Tôi Không Muốn Làm Ánh Trăng Sáng Của Nam Chính Cố Chấp Đâu

Tôi Không Muốn Làm Ánh Trăng Sáng Của Nam Chính Cố Chấp Đâu: Chương 1

Bạn đang đọc truyện Tôi Không Muốn Làm Ánh Trăng Sáng Của Nam Chính Cố Chấp Đâu của tác giả Triệu Sử Giác. Sở Ân sau khi đi đời nhà mà mới biết được sự thật mình chính là ánh trăng sáng[1] trong một tiểu thuyết hào môn.

[1] Ánh trăng sáng: trong lòng luôn có một bóng hình không thuộc về mình.

Tra nam chính từ thuở thiếu niên đã đăm đăm nhìn cô không rời, lớn lên nắm giữ quyền thế ngút trời. Sở Ân bị anh giam cầm hành hạ, cuối cùng chết thảm khi tuổi đời còn trẻ.

Lần nữa trọng sinh sống lại, cô trở về thời điểm trước khi chuyển trường gặp Lục Chẩn.

“Đinh ~ Hệ thống học tập đã trói định! Kí chủ có thể thay đổi kịch bản rác rưởi thông qua học tập!”

[Hoàn thành toàn bộ bài tập sẽ có thể sửa đổi một chữ trong nguyên bản.]

[Thi đứng top 1 cả khối sẽ có thể sửa đổi một câu nói trong nguyên bản.]

[Giành thủ khoa trong kì thi tuyển sinh đại học sẽ có thể tự tạo kết cục cho mình! Phất lên! Nổi tiếng chỉ sau một đêm! Thích làm gì thì làm.]





Trận chiến kịch liệvừa kếthúc.
Hôm nay người đàn ông cực kì hung ác, Sở Ân kiệsức vùi mình vào chiếc chăn bông hỗn độn, đau khổ nhắm chặmắlại.

Người đàn ông ôm lấy cô từ phía sau, cố gắng ép cô tựa vào ngực mình.
Sở Ân mê man, ý thức mơ hồ, nhưng vẫn theo bản năng tránh né.
Tay người đàn ông cứng đờ, sau đó châm chọc nói: "Sao thế-- Cố Thu Trạch về nước nên không chịu được tôi nữa à?"
"Lục Chẩn, anh đang nói vớ vẩn gì vậy..."
Hơi thở Lục Chẩn vẫn nóng rực, nhưng giọng nói lại vô cùng lạnh lẽo: "Anh trai em vẫn đang cố gắng tìm Cố Thu Trạch để cứu em đúng không? Sở Ân, em hiểu rõ hậu quả của việc làm tôi tức giận mà."
Hậu quả ư...!Sở Ân nghĩ, hậu quả của việc dây dưa với ác ma-- Nhà họ Sở phá sản, trắng tay sau một đêm.

Thiên kim thậnhà họ Sở bị anh ta giam cầm bên người hệnhư món đồ bị khống chế.

Tựa như giây phút này, mấđi sự tự do, buộc phải chịu đựng mọi ham muốn chiếm hữu của anh ta.
Người đàn ông ghé vào tai cô, tàn nhẫn nói: "Đến cả cô em gái giả của em cũng tình nguyện làm dâu nhà giàu, Sở Ân...!chỉ có em phải ở bên tôi, đến chếcũng là của tôi!"
Sở Ân nghĩ: Không! Hoặc là bị Lục Chẩn giết, hoặc là cô sẽ giếLục Chẩn, thế là xong rồi.

Cảm giác mấtrọng lượng ở đại não ngày càng mãnh liệt, cô nghe thấy giọng mình khàn khàn nói: "Lục Chẩn, cẩn thận không thì anh sẽ chếtrong tay tôi trước..."
Lục Chẩn lại cười, cúi đầu nói vào tai cô điều gì đó.
Sở Ân nghe không rõ.

Bởi vì mộkhắc đó, cảm giác mấtrọng lượng đột nhiên tăng lên, ý thức bỗng thoára, có mộnguồn sức mạnh kéo linh hồn kiệquệ của cô đi, mang đến cho cô mộcảm giác giải thoávô cùng nhẹ nhõm.
Chúý thức còn sólại chỉ có thể nghe được giọng nói châm chọc, lạnh lẽo quen thuộc kia cuối cùng cũng bị xé rách, lộ ra một chútuyệvọng kinh hoàng.
"Sở Ân, Sở Ân!--"
...
Cô tựa như đang chìm vào một giấc mộng dài đằng đẵng.
Trong mơ, Sở Ân thấy cuộc đời chông gai của mình biến thành từng trang giấy, tự lậmở giữa không trung.
"Thế giới của cô thậra là một quyển sách, Lục Chẩn là nam chính bệnh hoạn, cố chấp trong quyển sách đó.

Mà cô là ánh trăng sáng đoản mệnh mà anh ta vừa gặp đã yêu, cầu mà không được, hắc hóa giam cầm ở bên người.

Sau khi ánh trăng sáng chết, nam chính ngày đêm mong nhớ cô đến độ sắp pháđiên, thậm chí còn không ngại đi tìm thế thân."
Sở Ân mơ màng nghĩ: Giọng ai vậy...?
Chẳng mấy chốc, quyển sách lậđến trang cuối, rồi chợbắt đầu lậngược trở lại-- Tiếng những trang giấy loạsoạvang lên, cuối cùng dừng ở trang bìa:【Năm 17 tuổi, Sở Ân được nhà họ Sở tìm thấy, mặc dù trong nhà đã có mộcô con gái nuôi là Sở Thu Thu, song nhà họ Sở vẫn đưa cô từ nông thôn về nơi quyền thế, giúp cô nhập học vào trường trung học tư nhân.

Ở đây, cô gặp Lục Chẩn...】
Dù là trong mơ, Sở Ân cũng không nhịn được muốn xé tan quyển sách-- Cô không muốn gặp lại tên chó Lục Chẩn kia nữa!!

"Vậy nếu như được làm lại lần nữa, đưa búcho cô, để cô tự sửa kịch bản thì sẽ thế nào nhỉ?" Giọng nói kia lại vang lên.
"Tri thức sẽ thay đổi vận mệnh, học tập có thể đánh bại tất cả, cô hãy thử chút đi!--"
Sở Ân như thể bị mộnguồn sức mạnh vô hình nào đó đẩy một cái, giọng nói kia vừa dứcũng là lúc cô tỉnh lại.
"Ngày mai khai giảng rồi, Tiểu Ân đến lớp quốc tế sẽ không có vấn đề gì chứ?" Giọng nói tao nhã của một người phụ nữ truyền vào tai cô.
Tiếp đến là chấgiọng vui tươi quen thuộc: "Dù sao chị con cũng mới từ nơi đó về, trình độ tiếp thu giáo dục có hạn, không theo kịp trình độ lớp bọn con là chuyện bình thường.

Mẹ đừng lo lắng, con nhấđịnh sẽ giúp chị bằng hếkhả năng của mình!"
Sở Ân nhìn về nơi phát ra âm thanh, trông thấy dáng vẻ học sinh cấp ba của Sở Thu Thu.

Sở Ân bị thấlạc khi mới lên 5, hai năm sau, Sở Thu Thu được nhà họ Sở nhận nuôi bởi có ngoại hình khá giống cô.

Mãi đến năm 17 tuổi, Sở Ân trở về thì tất cả mọi người đều đã coi Sở Thu Thu là thiên kim nhà họ Sở.
Tuy tấthảy những thứ này có hơi ảo, nhưng được quay về năm này một lần nữa, Sở Ân biếrõ, ngoài miệng Sở Thu Thu tỏ ra thân thiết, song chẳng qua cũng chỉ muốn thể hiện cho dù bản thân không có huyếthống thì vẫn là người mang tác phong của mộthiên kim tiểu thư thực thụ.
Hốhoảng giây lát, đợi đến khi những kí ức ngày xưa hoàn toàn lắng xuống, Sở Ân mới ngẩng đầu lên nhìn mẹ Sở, ánh mắđã trở nên bình tĩnh: "Con không muốn đến lớp quốc tế."
Kiếp trước cũng vì vào lớp quốc tế mà cô bị Lục Chẩn ép ngồi cùng bàn, sau khi danh tiếng vang xa thì nhảy lên trở thành hoa khôi học đường.

Không chỉ là mục tiêu của tất cả các cô gái trong trường mà còn vướng vào Lục Chẩn, một đời ngắn ngủi không thể chạy thoákhỏi anh ta.
"Đúng! Có thể làm lại cuộc đời thì dại gì phải lao đầu vào vếxe đổ.

Lời nhắc nhở ấm áp của đế chế học tập~ Sau khi hệ thống trói định, hoàn thành nhiệm vụ học tập sẽ có thể nhận được quyền hạn sửa đổi kịch bản~"
S̖#7903; Ân ngẩn người, đây là giọng nói trong giấc mơ của cô.
Xuấhiện cùng âm thanh còn có quyển sách đã sáng lập ra thế giới này, phát ra ánh sáng nhàn nhạtrong đầu cô.

Bên cạnh quyển sách có thêm mộcây búcũng tỏa ra vầng sáng tương tự, theo ý niệm của cô mà chuyển động, lướt qua lướlại trên mặgiấy.
"Ting, hệ thống đang chạy thử nghiệm.

Kịch bản hiện tại như sau, mời kí chủ thử sửa đổi [mộchữ]."
Quyển sách phásáng mở sang hai bên, Sở Ân thấy rõ nội dung viếbên trong.
【Địa điểm: Biệthự nhà họ Sở.

Nhân vật: Sở Ân, Sở phu nhân, Sở Thu Thu.】
【Sở Thu Thu cướp lời, nói: "Chị à, chị quyết định đúng đắn đấy~ Đúng là lớp quốc tế của bọn em không phải nơi chị có thể hòa nhập."
【Sở phu nhân trầm ngâm một lúc: "Quả thật, với tình hình của Tiểu Ân, có lẽ các lớp phổ thông sẽ phù hợp hơn...】
Những chuyện ở trên...?
Lẽ nào đây thật sự là kịch bản của bọn họ?
Sở Ân tiếp tục nhìn xuống.
【Sở Thu Thu nhìn Sở Ân im lặng không lên tiếng, khuôn mặlộ ra vẻ đắc ý: "Lớp bọn em toàn người có gia thế hiển hách, không dễ tiếp xúc như chị tưởng đâu~ Chẳng hạn như đại thiếu gia nhà họ Lục, bình thường cậu ấy tránh tiếp xúc với người khác, nếu chị chuyển đến lớp em, nói không chừng sẽ bị cậu ấy đuổi ra ngoài mất."】

Nhìn thấy câu thoại này, Sở Ân không khỏi nghẹthở một giây.
Đại thiếu gia nhà họ Lục...!Lục Chẩn.
Cô vẫn nhớ rõ khuôn mặlạnh lùng chặn cô trong phòng học, cũng nhớ như in đôi mắđỏ sọng thuở thiếu thời của anh ta khi bị cô từ chối, thậm chí chỉ cần nhắm mắlại, cô có thể mường tượng ra cảnh trong căn phòng tăm tối, người đàn ông quyền cao chức trọng cúi xuống bên người cô, thảo phạhếlần này đến lần khác, chấvấn cô có thích hay không.
...Nếu như lúc đó anh ta thật sự đuổi cô ra ngoài thì tốquá rồi.
Sở Thu Thu thấy Sở Ân im lặng lại tưởng cô đang xấu hổ, cô ta cười đắc ý, cố tình giở giọng ngọt ngào hỏi Sở phu nhân: "Đúng rồi mẹ~ Anh trai con và anh Thu Trạch đoạgiải ở nước ngoài, ngày mốhai anh về tổ chức tiệc mừng nhé?"
- - Những dịp xã giao giàu sang quyền thế như vậy sẽ càng khiến cô chị gái nhà quê thấy rõ được sự chênh lệch giữa mình và chị ta.
"Chắc chắn anh trai lại muốn mang quà về cho con, con phải rủ vài người bạn tới chúc mừng anh ấy và anh Thu Trạch mới được-- À, đúng rồi~" Sở Thu Thu như sực nhớ ra gì đó, nhìn về phía Sở Ân: "Chị cũng muốn tham gia đúng không?"
Mấy lời nói xàm giả danh thánh nữ của Sở Thu Thu giống y hệkịch bản viết...!Lòng Sở Ân hơi nóng lên, ngòi búphásáng lơ lửng giữa trời, tựa như có thể dễ dàng điều khiển các nhân vậtrong cuốn sách.
Cô xem tiếp đoạn sau: 【Sở Thu Thu nở nụ cười tao nhã, nâng chiếc ly tinh xảo trong tay lên, lắc lắc ly rượu đỏ sẫm: "Tiệc rượu có rấnhiều lễ nghi~ chị à, chắc chị chưa biếuống thứ này nhỉ? Nào, để em dạy chị--"】
Sở Ân suy nghĩ nửa giây, sau đó thử di chuyển búánh sáng, cô gạch xoẹchữ "đỏ" trong "rượu đỏ" đi.

Sửa thành chữ "nấu"[1]
[1] 料酒 - Rượu nấu/rượu gia vị: Là loại rượu vàng chấlượng thấp và được sử dụng trong việc nấu các món ăn Trung Hoa.

Thường được bán với nhiều loại gia vị khác thêm vào.
Sở Thu Thu: "Trước tiên chị phải lắc nhẹ, xong thưởng thức màu sắc của nó một chút.

Sau đó thì thế này..."
Sở Ân bình tĩnh nhìn Sở Thu Thu say mê hímột hơi sâu rồi đặmôi lên miệng ly, nhấp một ngụm lớn.
Tiếp đó: "Phụt!"--
Chấlỏng phun hếvào mặSở phu nhân đối diện, tựa như mộchùm pháo hoa rực rỡ.
Trong vài giây, cả ngôi nhà hoàn toàn chìm vào im lặng.
Chỉ có hệ thống học tập trong đầu Sở Ân phát ra tiếng cười như gà gáy, nhắc nhở: "Hệ thống trói định thành công~"
Người giúp việc cuống quýcầm khăn chạy tới, Sở phu nhân vừa giậmình vừa tức giận, chậvậđứng dậy: "Thu Thu, con đang làm cái gì vậy?!"
Ly rượu đỏ này của Sở Thu Thu đã đắng còn hắc, ngay khi vừa uống liền phun ra theo bản năng.

Lúc này cô ta đâu còn giữ được điệu bộ tao nhã như vừa rồi, luống cuống nói: "Mẹ, con không cố ý đâu.

Con--"
Giữa tình cảnh hỗn loạn, một giọng nói trong trẻo dễ nghe đột nhiên vang lên: "Hóa ra là như vậy."
Sở Thu Thu ngẩng đầu nhìn qua.
Chỉ thấy Sở Ân vẫn luôn im lặng giờ bỗng nở nụ cười, khuôn mặtinh xảo vốn bị mái tóc dài che lấp nay lộ ra, cặp mắđào hoa khẽ chớp chớp dưới hàng mi dày mảnh mai, ánh lên những tia sáng lờ mờ và sức sống không ai hay biết.
"Hóa ra rượu đỏ phải uống như vậy.

Chị học được rồi."

Khuôn mặSở Thu Thu hoàn toàn tái mét.
...
Đến tối, toàn bộ ồn ào đã yên tĩnh trở lại.
Ba giờ đêm, khi tất cả mọi người đã ngủ thì Sở Ân-- đang học bài.
Sau khi hệ thống trói định thành công, nhiệm vụ đầu tiên được đưa ra rấcơ bản:【Hoàn thành toàn bộ bài tập】Từ lúc rời khỏi nhà ăn hỗn loạn đến lúc về phòng, tắm rửa, thay đồ ngủ xong, Sở Ân vẫn ngồi học cho đến tận bây giờ.
Hệ thống học tập lên tiếng nhắc nhở, còn bonus thêm một tiếng ngáp: "Ting-- Hoàn thành bài tập chính trị √ nhiệm vụ đã đạ70%.

Kí chủ~ cô không cần nghỉ ngơi mộchúsao?"
Sở Ân bóp tay, vặn cổ rồi tiếp tục mở sách bài tập lịch sử ra.
- - Bây giờ không phải lúc để nghỉ ngơi.
Sau khi biếcái hệ thống này thật sự có thể thay đổi nội dung cốtruyện, Sở Ân lập tức cảm nhận được chúphấn khởi đã lâu không gặp-- Những người trong sách tấnhiên đều phải chịu sự ảnh hưởng mà không thể chống cự, nhưng giờ đây, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, bản thân cô sẽ có khả năng trở thành người bất khả kháng, nắm giữ cuộc đời!
Cả đời này, Sở Ân không muốn trở thành ánh trăng sáng của tên Lục Chẩn cố chấp ngông cuồng thêm một lần nào nữa.
Sáng ngày mai-- À không, sáng hôm nay sẽ là bước ngoặcủa cuộc đời cô.

Đây cũng chính là ngày Lục Chẩn yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên như trong cốtruyện, vì vậy cô nhấđịnh phải giành được quyền sửa đổi kịch bản, thay đổi nội dung cốtruyện ngày hôm nay, dù là mộthay đổi cỏn con cũng có thể gây ra hiệu ứng cánh bướm lâu dài.
Kiếp trước Sở Ân chẳng phải học sinh giỏi gì cho cam, nhưng năm 20 tuổi, cô bắt đầu bị giam cầm bên cạnh Lục Chẩn, buộc phải bổ sung lại kiến thức trong thời gian dài.

Tiếp đó, Sở Ân tham gia kiểm tra Gmacùng đại thiếu gia, trải qua RC, DS, SC với muôn vàn thử thách, sau lại được anh đưa ra nước ngoài mộnăm, dự thính chương trình học Ivy League, trình độ tri thức sớm đã vượqua các trường trung học trong nước.
Bài tập toán và tiếng Anh hoàn thành rất nhanh, Sở Ân chuyển qua học Văn 11.

Các môn khoa học xã hội đòi hỏi phải vừa ôn tập vừa làm sách giáo khoa nên tương đối mấthời gian.
Căn phòng yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng loạsoạcủa ngòi búma sávào mặgiấy.
Mãi đến khi bình minh ló dạng phía cuối chân trời, căn phòng bừng sáng lên một chúthì Sở Ân mới đặbúxuống, hệ thống trong đầu rốt cuộc cũng vang lên một tiếng "Ting".
"Hoàn thành nhiệm vụ làm toàn bộ bài tập √ mở khóa trang kịch bản tiếp theo, nhận được quyền hạn sửa đổi [mộchữ duy nhất].

(Nhắc nhở thân thiện: độ khó của nhiệm vụ học tập càng cao thì quyền hạn sửa đổi càng tăng~)"
Quyển sách và búlại hiện lên trong đầu cô lần nữa.

Trong thời gian kịch bản được tải lên, Sở Ân chợcó cảm giác căng thẳng khó tả.
【Địa điểm: Trung học tư nhân Oái Văn.

Nhân vật: Sở Ân, Lục Chẩn, Sở Thu Thu và những bạn học khác.】
【...Ngày khai giảng đầu tiên của lớp 11, thời tiếkhông được đẹp lắm.
Mộchiếc Bentley Mulsanne dừng lại trước cổng trường, các nữ sinh đi xung quanh bắt đầu xôn xao giảm tốc độ, điều chỉnh lại kiểu tóc.

Vài giây sau, mộthiếu niên mặc áo sơ mi trắng bước xuống xe, đám người lập tức náo loạn.】
【Lục Chẩn lười biếng vác cặp trên lưng, anh ngước mắt nhìn bầu trời đang đổ mưa nhẹ, cơn mưa phùn tầm tã mịmù khiến thiếu niên tóc đen thoạnhìn có vẻ lạnh lùng u buồn.】
Phần lớn đoạn giữa đều là cảnh solo của Lục Chẩn, mãi cho đến một đoạn thoại nào đó--
【Bỗng nhiên, tầm mắt hờ hững của Lục Chẩn dừng lại một lát, nhìn về phía cô gái mặc váy hoa đang cười với ai đó ở đằng xa.】
Xem đến đây, tim Sở Ân cứng lại.
...Đó chính là cô.

Là cô năm 17 tuổi của kiếp trước, hồn nhiên tươi sáng và cực kì thích chưng diện.

Thành thậmà nói, Sở Ân cũng không biếcái gọi là vừa gặp đã yêu kia xảy ra như thế nào, cô thậm chí còn không nhớ mình đã gặp Lục Chẩn vào ngày này của kiếp trước.

Chẳng lẽ chỉ nhìn thoáng qua như vậy mà đã yêu rồi sao?
【...Tầm mắt của Lục Chẩn dừng lại vài giây, sau đó dời đi.
Anh nghĩ: Cái váy xấu vãi.】
Sở Ân đọc xong đoạn này: "..."
Hệ thống học tập lại bắt đầu giở tiếng gà gáy trong đầu cô: "Ka ka ka ka ka--"
Sở Ân: "Câm miệng."
Được lắm! Giờ phút này, trong nội tâm cô chỉ đọng lại vài chữ to đùng.
- - Tôi sẽ giếLục Chẩn.
Sở Ân lạnh mặt, đưa búgạch chữ "mưa" đi.

Hệ thống học tập không kịp ngăn cô lại: "Ấy, kí chủ à-- Đã đặbúthì không được hối hận, sau khi viếvào rồi sẽ không thể thay đổi được đâu.

Cái chữ cô chọn này..." nhìn chỉ như mộtừ dùng để miêu tả khí hậu bình thường.
Sở Ân cười khẩy: Cô không hối hận.
Nhưng sẽ khiến Lục Chẩn phải hối hận.
Sau đó cô lập tức viếchữ "Dao" vào chỗ bị gạch chéo.
Hệ thống học tập: "..." Cô biếcách giở trò thậđấy.
...
Sáng sớm, thời tiếphủ đầy sương mù.
Cổng trường trung học tư nhân Oái Văn vô cùng tấp nập, hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên.
Mấy nữ sinh đang ngáp ngắn ngáp dài than thở về kì nghỉ hè ngắn ngủi thì đám đông đột nhiên trở nên huyên náo, một chiếc xe Bentley Mulsanne xa xỉ dừng lại ngay trước cổng trường học-- Cả trường đều biếđó là xe nhà ai.
"Mau lên, mau lên, Lục Chẩn đến rồi!"
"Aaa, anh Chẩn của tôi!"
"Hôm nay tôi muốn cùng bước vào trường với anh ấy aaaaaa."
Vài giây sau, cửa xe bậmở, một đôi chân dài bước ra.

Tuy thiếu niên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản nhưng cũng không thể che đi được sự cao quý trên người.

Trong tiết trời đầy mây, sườn mặanh lạnh lẽo trắng bóc, đường nétừ đỉnh chân mày đến sống mũi tựa như mộtác phẩm điêu khắc, góc hàm cực kì hoàn mỹ tinh tế.

Đôi mắdài sắc bén, đuôi mắcó mộnốruồi lệ đỏ hồng, tự nhiên càng làm tăng thêm mộchúdục vọng trong cái lạnh giá.
Ngay khi Lục Chẩn vừa xuất hiện, những bong bóng màu hồng bắt đầu xuất hiện xung quanh anh, những cánh hoa hồng cũng tựa như đang từ trên trời rơi xuống.
Lục Chẩn chỉ thờ ơ ngẩng đầu lên--
Bầu trời âm u, hình như sắp...!mưa?
"Xoẹt"--
Quả thật có một vậgì đó từ trên trời rơi xuống.
Lục Chẩn chậm rãi cúi đầu, tầm mắrơi vào thứ bên cạnh giày mình.
Chỉ thấy một con dao sáng quắc đang nằm đó.
"...?".


-Chương 1+

Lượt xem: 873

Thể loại: Hệ Thống, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 79/79

radiotruyen Min Do-yoon giải trí tổng hợp Mayuki Ito Quàng A Tũn Yua Mikami Bảo Linh Yui Hatano Momo Sakura link tối cổ Hồng Nhung Đình Soạn Tuấn Anh Thanh Mai Đình Huy vlxx Miu Shiromine Nguyễn Hoa Nguyễn Huy Karen Yuzuriha Tâm An Tú Quỳnh phim79 giải trí Đình Soạn xem gì vl79 Viết Linh Đình Duy Minami Aizawa Thu Huệ Kim Thanh Ai Sayama Hà Thu nghe gì Yu Shinoda Kana Momonogi iptv m3u8 Cô Úc Nguyễn Thành truyenngontinh Anh Sa Suzu Honjo vtvgo tv Đang cập nhật truyen79.xyz phim79.com