
Chỉ Là Chồng Sắp Cưới – Life Is Drama
6 24/24
1118 Theo dõi 0
Hoan Lạc Tụng 3 – Ode To Joy 3
33/33
4361 Theo dõi 0
Hành Trình Bắt Ma Diệt Quỷ 3
AUX 6/6
1764 Theo dõi 0Trở Về Thời Niên Thiếu Của Bạo Quân: Chương 1
Thể loại: Thần tiên ma quái, cung đình hầu tước, xuyên qua thời không, tiên hiệp tu chân.
Nhân vật chính: Mộ Dung Thương – Sở Nguyệt | Phối hợp diễn: Mộ Dung Trạch, Mộ Dung Tường.
Edit + Beta: Mộc Dĩnh
Số chương: 53
Hắn vốn là vương của Yến quốc, tính tình tàn bạo, giết người nhiều không kể xiết.
Nàng là quỷ tu chốn âm ti, lạnh lùng xa cách, một lòng muốn tu đạo.
Bất ngờ biến cố xảy ra, nàng xuyên về Yến quốc của 30 năm trước.
Khi ấy, hắn vẫn là vị tiểu hoàng tử ở trong lãnh cung, chịu mọi sự ngược đãi của thế gian.
Mà nàng lại trở thành quỷ của lãnh cung chẳng còn chút pháp thuật.
“Ngươi là ai?”
“Vì cái gì bọn họ đều không nhìn thấy ngươi?”
“Có thể… cùng ta trò chuyện không?”
Ai tới nói cho nàng, vì cái gì tên bạo quân kia lúc bé lại là cái dạng này!?
“Tiên cô lần này nhấđịnh phải cứu cứu ta!” – Quỷ sai khóc lóc nức nở, còn kém quỳ xuống khẩn cầu.
“Chuyện gì?”
“Còn không phải bởi đám tân quỷ kia, bọn họ chiếm lĩnh cầu Nại Hà, không chịu đi đầu thai.” – Quỷ sai cả giận nói.
“Những cái...Quỷ hồn kia vì sao không chịu đi đầu thai?” – Sở Nguyệhỏi.
“Bọn họ phải đợi tên bạo quân kia chết, tìm hắn báo thù.” – Quỷ sai nói.
“Bạo quân?”
“Đúng vậy, hiện tại tên bạo quân ở Nhân giới quả thậngàn năm có một. Hắn tại vị ba năm, địa phủ liền có thêm mười vạn cái oan hồn.” – Quỷ sai mặủ mày chau nói.
“Vậy thì chờ.”
“Nhưng là cái kia bạo quân... dương thọ hắn còn đến 10 năm a!” – Quỷ sai khóc lóc kể lể.
Sở Nguyệtrầm mặc không nói.
“Tiên cô, lần này nhấđịnh phải giúp giúp ta, bằng không Quỷ Vương đại nhân sẽ đem ta cách chức! Ô ô ô...” – Quỷ sai đều đã muốn quỳ xuống ôm đùi Sở Nguyệt.
“...” Nếu không phải nợ Quỷ sai mộphần tình, Sở Nguyệthật không nghĩ tiếp nhận cái cục diện rối rắm này.
Nhân giới có quy củ của nhân giới, Quỷ giới tự nhiên cũng có trậtự của Quỷ giới.
Sở Nguyệvừa bước đến cầu Nại Hà, liền thấy phía trước chi chíQuỷ hồn, ngăn chặn hướng sinh lộ. Mà nhóm quỷ sai bên cạnh, muốn khuyên những cái Quỷ hồn này, nhưng bọ họ chẳng có mộkẻ nào để ý tới.
“Ta mặc kệ! Ta muốn chờ Mộ Dung Thương tên bạo quân kia tới, ta mới đi đầu thai!”
“Cái kia bạo quân diệcả nhà ta. Ta sẽ không bỏ qua cho hắn!”
“...”
Sở Nguyệnhíu mày, trực tiếp tụ một đoàn âm khí trong lòng bàn tay, sau đó đánh thẳng vào bên trong đám quỷ. Nhấthời, cả đám chạy tán loạn, truyền đến các loại tiếng théchói tai.
“Các ngươi tốnhấnên đi đầu thai, bằng không cẩn thận không có luân hồi.” – Sở Nguyệthanh âm lạnh như băng, đủ để khiến đám Quỷ hồn kia nghe được mười phần rõ ràng.
“Ai...Ai sợ ngươi!” – Có cái Quỷ hồn đứng dậy – “Có giỏi ngươi đem ta đánh nhập Vong xuyên thử xem!”
Quy củ của Quỷ giới, vô luận ngươi là Thập điện Diêm Vương hay là cái tiểu quỷ tầm thường, đều không được đem Quỷ hồn đánh nhập Vong xuyên, bằng không chính là tạo đại sánghiệt.
Sở Nguyệnghe vậy, nhướng mày, trực tiếp dùng âm khí đọng trong bàn tay tạo thành một dải băng, đem kẻ đó lôi ra, hướng súc sinh đạo mà ném đi.
“A.....” – Cuối cùng, chỉ truyền tại tiếng kêu thê lương của nam tử.
“Tiên... tiên cô...” – Mộbên quỷ sai vội vàng ngăn chặn.
“Làm sao?” – Sở Nguyệlạnh lùng nhìn hắn.
“Không... không có gì... ngài cao hứng là tốrồi!” Đây chính là súc sinh luân hồi đạo đó! Đợi lát nữa hắn làm sao hướng Diêm vương giao phó đây!
Bắnạkẻ yếu, vô luận là người hay là quỷ, đều giống như nhau. Sở Nguyệra tay, mấy cái quỷ hồn bỗng chốc liền ngoan ngoãn xếp hàng đi chuyển thế.
“Ngươi vì sao không đi?” – Sở Nguyệnhìn hồng y nữ tử trước mắt.
“Ta muốn chờ hắn!” – Nữ quỷ lẩm bẩm nói.
“Hắn?”
“Trượng phu của ta!” – Nữ quỷ hồi đáp.
“Tiên cô, vị hồng y nữ tử này vốn là hoàng hậu của tên bạo quân kia. Bấquá, bạo quân đăng cơ ba năm, liền đem nàng ban chết!” – Quỷ sai nhìn vào sổ cách nói.
“Ngươi nói bậy, hắn nhấđịnh là có nỗi khổ!” – Hồng y nữ quỷ lớn tiếng phản bác – “Ta muốn chờ hắn chính miệng nói với ta!”
Sở Nguyệnhìn nữ quỷ trước mắkhăng khăng mộmực, liền nói: “Tùy ngươi.”
--- ---------
Tu chân không có năm tháng. Mới đó mà đã mười năm đi qua.
Sở Nguyệkhông phải là mộnữ quỷ bình thường, nàng là quỷ tu. Năm đó, nàng chỉ dùng thời gian tám mươi năm tu luyện đến biến hóa hậu kỳ, làm cho quỷ giới kinh sợ. Ngay cả Quỷ vương thấy nàng đều phải lễ nhượng ba phần.
Bờ sông Vong Xuyên, bao nhiêu vong hồn bồi hồi không bước. Trên cầu Nại hà, cái hồng y nữ quỷ kia vẫn còn đứng đó đợi chờ.
“Ngươi còn chưa đi đầu thai?” – Sở Nguyệhỏi.
“Ta... ta muốn hỏi mộchúhắn là vì cái gì?” – Nữ quỷ thanh âm dị thường sa sút.
“Ân?”
“Mười năm qua, ta thấy người Liễu gia ta, từng người một đi qua cầu Nại Hà. Bọn họ... bọn họ đều bị Mộ Dung Thương giết. Ngay cả nhũ mẫu của hắn, cũng đều bị hắn giết.” – Giọng nàng mang một tia thống khổ.
“Năm đó hắn không được tiên đế sủng ái, nếu không có Liễu gia chúng ta, hắn có được địa vị hôm nay sao?” – Nữ quỷ lúc này thanh âm lại mang theo hận ý.
“Đừng đợi.” – Sở Nguyệnghĩ khuyên nhủ nàng mộchú– “Uống chén canh Mạnh bà, oán hận kiếp trước liền xóa bỏ.”
Nữ quỷ đột nhiên không nói chuyện, trừng mắt nhìn về phía tận cùng cầu Nại Hà.
“Hắn đến.” – Nàng ta nói.
Sở Nguyệgiương mắt nhìn lên, chỉ thấy một cái Quỷ hồn ước chừng hơn ba mươi tuổi, khuôn mặanh tuấn, góc cạnh rõ ràng, nhưng lại không có mộchúbiểu cảm nào, quanh thân hắn mang theo dày đặc sákhí.
“Ngươi cuối cùng cũng đến.” – Nữ quỷ đối nam nhân trước mặnói.
Nam nhân ngừng bước, nhíu nhíu mày, hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
“Liễu Y Y.” – Nữ quỷ khẽ đáp, trong giọng nói lộ ra vài phần thê lương. Mười năm chờ đợi, người kia lại không nhớ rõ mình.
Nam tử nhìn nàng một cái, không chúđể ý, hướng cầu Nại Hà đi đến.
Sở Nguyệở một bên mắlạnh nhìn hếthảy.
“Mộ Dung Thương, ngươi giếLiễu gia ta hơn trăm mạng, chẳng lẽ không có cái gì muốn nói sao?” –Thanh âm nữ quỷ bắt đầu trở nên bén nhọn.
“Giếliền giết.” – Nam tử lạnh lùng hồi đáp, cũng không dừng lại bước chân.
“Mộ Dung Thương!” – Nữ quỷ hiển nhiên bị câu nói này kích thích, linh hồn thống khổ rên rỉ.
Chỉ thấy nàng ta dùng hết sức lực đẩy Mộ Dung Thương về phía Vong Xuyên. Mà Mộ Dung Thương rơi xuống Vong Xuyên, cư nhiên thuận tay liền đem Sở Nguyệđứng gần đó kéo xuống.
Sở Nguyệmuốn rútay lại, nhưng Mộ Dung Thương lại gắgao bắlấy tay nàng, thẳng tắp rơi vào Vong Xuyên.
Vong Xuyên là cái địa phương gì? Đó chính là Quỷ Hồn cấm địa, phàm là rơi vào đó, quỷ hồn đều hồn phi phách tán, không được siêu sinh. Sở Nguyệtuy rằng đã tu luyện đến biến hóa hậu kỳ, nhưng nàng cũng vẫn còn là một cái quỷ a!
Thậlà tai bay vạ gió! Sở guyệcảm thấy toàn thân đau đớn như bị xé rách. Nước sông Vong Xuyên lạnh như băng dần dần bao phủ đỉnh đầu Sở Nguyệt, bên tai lại vang tiếng nam nhân thở dài, phảng phấnhư đã được giải thoát.
Kế đó, Sở Nguyệmấđi ý thức.
Thời điểm Sở Nguyệtỉnh lại, nàng phát hiện mình đang ở một cái địa phương kỳ quái. Đây là một gian phòng rách nát, bên trong phi thường sơ sài, chỉ có một cái giường gỗ, ngay cả bàn ghế cũng không có lấy mộthứ. Mà cửa sổ bên cạnh, song cửa đều đã mục nát, xem chừng đã lâu không có ai tu sửa.
Quỷ giới từ khi nào có kiến trúc như vậy? Sở Nguyệcảm thấy có chúkỳ quái, chính mình rơi vào Vong Xuyên, thế nhưng có thể còn sống.
Sở Nguyệnỗ lực điều động linh lực trong cơ thể, muốn cảm giác tình huống xung quanh, lại phát hiện trong thân thể chính mình thế nhưng không có lấy một tia linh lực tồn tại. Toàn bộ thân thể trở nên nhẹ nàng, tựa như một làn khói.
Chẳng lẽ rơi xuống Vong Xuyên, tu vi của mình thế nhưng bị hủy? Sở Nguyệthấthần.
“Tô ma ma, ngươi nói ngũ hoàng tử có thể đi nơi nào?” – Thanh âm thiếu nữ từ phòng ngoài truyền tới.
“Trừ bỏ mấy gian phòng, còn có thể trốn đi đâu!” – Nữ nhân trung niên trong lời nói lộ ra một tia khinh miệt.
Có người khác? Sở Nguyệnhư mộtrận gió vúbay qua cửa sổ, đến trên hành lang. Chỉ thấy nữ nhân trung niên mặt mũi dữ tợn, mặc mộthân tố sắc cung trang, lông mày nhíu chặt, vẻ mặtức giận. Mà nữ tử trẻ tuổi thì trên mặlại lộ vẻ sốruột.
Sở Nguyệthử vươn tay ngăn lại các nàng, nhưng là hai nữ tử kia dường như không thấy được, vẫn thẳng bước đi qua người nàng.
Này là hai người sống? Sở Nguyệsửng sốt, hướng bốn bề xung quanh nhìn mộphen. Liền phát hiện nơi này tuy rằng dày đặc âm khí, nhưng so sánh với âm khí ở Quỷ giới lại hoàn toàn bấđồng
Chỉ thấy Tô ma ma một cước đá văng cửa phòng đang khép hờ, Sở Nguyệđi theo tới.
“Ngũ hoàng tử điện hạ.” – Tô ma ma cao giọng quá– “Ngài đi ra nhanh mộchút, nếu không cơm chiều hôm nay sợ cũng không có.”
“Tô… Tô ma ma.” – Trong phòng truyền đến thanh âm khẩn trương của tiểu nam hài.
Ngũ hoàng tử? Đó là nhi tử của hoàng đế sao? Làm sao nghe thanh âm lại có bộ dạng rấsợ cái Tô ma ma kia? Sở Nguyệnhấthời tò mò, liền bay theo vào trong.
Trong phòng có chúu ám, mộícủi gỗ vứlung tung, mảnh vụn đầy đất. Mà cái nam hài kia thì co ở góc tường, toàn thân phárun, hiển nhiên là bộ dáng cực kì sợ hãi đối với Tô ma ma.
“Ngũ hoàng tử. Bệ hạ từng hạ lệnh, ngài không thể rời khỏi Tĩnh Tâm Uyển. Hôm nay làm sao lại chạy đến nơi này?” – Tô ma ma lạnh lùng hỏi.
“Ta… ta hơi đói. Muốn tìm đồ ăn.” – Ngũ hoàng tử nhỏ giọng nói,
“Đói? Lão nô bỏ đói ngươi sao?” – Tô ma ma lớn tiếng hỏi.
“Không… không có.” – Ngũ hoàng tử vội vã phủ nhận.
“Để cho ngài nhớ kĩ mộchút, đêm nay liền ngủ ở sài phòng đi.” – Tô ma ma tức giận nói.
“Vâng…” – Nhỏ giọng đáp lời, không dám phản kháng.
Sở Nguyệnhẹ nhàng bay tới trước mặtiểu nam hài. Cả khuôn mặhắn chìm trong bóng tối, không nhìn rõ hình dạng, chỉ thấy một đôi mắt, đen tuyền sáng rực. Trong ánh mắmang theo một tia sợ hãi, nhưng là cũng mang theo thậsâu hận ý.
“Tô ma ma. Như vậy không tốt, dù sao hắn cũng là hoàng tử.” – Mộbên, tiểu cung nữ do dự nói.
“Hoàng tử? Hừ.” – Tô ma ma khinh miệnhìn tiểu nam hài.
Sau đó, nàng cùng tiểu cung nữ khóa cửa phòng, rời khỏi.
Sở Nguyệkhông còn kịch vui để xem, trực tiếp bay đến trước mặtiểu nam hài, tình toán theo cửa sổ chui ra. Ai biết, tiểu nam hài kia lại không chuyển mắt nhìn nàng.
Sở Nguyệnhẹ nhàng bay về phía bên trái, ánh mắt hắn liền chuyển tới bên trái. Sở Nguyệquơ quơ tay trước mắtiểu nam hài, ánh mắt hắn lại mãnh liệchớp chớp.
Kỳ quái, hắn thấy được mình?
“Ngươi là ai?” – Thanh âm thanh thúy vang lên.
“Ngươi nhìn thấy ta?” – Sở Nguyệnghi hoặc hỏi.
“Ân.” – Tiểu nam hài gậgật đầu.
Lượt xem: 1064
Thể loại: Cổ Đại, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Truyện Chữ, Xuyên Không
Thời lượng: 9/??