của Sherry Trần xuống.
Đó là mộchiếc khuyên tai tinh xảo màu xanh ngọc bích, cứ thế nhẹ nhàng rơi vào tay Chu Quân.
Bông hồng nửa mở nửa khép bị hắn cố chấp cắm vào tóc mai cô, Chu Quân nói: "Đừng buồn, hoa này rấhợp với em."
Vì thế đêm đó, Sherry Trần bị mấmột bên hoa tai tới tìm hắn đòi về, hắn lái xe đưa mỹ nhân còn đang say rượu về nhà.
Săn sóc như Chu tiên sinh, nửa ôm nửa đỡ, đưa người kia đến tận giường lớn đầy tơ lụa mềm mại.
Đó là một đêm rấđẹp, ôn hương nhuyễn ngọc mềm mại trong ngực tựa như hoa dưới mưa, thong thả nở rộ trong ngực hắn.
Mộng đẹp không kéo dài được đến bình minh, hắn bị Sherry Trần đẩy tỉnh, không đợi được một cái hôn chào buổi sáng đã bị nhéđầy lòng quần áo của mình đẩy sang bên cạnh cửa sổ, vội vàng xoay người dẫm lên mép cửa trốn ra sau khung cửa sổ màu trắng kiểu Pháp.
Rèm cửa bị kéo lại mơ hồ lộ ra môkhe hở nhỏ.
Chu Quân trốn phía ngoài dựa vào khe hở này trộm nhìn vào bên trong.
Đó là mộngười đàn ông thân mặc quân trang, tay đeo găng tay trắng cầm mũ, quân hàm lạnh băng như điêu khắc cài bên ngực phải.
Tuy không nhìn rõ mặnhưng dáng người rấcao lớn, người đàn ông ngồi xuống lười biếng duỗi đôi chân dài, trên quân ủng cài dây xích trang trí tinh xảo, da ủng được lau chùi sáng bóng.
Giọng Sherry Trần truyền đến, cô gọi người nọ là a Tấn.
Vì thế Chu tiên sinh nhìn vòng eo nhỏ nhắn mình ôm cả đêm run rẩy di chuyển, mang theo vẻ ngượng ngùng đến bên cạnh người đàn ông.
Chu Quân nhắm mắt, trong lòng hơi có chúkhó chịu.
Ngay sau đó độngộphát sinh, viên đạn xuyên qua cửa thủy tinh khiến cho mặcửa sổ nguyên vẹn vỡ nát.
Trong tiếng théchói tai của người phụ nữ, Chu Quân lăn lộn đến độ mộthân bùn lầy.
Hắn vẫn còn may vì đây là một biệthự kiểu tây, cỏ xanh sau nhà sau cơn mưa vẫn còn mềm mại.
Nhảy từ tầng hai xuống ngoại trừ cả thân bùn lầy thì không bị thương tổn gì.
Viên đạn kia sượqua gương mặhắn, suýnữa đã trúng.
Trong lòng sợ hãi khiến trái tim nhảy lên kịch liệt.
Hắn bò lên từ mặt đất, giương mắt nhìn lên trên.
Cửa sổ kia đã bị đẩy ra, gió thổi tung tấm rèm đong đưa bốn phía sau lưng người nọ.
Đó là một đôi mắthế nào, rõ ràng là sâu đậm cực kỳ tuấn tú, lại làm Chu Quân sợ hãi cương cứng cả người, ngay cả ánh mắcũng không dám dời đi, cứ thế nhìn nhau với người nọ một lúc lâu.
Cho đến khi Sherry Trần bổ nhào lên cửa sổ, khóc nức nở khiến Chu Quân lấy lại tinh thần, hắn mới vội vàng ôm quần áo chạy ra bên ngoài, lúc xuyên qua rừng cây như bị ma quỷ ám ảnh khiến hắn quay đầu lại, lại nhìn nhau mộthoáng với người đàn ông kia.
Mưa nhỏ tựa lông vũ rơi xuống mãi không ngừng, mông lung như khói thuốc, lại rõ ràng như vậy, khuôn mặkia mang độ ấm nóng bỏng rơi thẳng vào lòng hắn.
Chu Quân hoảng cực kỳ, âm nhạc đã dừng, hắn nhìn chằm chằm rượu vang đỏ trong tay rồi độnhiên ngồi sụp xuống đất, mặc kệ rượu vang đổ đầy cả người.
Hắn nhận ra người kia.
Ung Tấn..