
Sự Quyến Rũ Của Bóng Đêm
TXT 77/??
472 Theo dõi 0
Nhật Kí Đường Đến Sân Khấu
VGA 13/??
879 Theo dõi 0
Giấc Mơ Mỹ – The Brutalist
215
320 Theo dõi 0
Kẻ Truy Sát – In The Blood
108
803 Theo dõi 0Haibara, Cậu Không Có Tội: Chương 1
Hoa nở rồi, lại nở rồi….
Tôi mãi mà vẫn không tìm thấy em trong đó…
Em rời xa tôi rồi…
Lại xa tôi lần nữa….
Truyện này do Yến Ngã Lạc Tâm cho phép phim79.com đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.com
Miyano Shiho - Sherry, đã chết.
Cô gái với mái tóc nâu, Haibara Ai chỉ là một học sinh tiểu học bình thường, không bị phân biệt, không bị cô lập, không cần phải lo sợ bởi vì cô ấy chỉ là Haibara.
Đội thám tử nhí đi cùng với cha con bác Mori đến mộkhách sạn được xây dựng đặc biệở dưới biển. Do bác ấy nhận được thư mời, bên trong cũng đề cập về việc không quan trọng số lượng người đến nên Ran đã đề nghị cùng dẫn đám trẻ đến đó để mở mang tầm mắvà vui chơi mộphen.
Mấnửa tiếng để đến được Khách Sạn.
PinkSea - tên khách sạn.
Đám trẻ trầm trồ trước sự sa hoa, lộng lẫy của khách sạn, Conan cũng kinh ngạc, thật không ngờ được khách sạn này quá đẹp, quá lộng lẫy lại được xây dựng ở dưới biển, vô cùng rộng lớn. Vừa đến khách sạn, có anh quản lý đi ra chào hỏi và dẫn mọi người vào khách sạn.
" Đây là sảnh của khách sạn, phòng của ngài được sắp xếp ở lầu hai, tôi sẽ đưa mọi người đến đó ".
Quản lý dẫn nhóm người lên lầu hai, phòng số 13 VIP, bác Mori là người nhận được tấm thiếp màu vàng, phía trên cùng bên phải có để dòng chữ " PinkSea VIP ".
" Đây là phòng của ngài, lánữa sẽ có người đem đến cho các vị vòng tay ngọc trai, các vị nhận được hãy đeo nó lên và đừng tháo nó xuống khi chưa ra khỏi khách sạn, đó là vì bảo vệ các vị. 19 giờ sẽ tổ chức mộtrò chơi lớn, nếu các vị có hứng thú thì đến quầy lễ tân đăng ký, phần thưởng sẽ vô cùng giá trị đó ạ ".
Nói xong anh quản lý đưa cho bác Mori hai chiếc chìa khóa được thiếkế đặc biệt.
" Hả ? Sao lại đưa những hai chiếc vậy ? ".
" À, chiếc còn lại là chiếc dự phòng, nếu cả hai đều mấthì hãy tìm đến chúng tôi, chúng tôi sẽ giải quyếcho ạ ".
" À, ra là dự phòng ".
Anh quản lý sực nhớ ra gì đó liền lấy ra một chiếc iPad, bên trên hiển thị sơ đồ chi tiếcủa khách sạn.
" À dạ, đây là sơ đồ của khách sạn, có nhiều khu vui chơi và nghỉ dưỡng, ngài muốn đến đâu đều có hếạ ".
Đưa cho ông bác chiếc iPad xong anh quản lý liền quay người rời khỏi.
Mở cửa căn phòng VIP, hiện ra bên trong là mộcăn phòng cực lớn nên việc chứa hếbảy người là quá dư sức, trong phòng có hai chiếc giường lớn, rất lớn nên không lo thiếu chỗ ngủ. Bày trí tinh xảo, đẹp mắt, trung tâm bức tường có treo một bức tranh hoàng hôn ở biển khá lớn. Đám trẻ thích thú chạy khắp căn phòng, khám phá từng món đồ công nghệ cao, riêng Haibara thì đặc biệđể mắđến bức tranh kia. Cô bước đến trước bức tranh, hàng mi cụp xuống.
" Cậu sao vậy ? ".
Conan đứng đằng sau lên tiếng.
Mitsuhiko để mắđến dáng vẻ buồn bã của Haibara và sự ngơ ngác của Conan, Ayumi cũng tinh ý phát hiện ra giữa hai người họ thật sự có mộthứ tình cảm không giống với tình yêu cũng không phải tình bạn hơn hếhọ thấu hiểu nhau. Genta trầm trồ đi đến trước cửa kính lớn, bên ngoài là đại dương với những loài cá bơi lội.
" Các cậu nhìn kìa, mấy con cá này đẹp quá đi à ".
Đám trẻ hứng thú đi đến trước cửa kính, khách sạn xây dựng dưới biển nên phong cảnh bên ngoài cực kỳ đẹp mắt, cảnh đẹp của biển, vừa xinh đẹp vừa bí ẩn.
Ran nhìn dòng cá bên kia lớp kính thì nỗi nhớ Shinichi lại dâng lên trong lòng.
' Shinichi, cậu đang ở đâu ? Cậu có khỏe không ? Sao lại không điện về cho tớ ? Cậu có biếtớ rất lo cho cậu không, Shinichi ? '.
Bụng của Genta réo lên, cậu bé gãi gãi đầu,
" Mình thấy đói rồi hay là chúng ta đến phòng ăn đi các cậu ? ".
Cả nhóm cùng đồng ý duy chỉ có ông bác râu kẻm là từ chối vì muốn đến đại sảnh đăng ký tham gia trò chơi rồi đến khu dành cho các quý ông, quý bà là quầy Bas của Khách sạn, hiển nhiên là mục đích chính của ông bác vẫn là mấy cô nàng với thân hình bóc lửa và có khuôn mặxinh đẹp rồi.
Ran giữ lấy một chiếc chìa khóa rồi đưa đám trẻ đến phòng ăn, phòng ăn được thiếkế đẹp mắt, cả phòng ăn đều xây dựng một lớp kính kiên cố an toàn cho mọi người cũng tăng thêm mỹ cảnh nơi đây, mọi người có thể vừa ăn vừa ngắm nhìn cảnh đẹp bên ngoài lớp kính.
Haibara lấy một ly nước ép trái cây và dĩa salad trộn, đám trẻ thì lấy khá nhiều món riêng Ran thì lấy mộmiếng bánh chanh. Conan không cảm thấy đói nên lấy như Haibara.
" Sao hai cậu lấy đồ ăn như nhau vậy ? " - Ayumi thắc mắc hỏi.
" Chỉ tại mình không cảm thấy đói nên lấy mộínhư vầy thôi, các cậu đừng hiểu lầm ".
Ayumi mặt hơi đỏ, cảm thấy khá ngượng vì bản thân lấy hơi nhiều thức ăn, sợ Conan nghĩ rằng cô bé là mộkẻ ham ăn nên đã nhường phần ăn đó lại cho Genta, bản thân cũng đi lấy mộphần salad.
Ran tinh ý nhìn thấy vẻ mặcủa bé Ai có chúkì lạ, dường như cô bé cũng khá chú ý đến cuộc trò chuyện ban nãy, mặc dù vẻ mặt thì lạnh lùng không đổi nhưng ánh mắđã có chúthay đổi.
" Tớ thấy khá kì lạ, rõ là chỉ có màu của đại dương, đâu có màu hồng nào đâu sao tên khách sạn lại PinkSea nhỉ ? " - Genta lên tiếng.
" Có lẽ vì một điều đặc biệkhông phải cái tên như vậy thì ý nghĩa của nó cũng vậy. Đôi lúc đó chỉ là vỏ bọc của một quá kỷ niệm khó lòng quên đi, biển là nơi kỉ niệm hằn sâu mãi mãi còn màu hồng có thể là mộkí ức nào đó chăng " - Haibara giải thích.
Sau bữa ăn, đám trẻ cùng Ran đến phòng trưng bày tranh vẽ, những bức tranh được đặtrên những bức tượng mỹ nhân ngư vừa huyền bí vừa làm xao xuyến trái tim của bao chàng trai. Những bức tranh đa phần đều là vẽ về biển vào những khoảnh khắc khác nhau.
Phòng tranh có khá íngười lui tới, khi bọn họ đến thì chỉ có năm người có mặở đó. Chàng trai đeo kính, cô gái tóc vàng kim, anh chàng da đen, cô nàng đeo kính và ông cụ tầm bảy mươi tám mươi tuổi.
Ayumi và Mitsuhiko khá thích thú về những bức tranh nhưng thứ làm chúng để ý đó chỉnh là những bức tượng mỹ nhân ngư. Ayumi đặc biệđể ý có một bức tượng đang nằm ngửa, với chiếc đuôi khá sặc sỡ là màu hồng pha chúánh cam của hoàng hôn.
" Wow các cậu, người cá này đẹp thiệđó, chiếc đuôi cá cũng trông rất lộng lẫy nữa ".
Conan thấy có chúkì lạ bởi những mỹ nhân ngư xung quanh đều là ngồi trên tảng đá duy chỉ có mỗi mỹ nhân ngư này là nằm ngửa trên tảng đá với chiếc đuôi tinh xảo và nổi bậhơn hẳn.
" Đó là công chúa người cá " - Ông cụ lên tiếng.
Ông cụ đi đến trước Ayumi, ánh mắcó phần dịu dàng nhìn tượng nhân ngư.
" Đó là cô công chúa người cá với chiếc đuôi rực rỡ, cô ấy là mộcô công chúa nhân hậu, hiền lành và vô cùng xinh đẹp nhưng đã có một gã xấu xa đã cướp cô ấy khỏi đại dương bao la và tự do ".
Ayumi nhíu mày, vẻ mặbuồn bã.
" Ông ơi, tại sao công chúa người cá lại theo gã xấu xa đó vậy ông ? ".
Ông cụ thở dài.
" Bởi vì công chúa người cá quá ngây thơ đã tin tưởng vào lời đường mậcủa gã xấu xa ".
" Vậy ông ơi, gã xấu xa đó có hại công chúa không ông ? " - Mitsuhiko hỏi.
" Hắn lợi dụng công chúa cho mục đích của mình, sau đó đã giếcô ấy nhưng lại tàn độc hơn là không trả cô ấy về lại biển cả, về lại nơi mà cô ấy được sinh ra và có được tự do vô hạn ".
Đám trẻ vừa giận vừa thương cho công chúa người cá. Ông cụ kể xong câu chuyện nhìn ngắm bức tượng một hồi lâu, vừa định rời đi thì để mắtới cô bé tóc nâu đứng cạnh cậu nhóc đeo kính.
" Cô bé, đừng có như công chúa người cá, tin vào lời của người khác quá thể dễ dàng sẽ nhận lại mộkếcục bi thương và đánh mất tự do của mình ".
Ông cụ cười hiền từ rồi rời đi, khi đi ngang qua Ran thì cô tinh ý phát hiện ông cụ này có mộmùi khá thơm, cứ như là mùi nước hoa cho phụ nữ ấy. Conan nhìn Haibara với vẻ mặt khó hiểu, chả lẽ công chúa người cá có ngoại hình giống với bé Ai hay sao.
Mộlúc cả nhóm dần tách ra, mỗi người xem một góc trong phòng tranh, Ran đi đến cạnh Haibara, thỏ thẻ vào tai cô.
" Nè Haibara à, có phải em thích Conan không vậy ? ".
Haibara đơ người vài giây, sau đó lấy lại phong độ, ho vài tiếng.
" Em làm sao mà thích tên đeo kính kiêu ngạo đó được chứ chị Ran ? ".
" Thiệvậy sao ? Chị còn tưởng em và Conan là mộcặp đó chứ. Chị nghĩ Conan thích em đó chứ ".
Conan đứng gần đó nghe được, đờ người ra.
' Nè nè, người tôi thích là cậu mà với lại bà chằn đó mà thích tôi hả, nếu mà vậy chắc sẽ có người tử vong mấ'.
Suy nghĩ vừa dứthì liền có tiếng héchói tai vang lên, Conan sững người chốc láliền nhanh chân chạy đến nơi phára tiếng hét.
Đến nơi thì cậu thám tử sững sờ, nạn nhân là chàng trai đeo kính khi nãy, anh ta bị treo ở giữa biển, chính xác là thân người anh ta được cố định lên một hòn đá vừa vặn với khuôn người anh ta, xung quanh anh ta có rấnhiều tảo biển và cá.
Nhìn cứ như người cá vậy.
" Mau gọi cảnh sáđi chị ơi " - Haibara bảo với mộchị nhân viên.
Cô nhân viên hối hả gọi cho cảnh sát. Nửa tiếng sau cảnh sáđã đến.
Khi đến hiện trường án mạng ai cũng bàng hoàng làm sao có thể. Giếngười rồi đem họ ra đó trước cái nhìn của mọi người sao, quả thực rấkhó tin.
Mười lắm phúsau, thợ lặn đã đem xác của nạn nhân vào trong khách sạn. Khuôn mặtái nhợnhưng không có dấu hiệu của việc đuối nước và vòng ngọc trai trên tay anh ta đã biến mấkhi mới nãy ở phòng trưng bày rõ ràng còn thấy anh ta đeo nó nhưng bây giờ thì lại biến mất.
" Hả ? Ở đây có án mạng sao ? " - Bác Mori đi đến với khuôn mặcó chúửng hồng.
" Hả, thám tử Mori cũng ở đây sao ? " - Tagaki lên tiếng.
Hiển nhiên là nhóm cảnh sácủa Thanh tra Megure.
" Thưa thanh tra, nạn nhân tử vong là do bị ngộp chếthưa ngài nhưng không phải bị đuối nước và trên cổ nạn nhân xuấhiện một vếhằn mảnh, báo cáo hế".
Có nghĩa là nạn nhân đã tử vong sau đó mới bị đưa ra ngoài biển.
" Thưa thanh tra, theo lời của nhân viên thì vào khoảng thời gian từ mười đến mười sáu giờ thì phòng dụng cụ sẽ đóng cửa và tất cả cửa kính đều sẽ được đóng lại bởi các màn che màu đen và vị trí mà nữ nhân viên nhìn thấy nạn nhân là ở góc khuấbên kia, chỗ đó không màn che vì màn che đã bị hỏng nhưng họ vẫn chưa thay kịp cái mới nên đã có một lỗ trống để nhìn thấy nạn nhân " - Mộsĩ quan báo cáo.
Haibara tinh ý phát hiện ra trên vành tai của nạn nhân có một vếxước nhỏ có lẽ do một vậhình đó khá mảnh gây ra.
" Kudo, cậu nhìn đi, trên vành tai của anh ta có một vếxước kìa " - Haibara nói nhỏ với Conan.
Ông bác râu kẽm uống khá nhiều nên được Ran dìu về phòng nghĩ mộchúcho tỉnh người.
Đội thám tử nhí lần đầu nhìn thấy có kiểu chếnhư vậy nên khá là sợ hãi, nghĩ rằng là do có quái vậbắchàng trai và đem anh ta treo lên tượng đá đó.
Conan thì lại cảm thấy có chúxúi quẩy bởi không ngờ chỉ mới nghĩ đến có án mạng thì lập tức có ngay, lẽ nào bà cô trẻ đó thực sự thích cậu sao, theo lời mẹ cậu nói thì bà ấy nghĩ rằng bé Haibara thích con trai bà ấy nên mới nhìn chằm chằm như vậy. Nhưng có lẽ là do cậu ta đã nghĩ nhiều rồi, Haibara không thích cậu ta đâu, cùng lắm là cộng sự mà thôi.
Dẹp suy nghĩ đó qua một bên, cậu nhanh chóng nhập tâm vào vụ án này. Theo lời của quản lý cho biếthì trong các chuỗi ngọc trai mà nhân viên đem đến bên trong có cài đặđịnh vị và mỗi phòng nhận được một chiếc iPad riêng để có thể tiện quản lý mỗi người trong phòng như vậy không quá rắc rối và phiền phức.
' Vậy có nghĩa là hung thủ đã lấy đi chuỗi ngọc trai đó để mọi người không phágiác ra vị trí của chàng trai, rấcó thể hung khí chính là chuỗi ngọc trai đó cũng nên '.
" Các cậu có xem bộ phim đang chiếu gần đây không, nội dung của bộ phim đó là những vụ án giếngười kì lạ mộtrong số đó là vụ án người cá trên mỏm đá, hung thủ là mộcô gái đó các cậu " - Mitsuhiko nói.
" Vậy có khi nào hung thủ đã bắchước theo không, không chừng hung thủ cũng là nữ thì sao ? " - Ayumi nói.
" Nếu vậy thì hung thủ đã tạo dựng hiện trường thế nào vậy Mitsuhiko ? " - Genta hỏi.
" Umm, theo mình nhớ thì hung thủ là một huấn luyện viên bơi lội, kĩ năng bơi lội của coi ấy vô cùng giỏi nên sau khi giếchếnạn nhân, cô ấy đã mặc đồ lặn và kéo nạn nhân đến bên mỏm đá, sau đó thì đặnạn nhân ở đấy " - Mitsuhiko trả lời.
Conan như bừng tỉnh, hung thủ quả thực là quá xem thường cảnh sát, thủ thuậđơn giản như vậy mà.
" Cảm ơn cậu nha Mitsuhiko, cậu đã giúp mình một việc lớn đó ".
Ran như nhớ ra gì đó liền gọi cho Conan.
" Conan hả em ? Ban nãy chị có ngửi thấy mộkhá thơm trên người của nạn nhân, rấgiống với mùi trên người ông cụ khi nãy đó em ".
" Chị nói là mùi thơm sao ? ".
" Ừm, mặc dù là thoáng qua nhưng mùi đó rấthơm cứ như mùi nước hoa đó em ".
Conan sực hiểu ra, quả nhiên hung thủ là ông ấy.
" Em cảm ơn chị Ran ".
Cúp máy, Conan hếhồn vì Haibara lại bấthình lình đứng ở phía sau cậu. Khoảng cách khá gần nên cậu có ngửi thấy mộthơm nhẹ trên người cô.
"Nè người như cậu cũng dùng nước hoa nữa hả ? À mà cũng phải, một người cuồng thời trang như cậu ắhản sẽ sử dụng ".
Đúng, cô có sài nước hoa nhưng mùi của nó cực kỳ nhẹ, mùi thơm chỉ khi ở rất gần mới ngửi thấy nhưng Conan lại có chiếc mũi khá nhạy nên ngửi thấy là bình thường.
" Sao hả ? Người như tôi không được sài nước hoa sao ? ".
" Hả ? A không phải, mình không có ý đó đâu, cậu đừng hiểu lầm ".
" Hừ ".
Haibara tức giận bỏ đi mang theo một luồng sákhí cực kỳ đáng sợ làm cậu hơi rén.