Sắc Xám Và Xanh

Sắc Xám Và Xanh: Chương 1

Tên Trung: 灰色与青 _ 一只梅花鹿v

Truyện: Sắc xám và xanh

Tác giả: Nhất Chích Mai Hoa Lộc

Độ dài: 32 chương

Văn án

Năm 17 tuổi, Khôi Tuyết bởi vì không chịu nổi sự chèn ép của đồng sinh cùng hệ thống quản lý điên rồ kia, hoảng sợ lại sợ hãi chạy trốn khỏi trại trẻ mồ côi.

Trong tuyết rơi dày đặc vào ban đêm, trước mắt cô tối tăm, dưới tình huống sắp hôn mê, thấy một người phụ nữ cầm đèn ở xa xa — Thẩm Thính Lan.

Người phụ nữ thân hình nhu mỹ, xuyên qua sương lạnh, mang theo ánh sáng hy vọng từng bước đi tới phía cô.

Lúc ấy, Khôi Tuyết cho rằng cô đã chạy thoát khỏi địa ngục, gặp phải một chùm ánh sáng xa vời kia.

Nhưng trên thực tế, Thẩm Thính Lan.

Mới là địa ngục thực sự trong cuộc sống của cô.

Nhân vật chính: Ngự tỷ biến thái bề ngoài thanh lãnh nội tâm đầy bụng đen (công) x Thiếu nữ tai sói bề ngoài khéo léo nội tâm thông minh (thụ)

* Truyện ngắn, bản chất HE, bối cảnh ở Anh (16 tuổi đã trưởng thành)

* Bài viết này không có logic, không nghiên cứu, luyện bút thôi.

* nhân vật chính tam quan không giống tam quan tác giả, đọc văn bản một cách hợp lý, suy nghĩ hợp lý.



Edit: Thanh Mục
"Không ổn rồi! Số 13 trốn thoákhỏi lồng giam!"
Đêm yên tĩnh, một tiếng kêu chói tai từ trong rừng mậđạo truyền ra, âm thanh quá mức chấn động làm rối loạn trận cước xe ngựa.
"Chếtiệt! Vậy mà lại sơ suấở thời điểm này!"
Người đàn ông ngồi ở phía trước quan sáthế cục sau đó nhanh chóng lên tiếng:
"Đừng tức giận, A Bá Đặc đã phái chó săn đuổi theo, thời gian quan trọng hơn, trước mắquan trọng nhất, là đem lô hàng này đưa đến tây thành trước bình minh."
Dứlời, người đàn ông quay đầu, phía sau xe ngựa là một cái lồng khổng lồ được bao bọc bởi vải dày, phía trên phủ đầy bông tuyết, hắn nhấc lên một góc mảnh vải, ánh mắlạnh lùng quévào trong.
Những đứa nhỏ đang cuộn tròn ở góc tối bị bịmắlại, cuộn người thành một đoàn, thân thể nơm nớp lo sợ phárun, trong đó cũng có thằng bé lộ ra răng nanh, đem tai nhọn cùng đuôi sói đều dựng thẳng lên, giống như đang tỏ vẻ phản kháng cảnh cáo.
Thằng bé đột nhiên muốn nhào tới tập kích người đàn ông, vòng đeo ở cổ lại đột nhiên tản ra điện giật, trong nháy mắxuyên qua toàn thân, khiến thằng bé quỳ rạp xuống đất, thân thể co giậtừng trận.
Người đàn ông nhìn thẳng vào thằng bé, nội tâm không hề gợn sóng, ngũ quan của hắn lập thể cứng rắn, lúc không có biểu tình, giống như là một người chếbiếnói chuyện vậy.
"Thú nhân các ngươi."
"Tốnhất là yên vị chúcho ta."
Ánh mắt hắn trầm xuống, dường như có sákhí mơ hồ từ đáy mắtản ra.
"13 chạy thoát, không có nghĩa là các ngươi cũng có thể làm được."
Bầu trời đêm không có ánh trăng là mộmảnh âm u.
Tiếng thở dốc hoảng loạn cùng tiếng bước chân liên tiếp vang lên trong rừng rậm.
Theo bông tuyếcàng rơi càng lớn, nhiệđộ chung quanh cũng lạnh đến cực điểm, nhưng TuyếXám lại không quan tâm, hiện tại cô chỉ muốn chạy, liều mạng chạy!
Không thể dừng lại một giây nào!
Tuyếđọng dưới chân bị lậthành ngàn tầng sóng, xung quanh giống như có quạ đen kêu rên vây quanh cô, ánh lửa mơ hồ phía sau kèm theo mùi chó săn càng lúc càng gần, hếthảy, đều sắp đè TuyếXám đến thở không nổi.
Con đường phía trước tối tăm giống như không có kếthúc.
Thân thể cô còn đau vè tia điện sólại, sắc mặtrắng bệch đến gần không còn chúmáu, dấu ấn mã số 13 còn lưu lại vết máu bị bỏng.
Trong tầm mắrun rẩy, xa xa phía sau vang lên một loạtiếng chó sủa rấnhỏ, chui vào trong ốc tai TuyếXám, làm nổ tung sự căng thẳng lo lắng trong tim cô.
Tim Khôi Tuyếđập như trống, trước mắlà mộthân cây lớn nghiêng ngả trong tuyết, cô nín thở nhanh chóng nhảy qua, nhưng khi tiếp đấvô tình giẫm phải một cái bẫy bén nhọn.
Cùng lúc đó, mép tuyếdưới chân bỗng nhiên sụp xuống, TuyếXám bởi vì bị bẫy kẹp đau còn chưa kịp phản ứng, thân thể liền theo đống tuyếlỏng lẻo lăn xuống mép đường.
Cành khô và cỏ ướlàm trầy xước cánh tay của cô, Khôi Tuyếcuộn lên đuôi sói của mình, nức nở vài tiếng nhưng không thể khống chế tứ chi, khi cô một đường vấp ngã lăn xuống mặphẳng, va chạm quá mạnh đã cướp đi không íthần trí của cô.
Trong tuyếrơi mênh mông, gió đêm thổi vù vù, hoa tuyếtheo gió rơi xuống, điểm trên chóp mũi Khôi Tuyết.
Cô nửa mê nửa tỉnh, bên tai truyền đến tiếng vó ngựa từ xa đến gần.
Khôi Tuyếcắn chặrăng, cô cực lực muốn cố gắng chống đỡ đứng dậy, nhưng thân thể lại đau đến không thể động đậy.
Xong rồi.
Nếu lần này bị bắtrở về, cô thật sự vĩnh viễn trốn không thoát.
Không thể bị bọn họ dẫn đến tây thành...!
Tuyệđối không được!
Khôi Tuyếnâng cằm lên, xa xa mộchùm lửa trong đêm tối đặc biệchói mắt.
Trong sương mù mông lung, bóng dáng mềm mại kia dần dần đến gần cô, ánh sáng càng tán càng rộng, chói mắkhiến Khôi Tuyếkhông mở mắđược.
Khôi Tuyếgiậgiậchóp mũi, ngửi thấy một loại hương tức u đạm.
Không phải người trong bệnh viện.
Nghĩ đến điểm này, lòng Khôi Tuyếbuông lỏng, toàn thân liền mệt mỏi. Đầu óc của cô mơ màng, dựa vào ý thức bạc nhược còn sólại, cô giống như bắt được rơm cứu mạng cuối cùng, khàn giọng gọi người kia:
"Đưa ta đi..."
"Cầu xin ngươi..."
Dưới ánh đèn, nửa khuôn mặdưới của người phụ nữ trắng như gốm sứ, đường cong trên khuôn mặchặchẽ có vòng cung, đôi môi mỏng màu đỏ nhạhơi mím lại.
Mộbộ áo choàng dài màu đen, dáng người cao cao gầy gầy, cả người đều tản ra một loại khí tràng lãnh nhu thoátrần.
Người phụ nữ nâng đèn lên, ánh lửa chiếu vào trong con ngươi màu xanh biếc của cô, đó là một đôi mắđặc biệxinh đẹp, mắt hẹp dài, đuôi mắtự nhiên nhướng lên, khi hai mắt hơi nheo lại, giống như hồ ly yêu mị vậy.
Thiếu nữ ước chừng mười sáu, mười bảy tuổi trước mắbề ngoài mặc dù nhìn như không khác gì loài người bình thường, nhưng trên đỉnh tóc cô lại có một đôi tai sói mà thú mới có, còn có cái đuôi rối bù sau lưng...
Là thú nhân a.
"Những vếthương này..."
Người phụ nữ ở trước mặcô không di chuyển, một người đàn ông trung niên từ phía sau người phụ nữ chạy tới, là bởi vì lo lắng cho nên cũng xuống ngựa.
"Tiểu thư Beryl...!"
Ánh mắt hắn đảo qua, nhìn thấy cảnh tượng trên mặtuyết, giậmình.
"Cô gái này... Có phải là thú nhân không?"
Tiếng chó sủa từ phía trên vách núi nông cạn tuyền tới, người phụ nữ nâng mí mắdài lên, ánh mắngưng trệ một lát, sau đó xoay người, cấbước đi về phía xe ngựa.
Cô vừa đi vừa quécánh tuyếtrên vai, giọng nói ban đêm như gió lạnh khiến người ta khó nắm bắt.
"Giúp cô ấy tháo bẫy thú trên mắcá chân ra."
Người đàn ông lần thứ hai giậmình, "Chúng ta..."
Ánh lửa quấn quanh khuôn mặu ám của nữ nhân lóe lên, cô quay mặt, sống mũi thanh tú kéo dài đến hình môi cùng cằm, một đường nối liền thành tỷ lệ nghiêng mặtuyệmỹ.
Thẩm Thính Lan: "Mang cô ấy đi."

-Chương 1+

Lượt xem: 998

Thể loại: Bách Hợp, Cổ Đại, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 32/32

Minami Aizawa Hồng Nhung truyenngontinh Miu Shiromine Đình Huy iptv m3u8 Hà Thu Cô Úc Yua Mikami Đình Duy Kim Thanh giải trí tổng hợp Quàng A Tũn Thanh Mai Thu Huệ Đình Soạn giải trí Viết Linh Anh Sa vtvgo tv Suzu Honjo Ai Sayama Yui Hatano link tối cổ Kana Momonogi Đang cập nhật Yu Shinoda Karen Yuzuriha Nguyễn Hoa Nguyễn Thành Tú Quỳnh Tâm An Momo Sakura Tuấn Anh vl79 vlxx Nguyễn Huy xem gì Đình Soạn phim79 Min Do-yoon radiotruyen Mayuki Ito nghe gì Bảo Linh truyen79.xyz phim79.com