Tình Chung

Tình Chung: Chương 1

Converter: Chestnut Miêu
Editor: An Dĩnh Hy
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Cẩu huyết, Ngược luyến, Gương vỡ lại lành, Chủ thụ, Nhiều CP, 1v1.

Giới thiệu:

Không cần hỏi lý do vì sao, chỉ là tự nhiên mà yêu, tự nhiên mà nhớ.

Có người dám yêu dám hận, dám lưu luyến cũng dám dứt khoát. 

Lý Thư Ý cảm thấy mình như một gốc cây khô, mà chất dinh dưỡng có thể giúp mình sống sot là Bạch Kính.

Nếu không có dinh dưỡng, cây khô là anh cũng sẽ rời đi thế gian này.

Bạch Hạo là ánh mặt trời, còn Cận Ngôn là một đóa hướng dương. Cậu cứ mãi dõi theo Bạch Hạo, cứ chuyển động quanh mặt trời, thễ nhưng mặt trời kia lại chưa bao giờ chịu cúi đầu nhìn cậu.

CP chính: Bạch Kính x Lý Thư Ý (đạm mạc bạc tình công, cố chấp hung ác thụ)

CP phụ: Bạch Hạo x Cận Ngôn (biệt nữu công, nhị hóa trung khuyển thụ)

Hai CP đều trước ngược thụ sau ngược công, trọng điểm chính là:
Cẩu huyết! Lăn lộn! Ngược tâm!

Tác giả có lời muốn nói: Không thích xem thì nhấn nút Back, xin đừng nói lời cay đắng, bằng không tui nguyền rủa mấy người thích CP nào thì CP đó đều có kết cục BE, cả kiếp trước lẫn kiếp này!!!

***Review nho nhỏ: (Gào thét) Trời đất thánh thần ơi tui thích cái CP này quá đi, anh thụ đúng kiểu cường thế mà tui thích, quyền lực, mạnh mẽ, dám yêu dám hận, dám từ bỏ, muốn ác có ác, muốn tàn nhẫn có tàn nhẫn. Ta nói ngược lên bờ xuống ruộng.

Đọc convert xong khóc muốn mù mắt, nên edit lại chia sẽ với mấy tỷ muội team ngược tâm như tui (Không ngược thân đâu, truyện đăng được đăng trên Tấn Giang sạch sẽ vãi luôn, nhiều khi đọc xong cảnh H rồi tui lại tự hỏi ủa? Vậy là xong cảnh H rồi đó hả? Dã man….!)

Chuẩn bị khăn giấy, nhảy hố thôi……!

Đặc biệt gửi lời cảm ơn đến tiểu tỷ tỷ Chestnut Miêu nhé


Converter: ChestnuMiêu

Editor: An Dĩnh Hy


Bảy giờ tối chuyến bay của Lý Thư Ý về nước. Lần này là anh mộmình về trước, mấy tên cấp dưới đi theo không về cùng, bọn họ phải dùng hếcả tuần mới có thể ký kếđược thỏa thuận với mấy lão quỷ kia, cho đám người trẻ tuổi bọn họ hưởng thụ biển rộng bờ cánước ngoài cũng không tồi.

Ở trong nước anh cũng không có báo cho người đến đón, nhưng mà vừa mới xuống máy bay liền thấy Tả Minh Viễn mang theo một đám người đứng ở đó chờ sẵn, bên cạnh còn có vị kiểm soáan ninh sân bay Lưu Siêu, tư thế nghênh đón kia hệnhư là đang đón khách quý.

Lý Thư Ý nhướn mày hỏi: “Tại sao anh lại ở đây?” Trong khoảng thời gian này áp lực công việc quá cao làm người anh gầy đi một vòng, đường néngũ quan càng thêm sắc bén, mặmày ẩn ẩn hiện ra vẻ không kiên nhẫn.

Tả Minh Viễn đang muốn mở miệng, Lưu Siêu ở bên cạnh đã đi trước hắn một bước, than khóc nói: “Ôi tổ tông của tôi ơi, không còn mấy năm nữa là tôi phải về hưu, cậu đừng có mà hại tôi!” Vốn dĩ lúc trước đội an ninh sân bay kiểm tra cá nhân, trong hành lý của tên kia cư nhiên lại giấu mộkhẩu súng dài hơn mộmét, người của ông kéo tới bao vây, thiếbị phòng chống bạo lực đều được mang ra, thậvất vả mới đem sự tình khống chế, ông còn chưa kịp híthở mộngụm khí, bên kia Bạch gia đã gọi điện thoại tới nói Lý Thư Ý mộmình về nước, kêu đội an ninh của bọn họ bên này phải chú ý mộchút.

Tiếp sau đó, vị trợ lý của Bạch gia này liền mang theo người tới đây.

Lý Thư Ý nhìn vị này tuổi tác cũng cao nhưng mà khí thế bức người vẫn như cũ khiến ông ta cúi rũ đầu, cười cười nói: “Nào có nghiêm trọng như vậy.”

Lưu Siêu quả thực muốn hướng lên trời mà phỉ một cái xem thường, không nghiêm trọng? Số người muốn giếLý Thư Ý ở Kim Hải này có thể nắm tay nhau đi một vòng quanh thành phố?

Lý Thư Ý như nhìn ra suy nghĩ của ông ta, nụ cười trên khóe môi nhạđi đôi chút: “Giếchếtôi thậra rấđơn giản, còn chuyện sau khi tôi chếquả thực không đơn giản.”

Mấy năm nay Bạch gia cùng Tần gia đấu đến thời điểm căng thẳng nhấcó chuyện gì anh chưa từng trãi qua, hiện tại trên người còn mang theo lỗ châu mai, sau đó Tần gia thấbại, Bạch gia đem thành phố Kim Hải hoàn toàn nắm trong tay, chẳng lẻ anh còn phải sống trong cảnh rụrè sợ hãi?

Lưu Siêu nhìn anh nói đến sống chếbản thân vẫn bộ dạng vân đạm phong khinh, sờ sờ cái mũi trong lúc nhấthời cũng không dám nói tiếp.

Tả Minh Viễn vội vàng tiến lên giảng hòa, cười nói: “Ông chủ vốn là muốn đích thân đến đây, độnhiên lại có người tới, đêm nay còn có bữa tiệc.” Lấy thân phận hiện tại của Bạch Kính, nếu ngay cả hắn cũng phải đích thân ra mặtiếp đón tấnhiên là một đại nhân vậcó tầm ảnh hưởng cực lớn.

Lý Thư Ý “ừ” một tiếng, cũng không có hỏi thêm.

Ra khỏi sân bay lên xe, Tả Minh Viễn mới đem mộícông việc quan trọng trong khoảng thời gian này báo cáo mộchút, lại trả lời Lý Thư Ý mấy vấn đề, biểu cảm trên mặhắn mới thả lỏng, học theo bộ dáng cười khổ của Lưu Siêu: “Sau này ra ngoài vẫn là cố gắng mang theo người đi, nếu cậu xảy ra chuyện gì, tấcả chúng tôi đều phải đi gặp Diêm Vương.”

Lý Thư Ý dựa vào ghế nhắm mắdưỡng thần, nghe xong lời này, mở to mắt nhìn Tả Minh Viễn, cười như có như không mà kêu: “Trợ lý Tả.”

Nháy mắthân thể Tả Minh Viễn cứng đờ.

“Người bên ngoài làm ầm ĩ không tính, anh còn diễn theo họ làm cái gì?” Trên mặLý Thư Ý nhàn nhạt, nụ cười ban đầu cũng dần biến mất.

Tả Minh Viễn thở dài trong lòng, ngậm chặmiệng không tiếp tục nói đến chuyện này.

Lý Thư Ý cũng không muốn đem lời nói quá rõ ràng khiến cho mọi người khó xử, thay vào đó lại hỏi: “Cận Ngôn đâu?” Nhãi ranh kia từ trước đến nay rấbiếcách nịnh nọt, biếanh về nước sao có thể không tới.

Tả Minh Viễn vừa nghe đến cái tên này liền muốn đau đầu.

Lý Thư Ý cũng biếtính tình của Cận Ngôn, xem bộ dạng này của Tả Minh Viễn liền hiểu được, nhíu mày hỏi: “Nó lại làm cái chuyện ngu xuẩn gì rồi?”

Tả Minh Viễn biếkhông giấu được Lý Thư Ý, liền đem chân tướng sự việc nói rõ. Lần này Lý Thư Ý ra nước ngoài không mang theo Cận Ngôn, anh đi rồi Cận Ngôn liền quay trở về bên người Bạch Hạo.

Bạch Hạo cùng vị tiểu thiếu gia của Tống gia là bạn bè thân thiết, hiện tại Tống gia xảy ra chuyện, Cận Ngôn bị Bạch Hạo điều đi bảo vệ Tống Tư Nhạc, mấy ngày hôm trước hai người cùng nhau mắc mưu bị bắt, tuy rằng cuối cùng cũng được cứu ra, nhưng mà Cận Ngôn cũng bị thương, hiện tại còn nằm trong bệnh viện.

Lý Thư Ý nghe Tả Minh Viễn kể xong mới hỏi: “Địa vị của những người kia?”

Tả Minh Viễn sặc một tiếng: “Còn có thể là địa vị gì, vị Tống thiếu gia kia trên đầu không phải còn có ba người chị đang lo lắng sản nghiệp không chia tới tay mình sao?”

Khóe miệng Lý Thư Ý nở mộnụ cười nghiền ngẫm, Tống lão gia còn chưa có chết, ba người con gái đã trở mặt, nếu lão ta chếrồi, không biếTống gia còn có thể loạn thành cái dạng gì. Anh cũng không hỏi thêm nữa, chỉ yêu cầu tài xế lái xe đến bệnh viện.

Lúc tới bệnh viện, nhìn người trên giường bị bọc như một cái xác ướp Lý Thư Ý nở nụ cười, chỉ đơn giản kéo chiếc ghế dựa ngồi cạnh mép giường chờ đợi ai đó tỉnh lại.

Tả Minh Viễn nhìn dáng vẻ của anh chắc là muốn ở lâu, đi tới hỏi: “Tôi cho gọi người đi chuẩn bị chúđồ ăn?”

Lý Thư Ý lắc đầu: “Không cần.” Nói xong lại làm cho bọn họ đi trước, lánữa anh tự mình lái xe trở về. Tả Minh Viễn biếtính tình của anh, cũng không dám khuyên nữa, cũng không dám để anh ở lại mộmình, an bài vệ sĩ canh gác dưới lầu.

Lý Thư Ý ngồi mộchúthì Cận Ngôn tỉnh lại, lần này cậu bị thương không nhẹ, trên người giống như bị băm, cử động nhẹ cũng đau đớn xuyên tim. Cậu vừa tỉnh lại cũng không phát hiện ở mép giường có người, nằm trên giường bệnh không ngừng lẩm bẩm.

Lý Thư Ý nghe được âm thanh, tầm mắcũng không rời khỏi chiếc di động, chỉ nhàn nhạhỏi mộcâu: “Tỉnh rồi?”

Cận Ngôn vừa nghe được là giọng của Lý Thư Ý, lông tơ trên lưng đều dựng lên. Cậu sợ muốn chết, lại khánước muốn chết, rốcuộc vẫn đè nén sợ hãi trong lòng giọng khàn khàn mà kêu: “Em muốn.... Em muốn......”

Lý Thư Ý cấdi động, lạnh lùng trả lời: “Không cần vừa mới tỉnh lại đã nằm ở trên giường nói với đàn ông là mình muốn.”

Cận Ngôn thiếu chút nữa hụhơi không thở nỗi, cắn răng hísâu, lồng ngực đều muốn bùng nổ, mới nghẹn ngào nói câu kế tiếp: “Uống.... Nước........”

Lý Thư Ý trừng cậu một cái, đứng dậy rócho cậu ly nước, sau đó không dịu dàng chúnào đem ống húcắm vào trong miệng Cận Ngôn.

Cận Ngôn bị anh hành đến độ muốn khóc, rõ ràng cậu đang là người bệnh, tại sao lại đối xử với cậu tàn nhẫn như là trừng phạkẻ thù vậy? Nhưng cậu lại không dám nói với Lý Thư Ý, chỉ có thể từng chútừng chúhúống hút, bộ dạng đáng thương vô cùng.

Uống nước xong Cận Ngôn cảm thấy sảng khoái hơn rấnhiều, lại liếm liếm cánh môi khô nức, mới nhìn Lý Thư Ý hỏi: “Chú Lý, chú trở về lúc nào vậy?”

Lý Thư Ý lười trả lời câu hỏi vô nghĩa này của cậu, đem ly nước đặlên bàn, xoay người nhìn chằm chằm vào cậu.

Trên mặCận Ngôn còn vếbầm xanh, trên người còn có thương tích, tay trái còn bị gãy. Lý Thư Ý trở lại ghế ngồi, không chúđể ý hỏi: “Nói xem, tại sao lại bị thương thành như vậy?”

Thân thủ của Cận Ngôn thậsự rấtốt, những người đó cũng là nhắm vào Tống Tư Nhạc, Cận Ngôn nói thẳng ra thì chỉ là một vệ sĩ nhỏ bé, không có lý do đặc biệgì để bọn họ phải ‘chăm sóc" cậu.

Cận Ngôn khẽ run, nhìn ánh mắLý Thư Ý giống như là băng đao cậu lại không dám trả lời, hồi lâu mới dùng âm thanh nhỏ như ruồi bọ rầm rì giải thích.

Kỳ thậchính là những người đó động thủ với Tống Tư Nhạc cậu lại xung phong đi làm bao cát, lại nói thêm vài câu khiêu khích, người bị tẩn đương nhiên chính là cậu.

Nếu không phải bên kia cố kỵ cậu là người của Bạch gia, một vệ sĩ nhỏ nhoi như cậu làm gì có khả năng sống đến bây giờ. Nhưng mà Cận Ngôn căn bản không có nghĩ nhiều như vậy, cậu chỉ cảm thấy mình da dày thịbéo, bị đánh mấy cái không tính là gì, Tống Tư Nhạc từ nhỏ đã là cẩm y ngọc thực quý công tử, có thể làm hắn cầu xin ai sao?

Bên này cậu nói năng lý lẽ hùng hồn, chờ phục hồi tinh thần lại mới phát hiện sắc mặLý Thư Ý có thể đông chếngười, nháy mắcả người liền héo lại, giống như một quả bóng bị xì hơi.

Lý Thư Ý tức giận đến độ muốn đá cái tên ngốc này một cái, nhưng nhìn cậu nằm ở trên giường bộ dạng không sống không chếlại nhịn xuống, duỗi tay bóp chặthịtrên mặcậu hung hăng mà kéo, mắng mỏ: “Thân chó còn lo chưa xong.”

Anh không hề tỏ ra thương xót, làm Cận Ngôn đau đến bậkhóc, nước mắtrào ra, miệng rên rĩ: “Chú Lý, em sai rồi!”

Lý Thư Ý vẫn không buông tay, mãi cho đến khi bác sĩ canh giữ bên ngoài thấy không ổn, mới tiến vào khéo léo mà khuyên can mộchút, Lý Thư Ý mới buông tha cho cậu.
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 711

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 115/115

Viết Linh Mayuki Ito Tâm An Karen Yuzuriha giải trí Kim Thanh xem gì Thanh Mai Hồng Nhung Nguyễn Huy Đang cập nhật vlxx phim79 Anh Sa Hà Thu giải trí tổng hợp Trần Vân Kana Momonogi vtvgo tv Quàng A Tũn Yu Shinoda Yua Mikami Cô Úc Bảo Linh Min Do-yoon nghe gì Tú Quỳnh iptv m3u8 Yui Hatano Đình Soạn link tối cổ Thu Huệ Ai Sayama Nguyễn Thành Đình Soạn Nguyễn Hoa Đình Huy Đình Duy Suzu Honjo truyenngontinh Minami Aizawa Momo Sakura radiotruyen Tuấn Anh vl79 audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com