Phúc Hắc Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối

Phúc Hắc Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối: Chương 1

Văn án:

cô là Hạ Tử Du được anh đem về năm cô 10 tuổi, Anh là tổng tài của một tập đoàn lớn nhất hiện nay trong lĩnh vực kinh doanh nhiều mặt, anh còn là chủ nhân của một tổ chức ngầm lớn mạnh, rất có thế lực, anh nổi tiếng lùng vô cảm và hết sức tàn nhẫn Đàm Dịch Khiêm. Trong suốt 7 năm sau khi được anh đưa về cô lại được anh chăm sóc chu đáo, thương yêu chiều chuộng hết mực, cô được anh bảo bộc không hề để nhiễm bụi đời đáng sợ. Thế nhưng chỉ vì muốn bảo vệ cô được an toàn mà anh đã để cô hiểu lầm anh, Đàm Dịch Khiêm tìm kiếm cô suốt 2 năm và biết được cuộc sống khốn khổ mà cô đã trải qua cùng đứa con mà cô chưa được nhìn mặt một lần đã phải rời xa vì căn bệnh tim quái ác của cô……

Truyện ” Phúc hắc tổng tài cưng chiều bảo bối” Phi viết cách đây 3 năm, sau sau đó là ” Cải biên từ truyện tổng giám đốc xin anh nẹ tay một chút”

tên nhân vật Phi lấy từ truyện ” Tổng giám đốc xin anh nhẹ tay một chút” của tác giả Quai Băng Băng.





chương 01: :Mộcăn nhà sang trọng khang trang,được trang trí bằng kính thủy tinh trong suốlàm thành tường, căn nhà được chia làm ba phần mỗi phần đều có 5 tầng,xung quanh căn nhà có đầy đủ các loại hoa cây cảnh quí hiếm, được chăm sóc và cắtỉa cẩn thận.An ninh rấnghiêm ngặvà chặchẽ,xung quanh căn nhà đều có hộ vệ canh giữ 24/24, cho thấy được chủ căn nhà này là người không tầm thường.Trong mộcăn phòng lớn ở tầng ba giang nhà giữa,căn phòng được trang trí bằng gam màu trắng làm chủ đạo, cùng phối thêm màu hồng cánh sen nhìn vào rấđáng yêu,cho thấy được chù căn phòng này là nữ.-Bảo bối! còn ngủ sao?_Mộnam nhân cao lớn vóc dáng căn đối,dung mạo tuấn dật, mỗi mộnétrên mặt đều rấhoàn mĩ,lông mi dày và cong cong anh hôn lên má cô gáu đang nằm trong chăn còn đang say ngủ dùng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi."Đàm Dịch Dương: chủ tịch tập đoàn Ánh Dương,mộtập đoàn lớn nhấhiện nay trong mọi lĩnh vực kinh doanh,anh còn là chủ nhân của mộtổ chức ngầm lớn mạnh rấcó uy quyền và quyền lực, tổ chức Ảnh"Ưm! người ta còn đang muốn ngủ thêm tí xíu nữa!_Cô bé trong chăn kêu lên một tiếng giọng còn đang ngáy ngủ nói,thoạnhìn cô bé độ tấm nhỏ tuổi nhưng dung mạo xinh đẹp đáng yêu."Hạ tử Du:17 tuổi, còn vài tháng nữa cô sẽ tròn 18 tuổi, xinh đẹp đáng yêu lại vô cùng hoạbáthân thiện,bản tính lại rất lương thiện"-Bảo bối! đã trễ giờ ăn sáng của em, em cũng sắp muộn học rồi!_Dàm Dịch Dương hết sức dịu dàng,ánh mắyêu thương sủng nịch nhìn cô nói."Anh được người đời kính sợ vì danh tiếng hừng hực của anh, anh có tiếng lạnh lùng vô cảm nhưng lạhết sức dịu dàng với cô bé trong chăn"-Em dậy là được chứ gì?_Hạ Tử Du ngồi dậy ánh mắcòn mơ hồ vì chưa hoàn toàn tỉnh ngủ,cô nói với giọng trẻ con.-Ngoan!_Đàm Dịch Dương thương yêu hôn lên má cô cái nữa hái lòng mỉm cười nói.Hạ Tữ Du ngoan ngoãn xuống giường,vóc dáng nhỏ nhắn đáng yêu,lạcó dáng vẻ của thiếu nữ trưởng thành.Trước đây cô được anh đem về chăm sóc,khi ấy cô chỉ là cô bé mồ côi bẩn thỉu 10 tuổi, 7 năm qua anh hếlòng thương yêu chiều chuộng cô như một bảo bối, không phải nói là bảo bối của anh.Hạ Tử Du ngày càng lớn trong vòng tay bảo bộc của anh,cô càng trở nên xinh đẹp động lòng người,anh là một người đàn ông trưởng thành,thành đạlại rấcó gia thế anh đã bị cô thu hút,anh cũng có thấtình lục dục,mỗi lần anh gần cô đều có phản ứng,thế nhưng anh đã kiềm chế để không làm tổn thương cô.Đàm Dịch Khiêm có rấnhiều phụ nữ quay quanh, phụ nữ đối với anh chỉ là để anh giải quyếnhu cầu sinh lý,mộkhi đã chán ghéthì anh sẽ tàn nhẫn từ bỏ,ai day dưa với anh sẽ bị anh trừng phạt.Trên thương trường anh luôn có kế sách để đạđược mục đích mà anh muốn,anh chưa bao giờ thấbại.Bên ngoài anh rất lạnh lùng vô cảm,khí thế bức người của anh luôn làm người khác rung sợ chỉ đứng nhìn ở mộkhoảng cách,nhưng khi ở trước mặHạ Tử Du anh hết sức dịu dàng và ôn nhu,cưng chiều cô gái nhỏ bé này hếmực,phải nói cô là tất cả của anh là sinh mệnh của anh.Song anh không muốn để cô biếcon người khác của anh,vì cô là cô bé hết sức lương thiện trong sáng nên anh luôn tạo cho mình ở trước mặcô là người hoàn mĩ dịu dàng.Hạ Tử Du không hề biếanh là ai?chỉ biếanh là người cô yêu là người chồng tương lai cô muốn gả cho anh khi cô trưởng thành.-Anh không đi làm sao?_Hạ Tử Du ngạc nhiên ngước nhìn đồng hồ,đáng lí ra giờ này anh đã đến công ty rồi,mọi khi gọi cô dây nhìn cô ăn sáng và uống hếly sữa anh mới an tâm rời đi.-Hôm nay anh đưa em đi học sau đó sẽ đến công ty._Đàm Dịch Dương rấích khi đưa cô đến trường vì anh không muốn cô là mục tiêu của bọn hắc ám chú ý và làm hại cô.Hạ Tử Du mỉm cười gật đầu,rấhiếm khi cô được anh đưa đi nên cô rấvui vẻ,cô cũng không hỏi tại sao?Đàm Dịch Dương yêu thương sao đó rấdễ dàng kéo cô và nhắc bổng cô ngồi lên đùi mình.Thân hình nhỏ nhắn của cô gọn gàng ngồi trên đùi anh,cô rấtự nhiên còn đung đưa hai chân ty nghịch khuy áo của anh,đây là thói quen anh tạo cho cô,một tay khác cô lấy bánh sanwich lên và ăn,tay nghịch khuy áo của anh cũng dừng lại để lấy ly sữa kế bên,thế nhưng không giống mọi ngày cô uống hếly sữa mà chỉ hóp mộchúrồi bỏ xuống.-Dì Lưu! đem đun lại sữa khác cho Tử Du_Đàm Dịch Dương rấhiểu cô liền lên tiếng phân phó cho đầu bếp là dì Lưu..-Vâng thưa thiếu gia._Dì Lưu liền nhận lệnh không dám chậm tr64,mọi khi thì dì sẽ không sợ hãi như vậy,thế nhưng hôm nay cô tiểu thư bé bỏng đáng yêu nầy dậy muộn nên khiến sữa nguội.-Lần sau hãy chú ý hơn,tiểu thư không uống được sữa nguội!_Đàm Dịch Dương lạnh giọng không vui nói.-Vâng...thiếu gia!..._Dì Lưu rung sợ đáp."Dịch Khiêm! anh không được giận"_Hạ Tử Du lấy bàn tay bé nhỏ của mình vuốhàng mi đang nhíu lại của Đàm Dịch Khiêm nói."Được! anh không giận!"_Đàm Dịch Khiêm dịu dàng nói,cô gái nhỏ này anh nâng niu yêu chiều vô hạn,sỡ dĩ anh đưa cô đến trường là vì anh phát hiện trong cặp của cô mỗi khi đi học về đều có mộkhối giấy thư tình,anh biếcô rấnỗi bậc rấnhiều người theo đuổi nên đã hạn chế giao tiếp của cô.

Anh muốn cho bọn họ biếcô là của anh không được ai đụng vào cô,anh ghen rấghen."Được rồi! Em chuẩn bị xong chưa?anh đưa em đi?"_Đàm Dịch Khiêm ôn nhu cưng chiều hỏi"Đã xong!lên đường!"_Hạ Tử Du hưng phấn vòng tay qua cổ anh,anh rấphối họp ôm cô ra ngoài xe,theo sau là quản gia và người gíp việc cầm áo khoác,cặp sách và bình giữ nhiệcủa anh và cô.Sau khi chào tạm biệcô anh đợi cô vào trường rồi mới rời đi,cũng vừa lúc này Hạ Tử Du gặp giáo sư nói là cô được cử đi shingapo học khóa huấn luyện 1 tuần,nếu thành tích cô đủ tiêu chuẩn sẽ dễ cho tương lai cô sao này.Tối hôm đó cô đã năng nĩ anh rấnhiều nhưng anh mộmực không đồng ý,chính vì vậy cô đã nhốmình trong phòng khóc cả buổi."Tử Du! mở cửa cho anh! cả ngày em không ăn cũng khóc nhiều rồi!"_Đàm Dịch Khiêm đang đứng trước phòng cô nhỏ giọng khuyên cô,anh luôn vẫn rấdịu dàng với cô."Híc! không! tãi sao anh lại phản đối việc em đi shin chứ?đó là cơ hộu tốcủa em,cả trường chỉ có mình em là được đi cơ mà?"_Hạ Tử Du khóc thúc thích giọng giận dỗi nói.Sự sợ hãi trong cô giờ lớn dần khi anh bắt đầu dùng tay di chuyển trên người cô, anh nhấc bổng cô lên ép cô vào tường mà hôn, hôn môi rồi anh di chuyển dần đến xương vai và dần đi xuống.- Dịch...Dịch Khiêm! đừng mà...!_Hạ Tử Du sợ hãi run rẫy mà kêu lên âm thâm nức nở vì sợ hãi, Đàm Dịch Khiêm dường như đã lấy lại được lí trí lập tức buông cô ra, Hạ Tử Du sợ hãi lùi lại phía sau ôm ngực sợ sệnhìn anh.- Tử Du! thực xin lỗi!_Nhìn hành động đề phòng của cô anh đau lòng buồn bã nói xong liền xoay người bước đi, anh đang làm gì, cô là bảo bối của anh, một tay anh cưng chiều bảo hộ, anh hối hận khi có hành động không kiểm soácủa mình.

Hạ Tử Du giờ đây mới bừng tỉnh, cô lại phản ứng mạnh như vậy? chẳng phải muốn gả cho anh sao? Trước sau gì cô cũng thuộc về anh, nhưng hành động điên cuồng của anh từ trước đến nay chưa từng có thì lại khiến cô không kịp thích ứng được.

Suốcả đêm hai người đều không ngủ được, bên ngoài lại có mưa to sấm chớp dữ dội, Hạ Tử Du sợ hãi chui rúc vào chăn, muốn chạy đi tìm anh nhưng chân lại không thể bước xuống giường, lúc này đây Đàm Dịch Khiêm mới chợtỉnh trong cơn say và nghĩ ngay đến bảo bối của anh, dưới chân anh là vỏ chai rượi đã bị anh uống hết.


Anh liền chạy ngay sang phòng cô.- Tử Du!_Đàm Dịch Khiêm mở cửa và đèn lên ánh mắdáo dátìm hình bóng của bảo bối, một hình bóng mảnh khảnh liền nhào vào lòng anh, thân thể cô run lên kịch liệt."huhu!"- Dịch Khiêm! anh đừng bỏ rơi em, xin anh đấy!_Hạ Tử Du khóc nức nở nói, cô ôm anh rấchặt, run run vì sợ.- Ngốc! Em là bảo bối của anh sao anh lại bỏ rơi em được!_Đàm Dịch Khiêm dịu dàng ôm lại cô, nhỏ giọng cưng chiều nói.

Bỏ rơi cô sao? Anh nghĩ cả đời anh cũng không làm được? Anh thà mấđi tất cả cũng không để mấcô.- Dịch Khiêm! em xin lỗi!_Hạ Tử Du ngước nhìn anh bằng đôi mắtràn ngập nước giọng nói ủy khuấnói.- Em không sai, người sai là anh, anh xin lỗi._Đàm Dịch Khiêm ôn nhu lau nước mắcho cô nói, anh còn nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Tối đó anh ôm cô ngủ, vì có anh nên cô dễ dàng đi vào giấc ngủ.

Phải từ trước đến nay cô luôn được anh bảo hộ như vậy,được an toàn trong vòng tay của anh, luôn nở mộnụ cười trong sáng ngây thơ trong thế giới của anh.Sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời dịu nhẹ chiếu vào chiếc giường có mộcô gái xinh đẹp còn đang say giấc.- Dịch Khiêm!_Hạ Tử Du gặp một cơn ác mộng tỉnh lại không thấy Đàm Dịch Khiêm cô hốhoảng kêu lên rồi nhảy nhanh xuống giường chạy đi tìm anh.Trong phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm:- Phải! Không cho phép ai lơ là phải đảm bảo an toàn cho cô ấy 24/24, nếu để cô ấy mảy may bị gì thì tôi sẽ không bỏ qua._Đàm Dịch Khiêm nói chuyện qua điện thoại với thuộc hạ của mình, anh khác với mộĐàm Dịch Khiêm dịu dàng trước mặHạ Tử Du, giờ đây anh hoàn toàn biến thành con người của anh, lạnh lùng vô tâm, giọng nói lạnh băng của anh dù truyền qua điện thoại cũng khiến người nghe cũng rùng mình.Sau khi nói chuyện xong anh liền gác máy, lúc này thân ảnh bé nhỏ của Hạ Tử Du đã nhào vào ngực anh.- Bảo bối! em sao vậy?_Đàm Dịch Khiêm khẳng trương hỏi cô.- Không cho phép anh đi khi em chưa tỉnh._Hạ Tử Du cảm nhận được hơi ấm của anh liền thở phào nhẹ nhổm cô ngẩn đầu lên đôi mắto đẹp nhìn anh, giọng điệu trẻ con ra lệnh cho anh.- Được!_Đàm Dịch Khiêm mỉm cười nhấc cô lên ngồi trên bàn đáp.- Dịch Khiêm! hôm nay anh không đến công ty có được hay không?_Hạ Tử Du cúi đầu nhỏ giọng yêu cầu, cô biếcông ty đối với anh rấquan trọng, nhưng từ nhỏ đến giờ nếu là yêu cầu của cô anh đều hấp nhận.- Được! bảo bối nói gì anh đều nghe!_Đàm Dịch Khiêm thương yêu hài lòng với đề nghị này của cô, đây là lần đầu tiên cô yêu cầu anh ở bên cô, trong lòng anh thầm mừng rằng vị trí của anh trong tim cô là quan trọng.- Hay quá!_Hạ tử Du vui vẻ ôm cổ anh tặng cho anh mộnụ hôn lên má rồi cô hài lòng cười khanh khách.

Suốcả buổi hai người luôn quấn lấy nhau không rời, ví dụ như; anh ngồi trên bãi cỏ xanh cô ngồi trong lòng anh ngâm nga bài hácho thích cho anh nghe, ví dụ như; anh đang cùng cô ngồi trên ghế sô pha xem phim mà cô thích nhất, ví dụ như; anh và cô nằm trên giường của anh, anh đọc truyện tranh cho cô nghe.....- Dịch Khiêm! khi em tỉnh dậy anh phải chơi xếp hình với em!_Hạ Tử Du leo lên người anh ngồi, giọng điệc trẻ con nói.-Được!_Đàm Dịch Khiêm luôn dùng nụ cười và giọng nói ấm áp nói chuyện với cô.Hạ Tử Du cười cười rồi dựa vào vai anh từ từ chìm vào giấc ngủ.


Đàm Dịch Khiêm chịu đựng đến khi cô ngủ say nhẹ nhàng đặcô xuống giường, mồ hôi anh nhỏ giọi, thân thể anh như có hàng ngàn con kiến bu lại rấkhó chịu.

Đàm Dịch Khiêm luôn phản ứng mạnh khi gần Hạ Tử Du,anh nhân lúc bảo bối ngủ chạy đến chỗ của Đan NhấYên là tình nhân của anh để anh giải quyếnhu cầu sinh lí."Đan NhấYên là một bác sĩ tâm lí trẻ tuổi nhất, gia đình cô cũng thuộc dạng có máu mặt, nhưng cô tình nguyện vì anh mà làm tình nhân bí mậcủa anh.

Cô gặp anh lúc ở bệnh viện vì bị thu húbởi anh nên cô đã theo anh hơn 2 năm, tính ra cô là tình nhân theo anh lâu nhất."-Anh phải đi sao?_ Đan NhấYên nhịn không được lên tiếng hỏi khi thấy Đàm Dịch Khiêm đang mặc lại quần áo.- Ừm!_ Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng lên tiếng.- Anh không thể ở lại với em thêm được sao?_ Đã lâu anh mới đến tìm cô, vì khao khámuốn ở cạnh anh mà cô lớn mậlên tiếng đề nghị.- Đan NhấYên! Em đã quên thân phận của mình rồi sao?_ Đàm Dịch Khiêm không vui nhíu mày lạng giọng nói, anh không muốn bấkì một người phụ nữ nào đòi hỏi anh những yêu cầu của họ, ngoại trừ Hạ Tử Du ra anh sẽ không đáp ứng yêu cầu của người khác.

Đan NhấYên sợ hãi cúi nữa câu cũng không dám hé miệng.- Ngoan! Khi khác tôi lại đến tìm em!_ Đàm Dịch Khiêm nói xong thì rời đi cũng không liếc nhìn cô thêm lần nào nữa.Đàm Dịch Khiêm về đến nhà cũng vừa vặn đến giờ Hạ Tử Du thức giấc.- Dịch Khiếm! Em biếanh sẽ không bỏ đi mà._Hạ Tử Du vui vẻ cọ đầu vào khuôn ngực rộng lớn của anh giống như con mèo nhỏ chui rúc trong lòng chủ nhân.- Bảo bối của anh ngủ thì sao anh lại bỏ đi._Đàm Dịch Khiêm vốn dĩ không để cho cô biếmối quan hệ của anh ở bên ngoài, anh không muốn cô đau khổ, đã giấu thì anh sẽ giấu đến cùng, ai hé miệng muốn tiếc lộ cho cô biếanh sẽ không nễ tình mà ra tay trừng trị.-Yêu nhấDịch Khiêm!_ Hạ Tử Du nở mộnụ cười câu cửa miệng của cô luôn nói ra câu này với anh.


Đàm Dịch Khiêm thương yêu hôn lên má cô một cái rồi lấy ra một bộ xếp hình 3D cực lớn đưa cho cô, anh không quên điều này.

Hai người cùng chơi xếp hình vui vẻ với nhau, tối đến họ ăn tối cùng nhau rồi cùng nằm trên giường của Đàm Dịch Khiêm, lúc này đây Hạ Tử Du đang nằm trong lòng anh nghe anh nói chuyện, Hạ Tử Du chìm vào giấc ngủ.Sáng ngày hôm sau Đàm Dịch Khiêm đưa cô ra sân bay, theo sau là dì Lưu và hai nữ giúp việc khác được Đàm Dịch Khiêm phân phó đi theo chăm sóc cô, anh còn đặc biệchuẩn bị nhà cho cô, ngoài ra anh còn hạ lệch cho thuộc hạ của mình trong tổ chức Ảnh theo ngầm bảo vệ cô.Tấm thoáthời gian trôi qua nhanh, chỉ mới ba ngày mà anh nhớ cô da diếmuốn bay sang đó mà ôm cô hôn cô nhưng anh lại không muốn cô phải khó xử, những ngày không có Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm đều tìm đến Đan NhấYên để lắp đầy nỗi nhớ nhung bảo bối của anh.

Về mặHạ Tử Du cô cố gắng học tốtiếp thu bài rất nhanh, cuối cùng cô cũng hoàn thành bài luận án sớm hơn dự định.

Hạ Tử Du muốn cho Đàm Dịch Khiêm mộsự bấngờ nên đề nghị mọi người giữ bí mậlộ trình của cô, ngay cả thuộc hạ của anh theo bảo vệ cô cô cũng biếvà nài nỉ họ giúp cô, tấnhiên lời của cô bé này cũng giống như mệnh lệnh của anh họ chỉ biếtuôn theo.

Ngày thứ sáu trong lần cô ra nước ngoài anh dùng công việc để bới nhớ cô, cũng chính lúc này Hạ Tử Du đang ở sân bay của thành phố H, Hạ Tử Du không về nhà mà kêu tài xế lái xe đưa cô đến tập đoàn Ánh Dương để gặp Đàm Dịch Khiêm.Tập đoàn Ánh Dương:- Hạ tiểu thư!_ Cô tiếp tân ngạc nhiên khi thấy Hạ Tử Du đến đây, cô rấcó ấn tượng với Hạ Tử Du lại vô cùng ngưỡng mộ cô bé này được tổng tài của cô thương yêu cưng chiều hếmực, cô bé vừa xinh đẹp động lòng người vừa vui vẻ hòa đồng.- Chào chị! Em đến gặp Dịch Khiêm, chị không cần thông báo._ Hạ Tử Du cười ngọt ngào nói, sau đó cô đi lên tầng 99 là tầng cao nhấcủa tòa nhà, cũng nhờ mọi người đừng nói cho Đàm Dịch Khiêm biếcô đến, họ cũng vui vẻ đáp ứng.


Hạ Tử Du vào phòng tổng giám đốc chờ anh, vì cô nghe nói anh đang họp, mọi thứ trong phòng anh vẫn không thay đổi, cách trang trí trẻ con là do cô trang trí, nhưng hình của cô và một quyển album hình khá dày được đặtrên bài làm việc của anh, Hạ Tử Du tò mò mở ra xem, cô ngạc nhiên vì trong album đều là hình ảnh của cô năm cô 11 tuổi, hình cô sinh hoạhằng ngày, hình cô đến trường, hình cô ăn kem và cả hình cô đang ngủ đến khi cô 17 tuổi.

Hạ Tử Du mỉm cười gấp quyển album lại, cô nghe tiếng động ngoài cửa nghĩ chắc là anh đã họp xong liền chạy vào trong phòng nghĩ của anh, cô nắp vào tủ vào áo chỉ để hở mộy íđể nhìn ra ngoài, thế nhưng điều cô thấy là Đàm Dịch Khiêm cùng một người phụ nữ khác day dưa với nhau đến khi trên người họ không còn mộmảnh vải che thân, người phụ nữ kia tự động leo lên người anh và cử động.

Hạ Tử Du cắn vào tay mình cố nén không cho tiếng khóc phára, cô cắn vào tay đến nỗi máu tung ra rấnhiều từ vếcắn của cô.- Dịch Khiêm! Tử Du khi nào thì về?_ Đan NhấYên lúc này đang nằm trong ngực của Đàm Dịch Khiêm nhỏ giọng hỏi.- Hai ngày nữa!_ Đàm Dịch Khiêm lạnh giọng nói.

Đan NhấYên cũng không dám hỏi nữa sợ lại làm anh không vui, Đan NhấYên rấtò mò về Hạ Tử Du cô ganh tị, cô hâm mộ Hạ Tử Du có được tình yêu của Đàm Dịch Khiêm."Soạt!" Trong tủ liền phára tiếng động khiến Đàm Dịch Khiêm đề phòng, anh choàng áo vào đi tới tủ quần áo, sau khi mở cửa ra thấy Hạ Tử Du nước mắđầm đìa tay còn đang rỉ máu anh đứng chôn chân tại chỗ không thể tin vào mắmình, bảo bối của anh tại sao lại ở đây? Hôm nay Đan NhấYên lại đến tìm anh, cô ta còn chủ động quyến rủ anh, vì nỗi nhớ bảo bối anh kiềm lòng không được mà xảy ra quan hệ..


-Chương 1+

Lượt xem: 355

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 15/??

Bảo Linh Đình Huy vl79 phim79 Viết Linh Cô Úc Đình Soạn Mayuki Ito truyenngontinh Yu Shinoda Yua Mikami radiotruyen nghe gì Momo Sakura Đình Duy Đang cập nhật Thanh Mai Hồng Nhung Kana Momonogi Miu Shiromine Nguyễn Huy Minami Aizawa Thu Huệ Kim Thanh vtvgo tv link tối cổ Đình Soạn Karen Yuzuriha xem gì Nguyễn Hoa Anh Sa Yui Hatano vlxx Hà Thu Tâm An Min Do-yoon Suzu Honjo giải trí Quàng A Tũn giải trí tổng hợp Tuấn Anh iptv m3u8 Nguyễn Thành Tú Quỳnh Ai Sayama truyen79.xyz phim79.com