Năm Mươi Thước Thâm Lam

Năm Mươi Thước Thâm Lam: Chương 1

Truyện Năm Mươi Thước Thâm Lam của tác giả Ba Nữu có nội dung viết về những mảnh đời bất hạnh, những con người không có được cuộc sống ấm áp tìm tới nhau.

Tứ Phương và Lại Văn có tuổi thơ không mấy vui vẻ, họ đã giấu kín những nỗi đau đó vào sâu thẳm trái tim mình. 

Dù được sinh ra là con trai của một lão đại hay là một gia đình nghèo thì họ vẫn cần được yêu thương. Bắt nguồn từ những hiểu lầm không đáng có, rồi dần dần họ nhận ra  đối phương là thứ duy nhất cần có…


Lại Văn từ trong giấc mộng kì lạ đột nhiên tỉnh lại, mở mắt ra lại nhìn thấy có một đôi mắđang sững sờ nhìn chằm chằm trực diện vào mặmình.”A” cô héầm lêm, lại có mộngười nhanh tay lấy tay che miệng của cô lại,tiếng théliền biến thành tiếng gầm rú trầm thấp. Lại Văn vươn tay ra chăn lại tay của người đó, “Anh, đã nửa đêm anh ở trong này làm gì vậy? Làm em sợ muốn chết.”

Đèn đêm ở đầu giường sáng lên,khuôn mặLại Vũ ẩn núp sau ánh sáng, Lại Văn không có cách nào nhìn thấy rõ biểu lộ giờ phúnày của hắn. Lại Văn muốn ngồi dậy, lại bị lực mạnh mẽ của cánh tay ngăn lại, ngã lại trên giường. “Mò mẫm lăn qua lăn lại cái gì, ngủ đi.” Lại Vũ nói, thanh âm thậthấp, nhàn nhạ, giống như trách cô chuyện bé xé ra to, nhưng động tác cũng không phải là giống như vậy, cánh tay phải của hắn vượqua đặở trước ngực Lại Văn, giống như sắthép áp chế Lại Văn không thể nhúc nhích.

“Anh cũng biếđây là mò mẫm lăn qua lăn lại sao, anh mau trở về phòng ngủ đi, đừng ở chỗ này làm em sợ, em muốn ngủ.” Lại Văn vứđi ý niệm giãy dụa, nhắm mắlại, bày ra tư thế chuẩn bị ngủ.

Bên cạnh không có tiếng vang gì, Lại Văn không khỏi hoảng hốngồi dậy, một lásau, mộthân thể nam tính cường tráng cứng rắn bao phủ đến, Lại Văn không muốn mở mắt, chính là liều chếđồng thời sử dụng tay chân giãy dụa muốn ngồi dậy. Lại Vũ cầm hai tay cô nâng lên quá đầu, chặchẽ giam lại, đôi chân dài cong lên chặn hai chân không ngừng đá loạn của cô lại, tay phải vươn tới vén váy ngủ của cô lên thăm dò đi vào, vuốve vùng bụng bằng phẳng trắng mịn, một đường hướng lên trên, bao lại vậhình tròn mềm mại kia, xoa nắn, đè ép. Đem áo ngủ lôi lên, cúi đầu dùng miệng hôn môi, tinh tế cắn cắn, bộ ngực no đủ mà trắng nõn bị vuốve lôi kéo thô bạo, xúc cảm trắng mịn, thị giác mãnh liệkích thích làm cho thân thể người đàn ông càng thêm cứng rắn, áp lực gây ra tiếng thở dốc ồ ồ quanh quẩn ở trong phòng. “Em van cầu anh, em van cầu anh ” Lại Văn nhỏ giọng cầu xin, cô đã không dám khóc to, cũng không dám giãy dụa, chỉ có thể tuyệvọng nằm ở chỗ đó mặc cho nước mắkhông tiếng động chảy xuôi.

Nghe thấy hai tiếng cầu xin vô lực mà nghẹn ngào của cô, thân thể cứng rắn của Lại Vũ co rúm lại mộchút, hắn ngẩng đầu, nhìn thấy mộmảnh tĩnh mịch nước mắloang lổ trên khuôn mặLại Văn, trong lòng hắn không khỏi đau buố. Hai tay ôm lấy khuôn mặnhỏ nhắn tái nhợcủa Lại Văn, môi lưỡi ấm nóng múhếnước mắtrên gương mặcô. Trong miệng không ngừng thấp giọng gọi tên “Văn Văn, Văn Văn, Văn Văn…”

Vừa nóng vừa lạnh đan xen làm cho Lại Văn hoàn toàn bối rối, hai tay liều mạng muốn che khuấgương mặt, nhưng cuối cùng lại không được như mong muốn,cô không khỏi khóc lớn tiếng lên.”Đừng khóc, Văn Văn” Lại Vũ nhìn cô bởi vì khóc quá nhiều mà khuôn mặnhăn nhó, thầm nghĩ không phải là cô sẽ khóc mãi như vậy chứ? Hắn tự giễu giậnhẹ khóe miệng.”Đừng khóc, anh đi là được.” Thanh âm khàn khàn mà mỏi mệt. Hắn đi xuống giường khôi phục lại bộ dáng vốn có, cửa phòng ở trong tiếng khóc thúthícủa Lại Văn đã được đóng lại.

Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu vào trong phòng. Lại Văn lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường đến xem, đã tám rưỡi rồi thức dậy thôi bằng không lại bị mắng nữa. Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, là mẹ của cô Trần Cúc Anh, bà đang lớn giọng gọi cô không chừng đến hàng xóm cũng có thể nghe được “Còn không mau rời giường, còn đợi đến lúc nào đây, buổi sáng hôm nay mày phải trông nom việc nhà,lo mà lấy quần áo đi giặđi đấy, tao muốn đi ra ngoài chơi mạchược.”

Lại Văn nghe tiếng bà gọi ở bên ngoài, cũng không trả lời. Mộlásau, Trần Cúc Anh nhìn bên trong không có động tĩnh, ra sức đạp vào cửa, “Tao nói mày có nghe được không? Mày điếc đấy à ?”

“Mẹ, mới sáng tinh mơ, mẹ nhỏ giọng mộchút.” Ngoài cửa thanh âm của Lại Vũ vang lên, xem ra anh ấy đã thức dậy.

“Con… đứa nhỏ này, sao không ngủ thêm mộchút nữa? Thậvất vả mới xin nghỉ được mộngày. Có phải vừa thanh âm mới nãy của mẹ lớn quá hay không, ầm ỹ đến con ? Đều tại đứa em gái kia của con, lười phải chết, giả vờ câm điếc...”

“Mẹ, được rồi, đừng nói lung tung nữa, đi xuống ăn cơm thôi.”

Tiếng nói chuyện,tiếng bước chân càng lúc càng xa, đôi mẹ con này rốcục cũng tránh ra.

Lại Văn mạnh mẽ nhắm chặmắ, nói với bản thân không cần tiếp tục suy nghĩ gì nữa, đứng lên đi vào phòng vệ sinh.

Chờ Lại Văn thu dọn xong xuôi đi xuống, mẹ con Trần Cúc Anh đã hoà thuận vui vẻ dùng bữa sáng. Trần Cúc Anh nhìn cũng chưa từng nhìn cô, chỉ không ngừng gắp bánh trẻo rán cho Lại Vũ, “Ăn nhiều mộchút, lần trước con không phải nói muốn ăn rau cải nhân bánh trẻo sao? Mẹ đã đặc biệđi đến nông thôn hái rau cải này, còn rấnhiều, đủ cho con ăn được mấy bữa đấy “

“Mẹ, con cũng đã nói rồi, mẹ không cần nhấđịnh phải chạy đến ở nông thôn, ngỗ nhỡ gặp phải chuyện gì thì làm sao bây giờ?”

“Có thể có chuyện gì chứ ? Con mẹ là cảnh sát, nếu ai cùng cảnh ságây khó dễ đấy không phải là muốn chếsao?” Trần Cúc Anh tỏ vẻ nói, “Hiện tại hàng xóm láng giềng xung quanh, ai mà không hâm mộ mẹ có đứa con biết nghe lời hiếu thuận, lại có bản lĩnh chứ.”

Trần Cúc Anh rấcó vẻ tư bản, đứa con Lại Vũ này từ nhỏ đến lớn đều rấcó chủ kiến, rấíkhi khiến cho bà phải lo lắng.Vào trung học thành tích học tập vẫn luôn đứng trong danh sách top đầu, tốnghiệp trung học liền thi vào viện cảnh sát, căn cứ vào biểu hiện nổi trội xuấsắc, sau khi tốnghiệp liền được phân phối đến phòng công an tỉnh, thuận buồm xuôi gió, công việc thành đạt, làm cho bà đây rấcó vinh dự.

Trần Cúc Anh cùng giống như những bà bác ngoài phố khác rất thích nhàn hạ bám víu vào con. Thời điểm còn trẻ, làm việc ở trong nhà máy dệdựa vào chúsắc đẹp liền gả cho Hách Kiến Quốc người đang làm ở bộ phận công tác cơ quan, khi đó ai ai đều rấhâm mộ bà, trước khi kết hôn vài năm tuy rằng cũng có cãi nhau, nhưng vẫn không đến nỗi nào. Sau đó lại có mộngày, Hách Kiến Quốc đem mộcô bé về nhà, cuộc sống tốđẹp của bà cũng chấm dứtừ đó.

Lúc ấy Hách Kiến Quốc ôm mộcô bé 3 tuổi về nhà, nói với bà đây là đứa con ruộthịcủa hắn. Trần Cúc Anh thiếu chút nữa pháđiên. Người đàn ông này có chútiền cùng quyền lực đã liền thay đổi. Trần Cúc Anh dù có chếcũng không chịu nuôi dưỡng một đứa con hoang ở nhà, trừ phi bà chết. Hách Kiến Quốc nói, ” Mẹ đứa nhỏ đã nhiễm bệnh mà chết, dù sao nó cũng là người thân ruộthịcủa anh, em bảo anh làm sao bây giờ?” Trần Cúc Anh hếchửi bới lại đập vỡ đồ đạc, nhưng bà không muốn ly hôn, cuộc sống của người đàn bà sau ly hôn, bà nghĩ cũng không muốn nghĩ đến. Về sau cũng đành phải nhượng bộ. Nhưng dù sao những vướng mắc bên trong vẫn không mấ, hai vợ chồng sau hai ngày liền có mộtrân cãi nhau ầm ỹ nhỏ, ba ngày trở thành mộtrận ầm ỹ lớn, cuộc sống ầm ỹ kéo dài đến năm kia, trái tim của Hách Kiến Quốc vì bệnh độphámà qua đời.

Thái độ của bà đối với Lại Văn vẫn rấthờ ơ, bà là người sĩ diện, sợ hàng xóm láng giềng nói bà ngược đãi con ní, vì vậy cũng không dám đánh chửi cô, mà sử dùng cách lãnh đạm nhấ, chính là không quan tâm đến cô, cho ăn cho uống, những cái khác liền lười quan tâm.

Lại Văn chính là ở trong những khe nứđó mà lớn lên, cũng rấthoải mái vui vẻ. Thời gian mẹ cô qua đời cô còn quá nhỏ, không có ấn tượng gì, chỉ có thể ủy khuấkhổ sở vụng trộm kêu một tiếng mẹ,thời gian đó cô ngay cả suy nghĩ nhớ thương cũng không có.

Cha cô Hách Kiến Quốc công việc bề bộn, bình thường cũng quan tâm nhiều đến cô, mười ngày nữa tháng, có đôi khi nhớ tới cô thì hỏi mộchút, ngày bình thường có hỏi qua mộchúnhưng hỏi hay không hỏi cũng không khác nhau là mấy. Trong quá trình trưởng thành của Lại Văn người có ảnh hưởng nhiều nhấlại là Lại Vũ.

Thời gian Lại Văn được đưa đến gia đình này, Lại Vũ đã học cấp hai, là mộnam sinh nhỏ gầy. Thời gian hắn tan học, thường xuyên nhìn thấy Lại Văn ngồi mộmình trên chiếc ghế dài dưới sân, ngồi rất lâu vẫn không cử động, cũng không nói chuyện. Khi còn bé Lại Văn rấim lặng, giống như một hình ảnh mờ nhạ, luôn ngồi mộmình ở trong góc ngẩn người thậlâu, không có bạn bè, không có quần áo đẹp,không có ai để nói chuyện.

Vào khoảng thời gian đó Lại Vũ cảm thấy Lại Văn rấđáng thương, thỉnh thoảng lúc tan học, Lại Vũ sẽ mua mộxâu mức quả bán ở ven đường hoặc là một bịch hạdưa nhỏ lặng lẽ đưa cho Lại Văn. Lại Văn còn nhỏ, xâu mức quả ăn thì ngon, nhưng muốn ăn hạdưa thì rấkhó, Lại Vũ thường nhìn thấy Lại Văn ăn cả xác lẫn vỏ, khuôn mặnhỏ nhắn vừa nhăn nhó dùng sức nuốt xuống, nhìn rấngốc nghếch. Quả thật không nhịn được hắn bốc lấy mộnắm hạdưa, lộvỏ từng hạđể vào trong lòng bàn tay, sau đó giống con chó nhỏ Lại Văn cúi đầu đưa lưỡi liếm nuốlấy mấy hạdưa trong lòng bàn tay hắn. Ngứa, ngọngọ, hình ảnh này vẫn luôn khắc sâu vào trong đầu Lại Vũ,mặc kệ sau này gặp bao nhiêu khó khăn, chỉ cần nhớ đến hình ảnh này, khóe miệng bấgiác nhếch lên.

Khoảng thời gian Lại Văn năm tuổi phải đi nhà trẻ, cũng không phải do Trần Cúc Anh không cho, mà không có mộnhà trẻ nào nhận cô, cô giáo đều nói đứa bé này hành động rấkỳ quái, lúc nào cũng im lặng, là một đứa bé kỳ lạ. Sau này lớn hơn mộchút, Lại Văn mới dần dần hòa nhập lên, nói cũng nhiều hơn.

Lúc còn nhỏ Lại Văn đối với mọi người không có than vãn gì. Trần Cúc Anh tuy không để ý tới cô, nhưng cũng không đến nổi không cho cô ăn uống, vẫn để cho cô học lên, như vậy là đủ rồi. Có lòng tham sẽ bị séđánh, sao có thể hi vọng vào sự đối xử tốhơn của mộngười đàn bà bị mộngười đàn ông lừa dối có con ở bên ngoài mà đứa con ấy lại chính là cô chứ? Không đánh cô đã là may mắn lắm rồi. Từ nhỏ đến lớn, Lại Văn đều cố gắng tránh gây chuyện với Trần Cúc Anh, rấnhiều chuyện có thể làm được thì cố gắng làm xong, thỉnh thoảng Lại Vũ không nhịn được nói với Trần Cúc Anh “Mẹ, cho Lại Văn mua đôi giày mới để chơi bóng đi.” Bởi vì hắn nhìn thấy đôi giày của Lại Văn đã rách rấnhiều chỗ đến nỗi hở cả ngón chân ra.

“Mẹ, cho Lại Văn mua cái quần mới đi” bởi vì hắn phát hiện bên mép quần của Lại Văn đã đứhếchỉ, tạo thành những cái lỗ rách nhỏ.Miếng băng vệ sinh cùng bộ đồ nhỏ đầu tiên của Lại Văn cũng đều do Lại Vũ mua cho cô. Khi đó Lại Vũ đã học cấp ba, tiền tiêu vặcũng nhiều lên, hắn ăn rấtiếkiệm, nhưng lại mua nhiều đồ cho Lại Văn. Lại Văn học tiểu học đã bắt đầu ở trọ trong trường, tiền tiếkiệm của Lại Vũ đến đều gửi cho cô, cuộc sống coi như không có khó khăn mấy.

Lại Văn học trung học khoa Văn, thành tích còn có thể thi vào trường cao đẳng nhưng Trần Cúc Anh cũng bắt đầu không muốn. Hách Kiến Quốc năm năm trước vì bệnh độphámà chết, sau khi khóc lớn một lúc, Trần Cúc Anh càng nghĩ càng hận, đối Lại Văn vốn đã không còn kiên nhẫn. Bà vốn không còn muốn để cho Lại Văn đến trường, nên không đáp ứng cho cô học tiếp, cũng không cho học phí.Cuối cùng thu xếp lại mọi việc vẫn là Lại Vũ, không biếhắn khuyên Trần Cúc Anh như thế nào, đến cuối cùng bà ấy cũng không phản đối là được. Lại Vũ cho Lại Văn được như ý muốn, tiếp tục việc học,học tài vụ và kế toán ở mộtrong thành phố. Lúc giao học phí Lại Vũ nói với Lại Văn; “Về sau học phí của em anh sẽ lo, tiền phí sinh hoạanh cho cũng không nhiều, cũng sẽ không bao giờ thiếu, em chỉ cần lo học không cần phải dành dụm tiền, cũng không cần đi làm công, đến trường học cho thậtố. Còn một điểm nữa, hai ngày nghĩ em phải về nhà, biếkhông?” Lại Văn nhìn vào khuôn mặnghiêm túc của hắn, gậgật đầu.

Nhưng Lại Văn thật không ngờ là, mọi thứ về sau lại dần dần thay đổi trở thành mộcơn ác mộng trong cuộc đời cô. Cô vĩnh viễn không hiểu vì sao anh trai ruộthịcủa mình lại làm như vậy, hắn không phải chỉ có một lần hôn cô, hôn cơ thể cô ở dưới ngọn đèn yếu ớ. Cô có khi rấsợ hắn có khi hận hắn, có khi nghĩ đến những kỉ niệm trước đây lại cảm thấy trên thế giới này ínhấcũng có mộngười thân. có nhiều lúc trong cái lạnh cùng cái nóng đan xen cả cơ thể không muốn giãy dụa nữa, sự mỏi mệkhông chịu nổi, không mộtừ nào có thể nói nổi.
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 482

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 75/75

giải trí Yui Hatano Thu Huệ vl79 truyenngontinh Đình Duy Cô Úc Minami Aizawa xem gì Kim Thanh Tâm An Đang cập nhật Đình Soạn Tuấn Anh nghe gì Viết Linh Hồng Nhung vlxx Yu Shinoda Karen Yuzuriha Yua Mikami Tú Quỳnh Trần Vân Đình Huy Suzu Honjo giải trí tổng hợp link tối cổ vtvgo tv Mayuki Ito Momo Sakura Thanh Mai Bảo Linh Quàng A Tũn Nguyễn Huy Đình Soạn Anh Sa Nguyễn Hoa phim79 radiotruyen Hà Thu Kana Momonogi Nguyễn Thành Min Do-yoon Ai Sayama iptv m3u8 truyen79.xyz phim79.com