
[Thích Cố] Khởi Đầu Hạnh Phúc
TXT 10/10
1032 Theo dõi 0
Mang Theo Nữ Thần Bên Cạnh
VGA 14/??
986 Theo dõi 0
Kẻ Thù Chung Giường
AUX 5/5
7136 Theo dõi 0
Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện
TXT 119/119
616 Theo dõi 0Khi Thiên Nga Rơi Nước Mắt: Chương 1
Cô là nàng thiên nga nhỏ của anh, là người đã mang đến cho anh ánh sáng khi anh tuyệt vọng nhất. Anh thề sẽ bảo vệ cô cả đời, chỉ lặng lẽ bên cạnh cô. Nhưng khi chứng kiến cô bị tổn thương, anh mới biết việc âm thầm bên cô là sai lầm. Anh chấp nhận trả mọi giá để xuất hiện trước mặt cô một lầm, để quang minh chính đại bảo vệ cô. Nhưng bên cạnh cô cũng có một người khiến cô chấp nhận đánh đổi mọi thứ để được gặp lại người đó.
Cuối cùng vào thời khắc quyết định ấy, trai tim cô sẽ chọn ai?
Thứ mà họ sẽ phải đối mặt là gì?
Truyện này do Hàn Nha Tứ cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz
Dưới sảnh khách sạn A
- Có thật sự muốn vào không ?
- Vào, nhấđịnh phải vào.
- Em có chắc là bản thân có thể bình tĩnh không?
Ánh Cẩm im lặng một hồi, rồi từ từ bước vào bên trong khách sạn. Bước chân của cô mỗi lúc mộnhanh hơn, đi sau cô là Gia Linh và Phong Đình. Cả 3 đến trước cửa phòng 3097, Ánh Cẩm lập tức gõ cửa phòng, một lúc lâu sau cánh cửa được mở ra. Mộcô gái với mái tóc bạch kim, quần áo không chỉnh tề bước ra. Ánh Cẩm không nói một lời, đẩy cô ta ra và đi vào trong.
- Mấy người là ai, sao tự tiện vào phòng tôi ?
Gia Linh quay ra nhìn cô ta một hồi với ánh mắcoi thường.
- Không cần ngạc nhiên sớm thế, khi biết bọn tôi là ai, cô sẽ còn nhiều bấngờ lắm đó.
Tấcả đi vào bên trong, bên trong phòng quần áo vứngổn ngang.
- Phục vụ mang đồ ăn lên à em yêu.
Giọng nam vang lên, ngay sau đó hắn ta ngẩng đầu lên ánh mắt hắn chạm vào ánh mắcủa Ánh Cẩm. Đôi mắcô đỏ lên, cô đứng chếlặng nhìn người nằm trên giường. Người mà cô đã rấyêu, người mà cô nghĩ rằng sau này sẽ cùng hắn xây dựng một gia đình hạnh phúc. Vậy mà ngay lúc này hắn lại ở khách sạn với một người con gái khác, gọi người con gái khác là em yêu. Cô đau đến mức không nói thành lời, nước mắcứ vậy mà rơi ra, chảy dài trên khuôn mặcô.
- Bách Kỳ, thời gian qua là do tôi mù, giờ đôi mắtôi đã sáng lại rồi. Đến lúc gạbỏ thứ dơ bẩn được rồi.
Ánh Cẩm nói xong liền quay người dời đi, cô lướt qua cô gái tóc bạch kim thì dừng lại. Cô lấy tay lau những giọnước mắtrên khuôn mặmình. Rồi từ từ chuyển ánh mắlên cô ta.
- Cô biếnhững gì về tôi và anh ta?
- Tôi không biếsự tồn tại của cô, hơn nữa tôi và anh ta chỉ là qua đường.
Ánh Cẩm cười nhẹ, rồi rútrong ví ra mộsấp tiền, đặvào tay cô ta.
- Đây là tiền công của cô vì đã giúp mắtôi sáng trở lại.
Tên tra nam vội vàng lao xuống khỏi giường, hắn định đuổi theo cô nhưng bị Phong Đình chặn lại. Ánh mắPhong Đình trở nên tà ác hơn bao giờ hếkhi nhìn tên khốn này.
- Phong Đình, bẩn tay.
Lời nói của Ánh Cẩm vang lên trước khi Phong Đình định hạ nắm đấm vào mặtên tra nam. Cậu đẩy hắn ta ra và tặng cho hắn mộánh mắchếngười, thay cho lời cảnh cáo hắn đừng đuổi theo Ánh Cẩm.
Cả ba đi ra ngoài, bầu không khí trở lên im lặng. Ánh Cẩm chỉ lặng lẽ bước đi trên đường phố ngập tràn ánh đèn, nhưng lòng cô lúc này vô cùng tăm tối. Phong Đình bước lên, nắm lấy đôi tay cô. Ánh mắhai người chạm nhau, họ cứ đứng như vậy một lúc lâu mà không ai nói câu nào. Cũng không ai để ý phía sau Gia Linh đang lặng lẽ nhìn họ, đôi mắcô ấy cũng trở nên u buồn.
- Em muốn mộmình, hai người về trước đi. Nếu hai người còn cố tình đi theo em, từ nay về sau em sẽ không bao giờ nói chuyện với hai người nữa.
Nói xong Ánh Cẩm quay người bước đi, Gia Linh thấy Phong Đình định đuổi theo thì giữ tay anh lại.
- Để cậu ấy mộmình đi, anh còn không hiểu cậu ấy sao.
- Được rồi, em về trước đi. Anh không yên tâm để em ấy đi mộmình lúc trời tối thế này.
Rồi Phong Đình gọi taxi cho Gia Linh, để cô lên xe rời đi rồi anh cũng lặng lẽ đi sau Ánh Cẩm. Cứ đi mãi đến khi vào một con hẻm vắng, Ánh Cẩm vẫn không hề có ý định dựng lại. Lúc này có 2 tên con đồ xuấhiện, chúng chặn đầu cô lại.
- Em bé, đêm đông đi mộmình rất lạnh, để 2 anh đi cùng em
Ánh Cẩm chưa kịp phản ứng thì đã bị hai tên con đồ ép sávào góc tường. Khi chúng chuẩn bị giở trò với cô thì Phong Đình lao lên, đạp mộtên ngã ra đấvà kéo Ánh Cẩm ra phía sau anh. Cô sợ hãi nắm chặđôi tay của anh, cảm nhận được sự sợ hãi của cô, anh đứng trước che chắn cho cô, để cô cảm nhận được sự an toàn. Hai tên côn đồ lúc này đã trở lên vô cùng tức giận, chúng nhìn Phong Đình với ánh mắcăm phẫn. Không nói một lời mà lao lên. Hai bên đánh nhau hỗn loạn, Phong Đình vốn không biếvõ, chỉ một lúc đã bị chúng đánh cho nằm trên đất. Lúc này mộtên lấy trong áo ra con dao tiến lại định đâm Phong Đình, Ánh Cẩm vội lao lên đẩy hắn ra. Tên còn lại thấy vậy liền đạp cô một cái. Cô bị đạp ngã vào tường, cú ngã quá mạnh khiến cô dần mắđi ý thức. Trong lúc hôn mê cô nghe thấy tiếng nói đầy sákhí của một người đàn ông vang lên.
- Giết
Theo sau đó là 2 tiếng súng
- Tôi không thích thấy nước mắcủa em, nàng thiên nga ạ.................................
Cô dần dần không còn nghe rõ những gì sau đó nữa. Mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo và biến mất.