Thiếu Nữ Ngây Thơ

Thiếu Nữ Ngây Thơ: Chương 1

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, HE
Edit: girl_sms, J.Cent

Trì Thanh: Hắn đã hủy hoại ta nên ta phải tiêu diệt ngươi. Ngươi đau không? Bây giờ trong cơ thể ngươi có ta, ta sẽ điều khiển cơ thể ngươi! kể cả chân ngươi có bị phá hủy thì ta cũng sẽ không để ngươi đi.

Bạch Lâm: Có lẽ người không biết rằng tôi sẽ không bao giờ rời bỏ người.

Trì Thanh: Cho ta biết, ngươi có cảm thấy hạnh phúc không? Mẹ đối xử với ngươi như vậy ngươi cảm thấy sao?

Bạch Lâm: Không biết nữa.

Trì Thanh: Ngươi chính là nỗi xấu hổ của ta

Bạch Lâm: Ta vẫn luôn đợi người.

Trì Thanh: Ngươi chính là điều nhắc nhở ta rằng tấm thân này thật dơ bẩn.

Bạch Lâm: Vậy để ta biến mất rồi người sẽ mãi nhớ đến ta.


Edit: girl_sms

Động cơ nổ vang lên thanh âm ông ông, không có một bóng người trên sơn đạo, bốn chiếc xe ngươi truy ta đuổi cấp tốc chạy. Đây không phải loại đường băng, hơi vô ý sẽ rơi xuống sườn núi.Chiếc xe dẫn đầu có tốc độ phi thường, cơ hồ mắthường không thể nhìn thấy, cũng chỉ có thể nhìn thấy một đạo chùm tia sáng màu trắng chạy như bay mà thôi.

Rồi theo sau đó là ba chiếc xe cũng như thế, chúng nó ngươi tranh ta đoạt, chạm nhau bắn toé tia sáng, giống vậy dã thú giao đấu, không đấu đến đối phương chết, liền quyếkhông bỏ qua. Bỗng nhiên, ba chiếc xe sau cải biến sách lược, chiếc xe giữa kia tăng nhanh gia tốc, liều lĩnh lao về phía trước đuôi xe kia, bên cạnh hai chiếc xe còn lại là thừa dịp xe dẫn đầu va chạm nháy mắtheo hai bên trái phải bọc lại mà lên. Trong nháy mắt, bốn chiếc xe đã đứng ở tại chỗ.

Mộnữ nhân ngồi ở xe dẫn đầu nhìn xe mình bị ba chiếc xe khác vây quanh. Nàng trong mắcũng không mang mộchúbối rối, mà chỉ vươn kia cánh tay mảnh khảnh, từ từ mở ra cửa xe, xoay người xuống xe. Đèn xe chiếu thẳng vào mặnữ nhân kia, lúc này mới có thể làm cho mọi người thấy rõ hình dáng của nàng.

Nữ nhân thực tuổi trẻ, nhìn qua đại khái hai mươi. Cao 174 thêm một đôi màu đen giày cao gót, đem nàng vốn là cao gầy dáng người lại càng thêm cao ngất. Nữ nhân làn da rấtrắng, cái loại này trắng cũng không phải thực khỏe mạnh, mà là ẩn ẩn cảm giác bệnh tật. Nàng có mái tóc màu đen đến thắlưng, tóc dài bị gió thổi loạn, có cái ở trên mặnàng. Nữ nhân vươn tay sửa sang lại đầu tóc cho tốt, lộ ra khuôn mặhoàn chỉnh của mình.

Chính như thân thể của nàng đều giống nhau, nữ nhân ngũ quan cũng là cực kỳ tinh xảo. Màu đen con ngươi thuần túy sạch sẽ, trong đó không lẫn tạp chất, như một viên trân châu đen, trong suốtrong sáng. Mộđôi mắtràn ngập cùng tuổi của nàng không hợp, phảng phấnétrầm ổn cùng giỏi giang, chẳng sợ bản thân đang ở tình trạng nào, cũng không có đinh điểm kích động.

Theo tầm mắđi xuống, là mũi của nàng, bấđồng với người châu Á thông thường, mà là mang theo vẻ Âu Châu,rõ ràng góc cạnh, khiến cho mặcủa nàng càng thêm hoàn hảo. Kia phiếm môi hồng, nhẹ nhàng mím môi, coi như có thiên ngôn vạn ngữ, rồi lại không biếnên từ đâu nói lên.

Ngũ quan xinh xắn tổ hợp cùng nhau, cấu thành nữ nhân hoàn mỹ. Nàng im lặng đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích. Nếu không phải ánh mắcủa nàng còn mở to đầy sức sống, cơ hồ tất cả mọi người đều nghĩ đến, nàng là bức tượng điêu khắc.

Lúc này, từ bên trong xe khác đi ra vài người. Trong đó, có hai nữ nhân đi phía trước, còn lại là vệ sĩ mặc màu đen tây trang. Gặp hai nữ nhân cười như không cười nhìn mình, con ngươi đen của mỹ nhân hiện lên một tia không đổi, rồi lại nhìn đến người bước ra từ chiếc xe cuối cùng, chuyển biến thành kinh hỉ.

Như vậy tình tự biến hóa, người ở chỗ này không thể nhận thấy được. Bởi vì mỹ nhân chuyển biến thật sự quá nhanh, lại che dấu quá tốt.

“Suốnăm năm, ta rốcục tìm được ngươi,Tiểu Bạch Lâm.”

Đứng ở chiếc xe cuối cùng nữ nhân nhẹ giọng nói xong, Ngay sau đó, gậy gộc đánh lên gáy của Bạch Lâm, nàng chỉ cảm thấy trước mắtối sầm, liền không có tri giác. Nhưng mà, ở lúc nàng té xỉu, lại nhẹ nhàng hướng nhìn phía trước nơi có người đàn bà kia. Động tác này cũng không có bị bấluận kẻ nào phát hiện.

Đau đớn, là cảm giác duy nhất. Thân thể là đau, trong lòng, lại đau hơn.

Thân thể gầy nhỏ ngâm ở bồn tắm lớn, hai tay cùng hai chân đều bị buộc chặcùng mộchỗ, không thể nhúc nhích, lại càng không dám nhúc nhích. Lúc này, phòng tắm cửa bị đẩy ra, là làm cho nàng tâm tâm niệm niệm đều nghĩ có người đến, còn có hai nữ nhân lạ mặt.

Thân thể bị ngoại nhân nhìn đến cảm thấy thẹn làm cho nàng như tuổi tiểu cô nương sáu tuổi xấu hổ vô cùng, nàng bắt đầu vặn vẹo tứ chi, muốn che khuấbộ vị tư mật. Nhưng mà, cổ tay dùng sức cùng dây thừng cọ sát, thẳng đến xuấhuyết, cũng không cho Bạch Lâm đạđược mộchútự do. Mắthấy nữ nhân đi đầu hướng chính mình lộ ra nụ cười yếu ớt, Ngay sau đó, hai nữ nhân phía sau đem hai tảng băng trong suốlớn đổ vào trên người của mình.

Non mịn da thịbị làm đau, dưới da xương sườn lại đau đến làm cho nàng không thể thở dốc, phára rung động kháng nghị. Nhưng mà, cho dù là mãnh liệthống khổ, cô gái cũng không có phára nửa điểm thanh âm, cũng chỉ là ngơ ngác nhìn nữ nhân đi đầu sắc mặkhông đổi.

Nàng, tên là Trì Thanh. Là mẹ đẻ của chính mình.

Mà chính mình, Bạch Lâm. Là vếbẩn của nàng, là cái vậkhông nên tồn tại trên cái thế giới này.

Ở trong nước đá suốmột cái buổi sáng thân thể dĩ nhiên chếlặng, khối băng lớn vẫn là vô tình đè xuống dưới. Bạch Lâm lấy tay cọ vào dây thừng, muốn dời đi mộítrên thân thể khó chịu thì ngực lại bị giày cao gódài nhỏ hung hăng dẫm lên. Kia lực đạo thậlớn, đau đến nàng cơ hồ muốn ngất.

“Biếđau sao? Ngươi về sau, còn dám hay không cãi lời mệnh lệnh của ta?”

Bên tai vang lên thanh âm không có chúấm áp, lạnh lùng mà vô tình. Rõ ràng ở trong nước lạnh ngâm lâu như vậy đều chịu đựng không có phát run, nhưng Bạch Lâm lại bởi vì nghe được Trì Thanh nói chuyện mà không thể ức chế nổi run rẩy.

Nàng mạnh mẽ cắn hàm răng đang run run, muốn mở miệng trả lời Trì Thanh. Nhưng mà, mới giương mắt, lại nhìn thấy ánh mắlạnh lùng khinh thường của người ấy. Không có do dự, không có nghi hoặc, càng không có đau lòng. Lời nói cứ như vậy ở tại yếhầu, cuối cùng, Bạch Lâm chỉ cúi đầu, không nói gì nữa.

“Ta đang hỏi ngươi nói.”

Rấnhanh, không có nhận được đáp án người kia lại mở miệng. Còn nắm cằm Bạch Lâm, khiến cho chính mình nhìn nàng. Kia tuyệmỹ dung nhan trước mắt, không biếsao, chỉ như vậy nhìn, sẽ có một loại lòng chua xóđến muốn rơi lệ.

Pháhiện hốc mắcàng ngày càng hồng, cái mũi càng ngày càng cay, vì không làm cho tâm tình của mình bị phát hiện, Bạch Lâm ra sức lắc lắc đầu, muốn né tránh sự kiềm chế của đối phương. Nhưng mà, hành vi này, lại bị coi thành cãi lời.

“Ta đi rồi, hai người các ngươi giáo dục lại nàng, phải hiểu cái gì mới là nghe lời.”

“Dạ”

Theo cánh cửa phòng tắm bị đóng lại, Bạch Lâm nhìn không ngừng, lắc lắc đầu. Kỳ thật, nàng không phải không muốn nói chuyện, chính là lâu dài tới nay đã thành thói quen, đã muốn làm cho nàng không có can đảm để đối mặTrì Thanh. Bởi vì nàng biết, bấluận chính mình trả lời cái gì, cũng sẽ không làm cho đối phương vừa lòng.Vậy thì, không trả lời tốhơn.

Đang lúc hoảng hốnày, một viên băng thậlớn mà bén nhọn hướng mặt chính mình đập tới, Bạch Lâm cứ như vậy lăng lăng nhìn, Ngay sau đó, tầm mắphía trước, đã là mộmảnh màu đỏ. Ánh mắrấđau, tâm lại chết lặng. Là làm sao ra huyết? Hai mắcủa mình mù sao? Cái đó, cũng không nằm trong phạm vi quan tâm của nàng. Dù sao, đây mới là điều người kia muốn nhìn thấy.

Mồ hôi lạnh theo thái dương chảy xuống, dần dần làm ướsợi tóc. Trên cổ tay truyền đến đau đớn làm cho Bạch Lâm mở hai mắt, lúc này mới phát hiện, vừa rồi hếthảy chỉ là nàng lại một lần mơ thấy chuyện trước đây mà bị bừng tỉnh. Nàng hiện tại, không hề là tiểu hài tử cái gì cũng không biết, mà là mộnữ nhân có thể tự bảo vệ người nữ nhân của mình.

“Tỉnh rồi?”

Ngay tại Bạch Lâm ngây người, cách đó không xa vang lên thanh âm quen thuộc của người nào đó. Nàng theo thanh âm nhìn lại, liền nhìn đến cái người đứng trên mặt đất, dùng ánh mắlạnh lùng đang nhìn mình. Suốnăm năm không gặp, năm tháng cũng không có ở trên mặTrì Thanh lưu lại dấu vết. Ngược lại làm cho nàng lắng đọng lại hơn thành thục và xuấsắc hơn.

Đã 37 tuổi nhưng nàng, làn da vẫn mịn màng, cũng tìm không ra một chút không ổn, xinh đẹp không tỳ vếnào. Tóc dài thẳng đen nhánh phát rối tung ở nàng bả vai hai bên, lộ ra gương mặtrái xoan. Mắhẹp dài cứ như vậy vẫn không nhúc nhích đánh giá chính mình, cặp con ngươi đen cùng mình rấgiống, lại thiếu vài phần khờ dại, hơn chúthâm thúy. Giống như không gian thần bí, chỉ nhìn liếc mắmột cái sẽ có bị đối phương húvào.

Nàng chuyên chú nhìn mình, trong đó bắn ra tầm mắlà sákhí thật lớn, cơ hồ muốn đem làn da nàng gây tổn thương. Xuống chút nữa xem, là cái mũi cùng chính mình giống nhau khéo léo, đôi môi như cánh hoa màu hồng phấn. Chính mình diện mạo, đa số đều là từ khuôn mặnày mà ra, thậgiống như một cái khuôn mẫu khắc ra giống nhau.

Nàng so với trước kia gầy rấnhiều, như cũ thích mặc màu đen quần áo, móng tay sơn màu đen, giống như thế giới của nàng cũng chỉ có màu đen. Miệng nàng thượng ngậm thứ nàng yêu nhấthuốc lá, dựa vào tường mà đứng, trên người toả ra mùi thuốc lá hỗn tạp hương cây cỏ hương vị, chẳng sợ khoảng cách với mình rấxa, đều có thể ngửi được.

Vẫn nhìn, qua hồi lâu, Bạch Lâm mới lấy lại tinh thần, đem tầm mắly khai. Thậsự lâu lắm không gặp lại, tuy rằng bình thường cũng có thể mang ảnh nhìn, nhưng cái loại này phương thức này, chung quy là cùng mặt đối mặt thì có điều bấđồng. Nói vậy, hiện giờ chính mình sở dĩ có dũng khí nhìn thẳng vào nàhg có phải là do rấnhớ nàng không? Không phải như thế thì chính mình làm sao có thể làm được, có thể đối mặvới nàng mà không khiếp đảm?

Nhìn xong Trì Thanh, Bạch Lâm lúc này mới đánh giá chính mình tình cảnh. Thực hiển nhiên, nàng bây giờ là bị dây thừng trói chặt. Y phục trên người đã bị cởi không còn thứ gì, mà ngay cả nội y quần lóđều bị cởi xuống.

Thân thể bại lộ ra bên ngoài, còn bị Trì Thanh nhìn đến. Điều này làm cho Bạch Lâm cảm thấy được đau khổ dị thường, nàng đem hai chân kẹp chặt, cái đầu ngọ ngoậy, làm cho tóc dài màu đen che trước ngực. Này một loạđộng tác bị Trì Thanh xem ở trong mắt, nàng cũng không tính toán ra tiếng, thẳng đến Bạch Lâm đem bộ vị của nàng che dấu toàn bộ, mới khinh thường cười cười.

“Ngươi là đang thẹn thùng.”

Không phải câu nghi vấn, cũng không phải hỏi lại câu, mà là một câu trần thuật. Nhìn ra hiện tại chính mình, Bạch Lâm trừng mắt nhìn. Ngay sau đó, người của nàng đã bị người trước mặnhẹ nhàng nâng lên.

Bốn mắt nhìn nhau, mỗi lần đều giống nhau. Trì Thanh dùng cặp mắt cùng mình giống nhau chăm chú nhìn chính mình, cái loại này giống như muốn đem người nàng nhìn thấu, là ánh mắBạch Lâm quen thuộc nhất.

“Ngươi rời đi năm năm, xem ra cũng cũng không phải không có tiến bộ. Ínhất, ngươi dám dùng loại này ánh mắt nhìn ta. Trong khoảng thời gian này, ta vẫn đều nghĩ, là ta làm cái gì, mới có thể khiến cho ngươi nổi lên tâm tư rời khỏi ta. Bấquá, hiện tại xem ra, năm năm này, ngươi tựa hồ cũng không tệ lắm.”

“Như thế nào? Bây giờ là không phải thực hối hận bại lộ thân phận, bị ta bắtrở về? Có phải hay không càng hối hận không có thừa dịp này cùng cái nam nhân bẩn thủi đó đem ta giếbỏ? Bạch Lâm, ngươi quả nhiên không có phụ kỳ vọng của ta, mạnh lên rấnhiều. Chính là, ta không nghĩ tới, sự cường đại của ngươi, là muốn dùng để đối phó ta.”

Nhìn gương mặphía trước cùng mình có năm phần giống nhau, Trì Thanh nhẹ nhàng nói. Nàng không thích khàn cả giọng quáto, cũng không thích vô nghĩa lải nhải. Nàng thích dùng từ ngữ đơn giản nhất, miêu tả rõ ràng nhấmọi chuyện. Người này, là chính mình hoài thai mười tháng rồi sinh hạ, là nàng lúc trước muốn xoá sạch, rồi lại luyến tiếc xoá sạch đứa nhỏ này.

Năm năm qua đi, nàng trở nên càng thêm xinh đẹp, cũng cao lớn không ít. Chính là, tính cách của nàng vẫn là cùng năm đó giống nhau, bấluận chính mình như thế nào tra tấn nàng, như thế nào làm cho nàng nghe theo lời mình, nàng đúng là vẫn muốn ly khai. Hiện giờ, lại một lần nữa rơi vào đến trong tay của ta, Bạch Lâm, ta sẽ không cho ngươi cơ hội đào tẩu. Cho dù đánh gãy hai chân của ngươi, ta cũng sẽ không làm cho lại lần nữa phản bội ta.

Nghĩ như vậy, Trì Thanh theo ngăn kéo xuấra một cái đai lưng. Kim bám ở đai lưng dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống lóe ra nhiều điểm tinh quang, màu đen dây lưng sớm đã khô cạn, thậm chí nhìn thấy vếmáu khô màu đỏ sậm. Có thể thấy được, đã có rấtừ nhiều năm trước. Nhìn trước mặlà thân thể kia, Trì Thanh cười cười, đung đưa cái đai lưng.

“Có lẽ, ta nên cho ngươi hiểu được, phản bội ta có kếcục ra sao.”
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 902

Thể loại: Bách Hợp, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 78/??

Tú Quỳnh Kim Thanh Viết Linh giải trí tổng hợp Đình Huy Đình Duy Nguyễn Huy Tuấn Anh iptv m3u8 Momo Sakura Cô Úc Anh Sa xem gì Yu Shinoda Tâm An Minami Aizawa Ai Sayama vl79 Hà Thu Karen Yuzuriha Yua Mikami Bảo Linh Thu Huệ Đang cập nhật Quàng A Tũn Suzu Honjo nghe gì Mayuki Ito Đình Soạn vtvgo tv link tối cổ giải trí truyenngontinh Nguyễn Hoa vlxx Thanh Mai Hồng Nhung Trần Vân Kana Momonogi Đình Soạn Min Do-yoon Nguyễn Thành radiotruyen phim79 Yui Hatano audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com