Truyện Thông Phòng Là Cái Người Câm

Truyện Thông Phòng Là Cái Người Câm: Chương 1

Thông tin: Truyện Thông Phòng Là Cái Người Câm (full) Hán Việt: Ách ba thông phòng Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Cẩu huyết, Ngược luyến, Gương vỡ lại lành, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Lôi, 1v1 Độ dài 119 chương (CV+PN) Nguồn: Vespertine & Tam Văn án Thời buổi loạn lạc mà Phù Bích lại vô tình bị mất dấu người nhà, nàng lại còn không thể nói chuyện, thế là dễ dàng rơi vào tay bọn buôn người. Nàng không biết làm sao thoát thân, đành gửi gắm số mệnh cho Tống thế tử tôn quý, đổi bằng cơ thể mềm mại, nhỏ xinh này, cầu mong nhận được che chở, bảo hộ của người. Một đêm hoan ái trôi qua, nàng thành nha đầu thông phòng của Thế tử, thân phận thấp kém, bị người khinh bỉ. * Mọi người đều nói thế tử Tống Minh Hi có diễm phúc, thông phòng kiều diễm, vị hôn thê hiền lương. Nhưng chỉ có người trong phủ thế tử biết, ngày đại hôn đó, Tống thế tử thấy lá thư thông phòng kia lưu lại, như phát điên lao ra khỏi phủ, muốn đem người mang về. * Gặp lại Phù Bích đã là hai năm sau, Thân phận bọ họ đổi chỗ, nàng làm thiên gia quý nữ, hắn làm chó nhà có tang, Hắn phủ phục trên kim điện, nghe được nàng cười nói: "Đây không phải là ngọc thụ lan chi Tống thế tử sao, làm sao lại hạ mình tới làm nam sủng cho bổn cung?" —— 1V1SC hỏa táng tràng, nam nữ chủ đều có vị hôn thê/phu, trước ngược nữ sau ngược nam. Giai đoạn trước nữ chủ bị ngược như thế nào, lúc sau nam chủ nhất định cũng sẽ bị ngược trả lại như thế, mọi người yên tâm, truy thê hỏa táng tràng sẽ không đơn giản! Bối cảnh giả tưởng, chức quan viết đạio, xin đừng nghiêm túc tra cứu.


Cổng trước kinh thành.

Biển người tấp nập, vai sát vai.

Phù Bích cùng ca ca cải trang giả dạng, trốn trong đám người, xếp hàng thông qua trạm gác.

"A Bích, theo sát ta."
Advertisement
Nữ tử cách đây không lâu bị câm, chỉ có thể phát ra thanh âm "Ách ách".

Nàng nắm thật cẩn thận tay áo ca ca, lách người tránh đám nam nữ hỗn loạn qua lại, bỗng nhiên một đội thương nhân cưỡi ngựa xuyên qua, xô phải tay Phù Bích đang nắm ca ca.

Trong mắt Phù Bích có một tia hoảng loạn, quanh nàng bốn phía đều là người, chen chúc đến cơ hồ không thể nhúc nhích, mắt nhìn chằm chằm vị trí ban đầu ca ca đứng, chờ đội thương nhân này đi qua, nàng liền sẽ chạy nhanh lại ôm cánh tay ca ca.

Con ngựa cuối cùng đi qua, cái đuôi quét lên mặt nàng, Phù Bích ghét bỏ mà lui về phía sau một bước.

Lúc quay lại nhing vị trí ban đầu ca ca đứng, lại không thấy bóng dáng hắn.

Phù Bích vội vàng chạy hai bước, kéo một đám người dáng người tương tự lại xem, nhưng từng người đều không phải.
Advertisement
Cuối cùng, ở cửa quan bên kia nàng thấy một cái bóng dáng, cực kỳ giống ca ca nàng, nàng đang muốn chạy đến đó, sau cổ đột nhiên đau xót, hai mắt biến thành màu đen.

Đến khi tỉnh lại, Phù Bích phát hiện chính mình đang dựa vào một góc bẩn thỉu, chung quanh đều là nử tử đang khóc thút thít, các nàng hoặc quỳ hoặc ngồi, duy giống nhau chính là trên mặt đều dơ bẩn, cổ và trên chân bị dây thừng bó trụ, giống như súc vật.

Phù Bích vươn tay chính mình ra, quả nhiên đôi tay cũng bị xích lại, cổ cũng bị trói.

Nàng ách vang lên một tiếng, lời mắng chửi người như thế nào cũng không nói ra được, nàng là tôn thất quý nữ ( dòng họ nhà vua), từ nhỏ đến nay ăn mặc chi tiêu đều là đứng đầu, người nhà thương nàng, so với công chúa cũng không kém mấy, như thế nào phải chịu khổ cực như này.

Nàng nghĩ, cho dù là ca ca sa sút, nàng bị giam trong Tông Nhân Phủ, cũng sẽ tốt hơn như này nhiều.

Tên buôn người nghe thấy tiếng kêu tức giận của người câm, trừu một roi qua đây, Nước mắt Phù Bích thoáng chốc trào ra.

"Tiểu người câm, lại không ngoan sẽ không còn đường sống." Nam nhân thô bỉ cười một tiếng, nhìn mặt Phù Bích, mắt sáng lên, ngồi xổm xuống, nắm lấy cằm Phù Bích, "Tư sắc không tồi, còn chờ bán ngươi với giá tốt đấy."

Phù Bích cắm chặt hàm răng, trong mắt toát ra hỏa khí, ngay sau đó lại là một roi.

Nàng nhắm hai mắt lại...

Trên người đau rát, nước mắt chảy đầy mặt, Phù Bích ở trong lòng nghĩ trước đây ca ca từng giảng cho nàng nghe điển cố, Việt Vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật cuối cùng thành nghiệp lớn, nàng cũng có thể nhẫn nhục.

Còn sống, so cái gì đều tốt hơn.

Trời tối lại sáng, không biết qua bao lâu, Phù Bích mở to mắt, thấy ánh mặt trời sáng sớm tràn vào, tên buôn người lúc trước đánh chửi nàng vậy mà đang chân chó ở trước mặt một đám người cúi đầu khom lưng.

Phù Bích nâng đầu không nổi, chỉ có thể thấy lờ mờ nam nhân cầm đầu mặc một thân tơ lụa màu xanh thêu trúc, bên hông mang chính là ngọc bội khắc hình hai con cá hoa văn phức tạp, thân phận dĩ nhiên là từ tam phẩm trở lên.

Người nọ nâng cây quạt nạm vàng xung quanh chỉ vào Phù Bích, nói: "Ngẩng đầu lên."

Người nha tử bắt lấy tóc Phù Bích, khiến cho Phù Bích nâng đầu lên, nàng mới có thể thấy dung mạo nam nhân.

Mũi cao mắt sâu, mặt mày như họa, rõ ràng là một quý công tử.

Nam nhân khen ngợi nói: " Khuôn mặt không tồi."

Phù Bích hướng hắn chớp chớp mắt, bò tới phía trước vài bước, dùng ngôn ngữ của người câm nói cho nam nhân mình có thể chịu khổ, nguyện ý làm nô làm tì.

Nam nhân diễu cợt nói: "Như thế nào lại là cái người câm."

Tâm Phù Bích trầm xuống, biểu tình chậm rãi biến mất.

Tên buôn người nói: "Cô nương này tư sắc mấy năm nữa cũng chọn không ra một người a, lão gia ngài cân nhắc một chút"

Công tử lúc này không nói chuyện, biểu tình cười như không cười đánh giá Phù Bích, gã sai vặt bên cạnh hắn đề nghị nói: "Công tử chúng ta là tới chọn nha đầu thông phòng, không bằng thử dùng một hồi, công phu không tốt chúng ta liền không dùng."

Phù Bích trong lòng cả kinh, nàng vẫn còn tấm thân xử nữ, bây giờ liền phải tùy tiện đem thân mình cho người xa lạ? Bất quá so với chết, thì mất đi " trinh tiết" trong miệng các vị phu tử ngược lại không còn quan trọng.

Tên buôn người tựa hồ đang tính toán thế nào để không lỗ vốn, nếu là đem nưa hài này cho người ta dùng trước, lần tới bán lại nhất định khó có thể có giá tốt.

Anh tuấn công tử nói: "Dùng thử cũng trả ngươi bạc, dùng tốt liền mua, bất quá ngươi phải bảo đảm cô nương này thân mình trong sạch."

Phù Bích lôi kéo tay áo tên buôn người, gật gật đầu, ánh mắt ý bảo chính mình có thể.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
-Chương 1+

Lượt xem: 751

Thể loại: Bách Hợp, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 22/22

Yu Shinoda iptv m3u8 giải trí tổng hợp Viết Linh Cô Úc Yua Mikami vlxx Hồng Nhung Kim Thanh giải trí Kana Momonogi radiotruyen truyenngontinh link tối cổ Mayuki Ito Bảo Linh Nguyễn Thành vl79 Đình Soạn Miu Shiromine Tú Quỳnh Minami Aizawa Tuấn Anh Đình Soạn phim79 Thanh Mai Thu Huệ Quàng A Tũn Ai Sayama Tâm An Đình Duy Nguyễn Huy Min Do-yoon Momo Sakura Đình Huy Hà Thu Anh Sa Nguyễn Hoa vtvgo tv Karen Yuzuriha nghe gì xem gì Yui Hatano Suzu Honjo Đang cập nhật truyen79.xyz phim79.com