AUX Full
1041 Theo dõi 0
AUX 49/49
1376 Theo dõi 2
TXT 135/135
861 Theo dõi 0
TXT 24/24
231 Theo dõi 0
TXT 20/20
515 Theo dõi 0
TXT 50/??
771 Theo dõi 0
TXT 109/109
930 Theo dõi 0
AUX 100/100
1147 Theo dõi 0
TXT 484/484
1327 Theo dõi 0
AUX 90/90
652 Theo dõi 0

Bữa Cơm Đêm Giao Thừa
AUX Full
1041 Theo dõi 0
Hữu Phỉ
AUX 49/49
1376 Theo dõi 2
Ngự Linh Sư Thiên Tài
TXT 135/135
861 Theo dõi 0
Chính Cung Tiểu Thiếp
TXT 24/24
231 Theo dõi 0Ngưỡng Vọng – Thích Lôi: Chương 1
Với tư thế xấu hổ nhất, tỏa ra ánh sáng rực rỡ nhất.
Quyền Đình (Dom) x Mộ Lôi (Sub)
Tương tư ngày đêm, không ngừng thăm dò.
Cuối cùng Mộ Lôi cũng trở thành Sub của Quyền Đình như mong muốn.
Chậm rãi nở rộ trong vòng tay anh, mạnh mẽ trưởng thành và luôn ngưỡng vọng (1) anh.
Từ góc nhìn của Mộ Lôi, cô phải ngẩng đầu lên mới trông thấy Quyền Đình. Cô cố gắng duỗi cổ để được nhìn rõ anh hơn, bản thân quỳ gối bên chân anh với một tư thế hèn mọn, điều này khiến trái tim Mộ Lôi chợt rung động…
“Được ạ.”
Mộ Lôi đi theo sau anh, nhấc góchậm rãi, người đàn ông bước đi vững vàng, mỗi một bước đều mạnh mẽ dứt khoát t.
Cả đường đều là khu dân cư, cô thầm thắc mắc: “Vị trí của WonderLand bí ẩn như vậy, mọi người đều không bị lạc đường ư?”
“Không đâu.”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông thấp thoáng ý cười, Mộ Lôi mới phát hiện bản thân đã nói suy nghĩ trong lòng ra, khuôn mặlập tức ửng đỏ.
“Vậy ạ?” Cô cười.
Cuối cùng bọn họ dừng chân trước mộcăn nhà không khác với những căn nhà phía trước là bao, điểm khác biệduy nhấcó lẽ là trên cửa có mộchữ W viếhoa.
Người đàn ông đẩy cánh cửa dày nặng phía trước, đập vào mắlà mộkhông gian u tối với ánh đèn bảy màu.
Anh đi đằng trước, chào hỏi với người ở trong. Cô nghe thấy họ gọi anh là ngài C.
“Thỏ con, tôi đưa em đến đây thôi nhé, chơi vui vẻ.” C để lại những lời này rồi xoay người rời đi.
Thỏ con… Cô nào có giống.
Mộ Lôi thầm lẩm bẩm, ngoài mặlại nóng lên.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi làm bản thân thả lỏng lại, nhấc chân đi về phía nhân viên đang đứng.
“Chào anh, xin hỏi bàn đăng ký ở đây phải không?” “Đúng rồi, mời cô vào trong bàn ạ.”
Trong lúc kiểm tra, nhân viên chụm đầu ghé tai trò chuyện, họ còn nhìn cô với ánh mắkỳ lạ, trong lòng cô thoáng nghi ngờ.
Sau khi kiểm tra xong, nhân viên dẫn cô tới hội trường, rốt cuộc không kìm lòng được khẽ hỏi cô: “Cô quen ngài C à?”
“Hả, tôi không quen, vừa rồi tôi gặp được anh ấy trên đường thôi.” “Sao thế?”
“À, không có việc gì, chẳng qua chúng tôi chưa từng thấy ngài C dẫn bạn tới.” Mộ Lôi để ý đến cách họ gọi người đàn ông, từ đầu đến đuôi đều là ngài C.
Mặc dù ở đây không dùng tên thật là chuyện thường tình, nhưng xưng hô như vậy có vẻ quá xa cách.
Trong lòng cô thắc mắc, ban nãy rõ ràng cô nhìn thấy người đàn ông chào hỏi với họ, chẳng lẽ không phải người quen ư?
Cô ngập ngừng một lúc, cuối cùng vẫn hỏi ra: “Các anh không thân với… Ngài C kia sao?”
“Ngài C là thầy Kinbaku, người liên hệ chủ yếu với ngài ấy là người tổ chức, chúng tôi chỉ tình cờ gặp ngài ấy mấy lần, thường xuyên qua lại cũng sẽ chào hỏi.”
Thầy Kinbaku.
Mộ Lôi không khỏi tưởng tượng đến cảnh vóc dáng cao lớn của anh với đôi tay đẹp tựa tác phẩm nghệ thuậcầm dây thừng quấn từng vòng từng vòng quanh cơ thể cô.
Mới chỉ tưởng tượng đến đây thôi đã đủ khiến cô cảm thấy khô nóng cả người, trong lòng chợdâng lên mộnỗi rung động khó tả.
Nhân viên trông thấy cô có vẻ hứng thú bèn nhắc: “Hôm nay ngài C sẽ có buổi biểu diễn công khai, nếu cô muốn xem thử thì có thể qua rúsố.”
Dứlời, nhân viên nhẹ nhàng nháy mắt với cô rồi xoay người rời đi.
Bấy giờ Mộ Lôi mới phục hồi lại tinh thần và nhìn kỹ toàn bộ hội trường. Phong cách ở đây không khác mấy so với căn phòng lúc cô mới bước vào, đều có tông màu tối, điểm khác biệnhất là cách bày biện. Trung tâm h/ội trường kê rải rác ghế ngồi, hai bên sườn bày đồ ăn và thức uống, phần lớn đồ ăn là món tráng miệng và bánh ngọt, còn thức uống là nhiều loại cocktail.
Các góc đều bày đồ chơi như roi, dây thừng hoặc còng tay, trong đó đương nhiên không thể thiếu điểm treo. Cô quémắt nhìn quanh thấy có khoảng hai ba điểm, sự phong phú về đạo cụ và địa điểm rộng lớn cho thấy sự tận tâm của ban tổ chức ra sao.
Mọi người tham dự buổi tiệc hoặc đứng hoặc quỳ, có người đứng tụm lại thành một vòng tròn để trò chuyện, có người đã có chủ, hiện giờ đang thực tiễn trong một góc nào đó.
Mộ Lôi đánh giá những người xung quanh, đa phần đều có bạn, số người đi một mình íđến bấngờ.
“Xin tự giới thiệu, tôi là Martin, em đến đây lần đầu tiên hả?”
Sau khi mấmấy giây phản ứng, cô mới nhận ra đối phương đang nói chuyện với cô.
“Vâng.”
“Em có muốn tới bên kia thực tiễn với tôi không?” Gã chỉ ngón tay vào một góc bày roi da nào đó.
Gã ghé đến ngày càng gần, cả cơ thể dường như dính lấy người cô.
Mộ Lôi ác cảm nhíu mày, lẳng lặng lùi về phía sau kéo giãn khoảng cách: “Xin lỗi, trước mắtôi chưa muốn.”
“Em là sub nhỉ, tới đây rồi mà không muốn thử xem ư?”
Gã đàn ông vờ như không hiểu ý từ chối trong lời cô, duỗi tay bắt lấy cánh tay phải của cô.
Hếchương 2
-Chương 1+
Mộ Lôi đi theo sau anh, nhấc góchậm rãi, người đàn ông bước đi vững vàng, mỗi một bước đều mạnh mẽ dứt khoát t.
Cả đường đều là khu dân cư, cô thầm thắc mắc: “Vị trí của WonderLand bí ẩn như vậy, mọi người đều không bị lạc đường ư?”
“Không đâu.”
Nghe thấy giọng nói của người đàn ông thấp thoáng ý cười, Mộ Lôi mới phát hiện bản thân đã nói suy nghĩ trong lòng ra, khuôn mặlập tức ửng đỏ.
“Vậy ạ?” Cô cười.
Cuối cùng bọn họ dừng chân trước mộcăn nhà không khác với những căn nhà phía trước là bao, điểm khác biệduy nhấcó lẽ là trên cửa có mộchữ W viếhoa.
Người đàn ông đẩy cánh cửa dày nặng phía trước, đập vào mắlà mộkhông gian u tối với ánh đèn bảy màu.
Anh đi đằng trước, chào hỏi với người ở trong. Cô nghe thấy họ gọi anh là ngài C.
“Thỏ con, tôi đưa em đến đây thôi nhé, chơi vui vẻ.” C để lại những lời này rồi xoay người rời đi.
Thỏ con… Cô nào có giống.
Mộ Lôi thầm lẩm bẩm, ngoài mặlại nóng lên.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi làm bản thân thả lỏng lại, nhấc chân đi về phía nhân viên đang đứng.
“Chào anh, xin hỏi bàn đăng ký ở đây phải không?” “Đúng rồi, mời cô vào trong bàn ạ.”
Trong lúc kiểm tra, nhân viên chụm đầu ghé tai trò chuyện, họ còn nhìn cô với ánh mắkỳ lạ, trong lòng cô thoáng nghi ngờ.
Sau khi kiểm tra xong, nhân viên dẫn cô tới hội trường, rốt cuộc không kìm lòng được khẽ hỏi cô: “Cô quen ngài C à?”
“Hả, tôi không quen, vừa rồi tôi gặp được anh ấy trên đường thôi.” “Sao thế?”
“À, không có việc gì, chẳng qua chúng tôi chưa từng thấy ngài C dẫn bạn tới.” Mộ Lôi để ý đến cách họ gọi người đàn ông, từ đầu đến đuôi đều là ngài C.
Mặc dù ở đây không dùng tên thật là chuyện thường tình, nhưng xưng hô như vậy có vẻ quá xa cách.
Trong lòng cô thắc mắc, ban nãy rõ ràng cô nhìn thấy người đàn ông chào hỏi với họ, chẳng lẽ không phải người quen ư?
Cô ngập ngừng một lúc, cuối cùng vẫn hỏi ra: “Các anh không thân với… Ngài C kia sao?”
“Ngài C là thầy Kinbaku, người liên hệ chủ yếu với ngài ấy là người tổ chức, chúng tôi chỉ tình cờ gặp ngài ấy mấy lần, thường xuyên qua lại cũng sẽ chào hỏi.”
Thầy Kinbaku.
Mộ Lôi không khỏi tưởng tượng đến cảnh vóc dáng cao lớn của anh với đôi tay đẹp tựa tác phẩm nghệ thuậcầm dây thừng quấn từng vòng từng vòng quanh cơ thể cô.
Mới chỉ tưởng tượng đến đây thôi đã đủ khiến cô cảm thấy khô nóng cả người, trong lòng chợdâng lên mộnỗi rung động khó tả.
Nhân viên trông thấy cô có vẻ hứng thú bèn nhắc: “Hôm nay ngài C sẽ có buổi biểu diễn công khai, nếu cô muốn xem thử thì có thể qua rúsố.”
Dứlời, nhân viên nhẹ nhàng nháy mắt với cô rồi xoay người rời đi.
Bấy giờ Mộ Lôi mới phục hồi lại tinh thần và nhìn kỹ toàn bộ hội trường. Phong cách ở đây không khác mấy so với căn phòng lúc cô mới bước vào, đều có tông màu tối, điểm khác biệnhất là cách bày biện. Trung tâm h/ội trường kê rải rác ghế ngồi, hai bên sườn bày đồ ăn và thức uống, phần lớn đồ ăn là món tráng miệng và bánh ngọt, còn thức uống là nhiều loại cocktail.
Các góc đều bày đồ chơi như roi, dây thừng hoặc còng tay, trong đó đương nhiên không thể thiếu điểm treo. Cô quémắt nhìn quanh thấy có khoảng hai ba điểm, sự phong phú về đạo cụ và địa điểm rộng lớn cho thấy sự tận tâm của ban tổ chức ra sao.
Mọi người tham dự buổi tiệc hoặc đứng hoặc quỳ, có người đứng tụm lại thành một vòng tròn để trò chuyện, có người đã có chủ, hiện giờ đang thực tiễn trong một góc nào đó.
Mộ Lôi đánh giá những người xung quanh, đa phần đều có bạn, số người đi một mình íđến bấngờ.
“Xin tự giới thiệu, tôi là Martin, em đến đây lần đầu tiên hả?”
Sau khi mấmấy giây phản ứng, cô mới nhận ra đối phương đang nói chuyện với cô.
“Vâng.”
“Em có muốn tới bên kia thực tiễn với tôi không?” Gã chỉ ngón tay vào một góc bày roi da nào đó.
Gã ghé đến ngày càng gần, cả cơ thể dường như dính lấy người cô.
Mộ Lôi ác cảm nhíu mày, lẳng lặng lùi về phía sau kéo giãn khoảng cách: “Xin lỗi, trước mắtôi chưa muốn.”
“Em là sub nhỉ, tới đây rồi mà không muốn thử xem ư?”
Gã đàn ông vờ như không hiểu ý từ chối trong lời cô, duỗi tay bắt lấy cánh tay phải của cô.
Hếchương 2
Nhất Kiến Chung Tình
TXT 20/20
515 Theo dõi 0
Cầu Xin Tôi Đi (Try Begging)
TXT 50/??
771 Theo dõi 0
Khom Lưng
TXT 109/109
930 Theo dõi 0
Tôi Là Nữ Quan Tài
AUX 100/100
1147 Theo dõi 0
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu
TXT 484/484
1327 Theo dõi 0
Hoàng Thượng Lại Ghen Tị
AUX 90/90
652 Theo dõi 0Từ khóa: giải trí giải trí tổng hợp link tối cổ nghe gì Ngưỡng Vọng – Thích Lôi vlxx vtvgo tv xem gì
Momo Sakura xem gì nghe gì Yu Shinoda Anh Sa Đình Huy Kim Thanh vtvgo tv vlxx Đình Soạn Cô Úc vl79 Nguyễn Thành Miu Shiromine iptv m3u8 Hồng Nhung Mayuki Ito truyenngontinh radiotruyen Nguyễn Hoa giải trí tổng hợp giải trí Tâm An Đình Soạn Karen Yuzuriha Nguyễn Huy Kana Momonogi Minami Aizawa phim79 Hà Thu Suzu Honjo Tuấn Anh Đình Duy Quàng A Tũn Min Do-yoon Tú Quỳnh link tối cổ Thu Huệ Ai Sayama Yua Mikami Viết Linh Yui Hatano Thanh Mai Bảo Linh Đang cập nhật truyen79.xyz
phim79.com