
Trang Trại (phần 6) – The Ranch (season 6)
29 10/10
766 Theo dõi 0
Bé Con Cá Voi Sát Thủ
VGA 39/??
955 Theo dõi 0
Mạnh Bà Truyện: Duyên Khởi
76
6779 Theo dõi 0
Bạch Liên Hoa Nghịch Tập
TXT 84/84
413 Theo dõi 0Tui Không Chữa Người Bệnh Này Nữa Đâu: Chương 1
Tên: Tui không chữa người bệnh này nữa đâu!
Tác giả: Thiên Phi.
Editor: Tôm.
Số chương: 221 chương + 5 phiên ngoại.
Thể loại: Đam mỹ, Cận đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Ngọt chiều, Hệ thống, Song khiết, Xuyên nhanh, Chủ thụ, Sảng văn, 1v1
Nhân vật chính: Bé thụ mềm mại, dễ thương X Công tinh phân, bệnh chó điên.
☞ ♥•♥•♥ ☜
❛ Tô Đoạn là một bé nấm Phục Linh* tu luyện từ thời tu chân đến thời tương lai, vì tích lũy đủ công đức để hóa người, Tô Đoạn đã rèn luyện theo sự sắp xếp của hệ thống: Xuyên qua các thế giới khác nhau để chữa bệnh.
*Nấm Phục Linh: là một loài nấm trong họ Polyporaceae, một trong các vị thuốc Đông y.
Tô Đoạn (lấy hồ sơ bệnh án ra): “Bệnh gì?”
Người bệnh: “Bệnh yêu em.”
Tô Đoạn: “…”
Ok, bệnh tâm thần.
Đây là câu chuyện về một loại thảo dược không nhận ra rằng mình có thể chất thu hút những người kỳ lạ. Dưới sự thao túng của thế lực kỳ lạ, cậu đã đi đến các thế giới khác nhau cống hiến hết mình để chữa bệnh cho những người đó.
Hệ thống: Ký chủ! Cậu đúng là hạt giống tốt được sinh ra để chữa bệnh cho những người kỳ lạ! Fighting!
Tô Đoạn: “…” ❜
♥♥♥
Review ngắn:
Là một bé nấm Phục Linh tu luyện từ thời tu chân đến thời tinh tế, Tô Đoạn vì tích lũy đủ công đức để biến hình đã xuyên qua các thế giới khác nhau để chữa bệnh dưới sự sắp xếp của hệ thống rèn luyện. Chỉ là ánh mắt nhìn cậu của những người bệnh này không đúng lắm nhỉ? Nấm – Ăn được và được dùng làm thuốc Đông y – Phục Linh run bần bật.
Đây là câu chuyện về một bé thảo dược không nhận ra rằng mình có thể chất thu hút những người kỳ lạ. Dưới sự thao túng của thế lực kỳ lạ, cậu đã đi đến các thế giới khác nhau cống hiến hết mình để chữa bệnh cho những người ấy. Bé nấm Phục Linh hay ngơ ngác xuyên qua nhiều thế giới để chữa bệnh cho ông xã tinh phân bề ngoài thê thảm nhưng thực chất lại đen tối, và cũng là để tìm về từng chút một những ký ức đã mất của mình. Bé nấm Phục Linh vừa hay ngơ ngác vừa dễ thương bao dung cho người yêu không hoàn hảo theo cách riêng của mình, còn ông xã cố chấp điên cuồng cũng giữ chặt bé nấm Phục Linh trong lãnh địa của mình.
Tác giả hành văn lưu loát, cuộc sống ấm áp hàng ngày cùng xung đột máu chó đan xen vừa phải. Cho dù hoàn cảnh có ngột ngạt ra sao thì tương tác giữa các nhân vật chính vẫn khiến người ta mỉm cười. Xin mời thưởng thức miếng bánh ngọt ngon nhưng không ngấy.
THẾ GIỚI THỨ NHẤT:
CẬU ÚT NHÀ GIÀU x NGƯỜI HẦU LÀM THẾ THÂN
Sáng sớm, ánh nắng len lỏi qua khe hở của tấm rèm dày, vẽ lên mặt đất ánh sáng vàng dịu, soi rõ những hạt bụi li ti không chỗ ẩn nấp.
"Cốc cốc..."
Tiếng gõ cửa đánh vỡ sự yên lặng trong phòng, hàng lông mi cong vút của thiếu niên đang vùi trong chăn nệm mềm mại khẽ run lên, lộ ra đôi ngươi đen láy rõ ràng. Trong đôi ngươi đen trong veo của thiếu niên lộ rõ vẻ mờ mịt mơ màng.
Tô Đoạn chống cánh tay cứng đờ ngồi dậy, lúc cử động dường như không thể kiểm soát được thân thể.
Chăn tuột xuống eo, cậu lẳng lặng tựa vào đầu giường, nghiêng đầu nhìn ánh sáng từ khe hở cửa sổ lọt vào trong.
Người ngoài cửa đợi mãi vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, nghĩ đến lời dặn dò hãy mở cửa vào nếu không có tiếng đáp lại của quản gia, nên nửa phút sau cửa bị mở ra một cách nhẹ nhàng.
Tô Đoạn chậm rì rì rời mắt khỏi vầng sáng nhạt đó.
Một bóng dáng đi đến trước mặt cậu, đó là một thanh niên mảnh khảnh, mái tóc đen cắt ngắn gọn gàng, mặc áo gi lê quần tây đen. Tuy rằng ngoại hình không cường tráng, nhưng tỉ lệ dáng người rất đẹp, vai rộng chân dài, cả người trông như một giá treo áo* di động.
*Giá treo áo: Ý nói dáng người đẹp nên mặc gì cũng đẹp.
Chỉ là lúc này giá treo áo có vẻ căng thẳng, toàn thân căng chặt.
Thanh niên đặt khay lên bàn bên cạnh giường, bưng ly thủy tinh trên đó rồi cúi người đưa cho thiếu niên ngồi trên giường, cung kính thưa: "... Cậu chủ, nước ạ."
Tô Đoạn nhìn lướt qua hắn, xị mặt không nói gì, thong thả nhận lấy ly nước, yên lặng uống cạn.
Dòng nước ấm áp chảy xuôi cổ họng, xua tan cảm giác khó chịu vì dậy sớm.
Thân thể này ăn uống rất ít, Tô Đoạn uống chừng nửa ly thì dừng, giơ cánh tay cứng ngắc ý bảo thanh niên hãy mang ly nước đi.
Đầu ngón tay của hai người khẽ chạm vào nhau trong chốc lát, Tô Đoạn chậm tiêu không phản ứng gì, nhưng tay của thanh niên thì khựng lại, suýt nữa đánh rơi cái ly.
Người thanh niên đặt ly trở lại khay, im lặng vài giây rồi thưa: "Cậu chủ, xin hãy để tôi mặc quần áo cho cậu."
Tô Đoạn vẫn không nói gì, nhưng cậu cũng phối hợp chậm rì rì chui ra khỏi chăn, ngồi ở mép giường không nhúc nhích như bị ấn nút tạm dừng, mặc cho thanh niên cởi bộ đồ ngủ bằng vải bông rộng rãi trên người xuống, nửa người trên trắng nõn gầy yếu lộ ra trong không khí.
Hôm nay Tô Đoạn sẽ mặc chiếc áo chui cổ màu nâu nhạt, bên trong là áo sơ mi trắng đơn giản được chọn từ tối hôm qua, được ủi sẵn đặt bên mép giường, chờ người hầu đến lấy ra.
Thân hình mảnh khảnh dần dần được bao bọc trong chiếc áo sơ mi trơn, Tần Tri quỳ một gối trên sàn, vẻ mặt nghiêm túc, cẩn thận cài từng cúc tròn từ dưới lên trên.
Cúc áo sơ mi vừa nhỏ vừa mịn, phải mất nhiều thời gian để cài cúc, chưa kể người cài cúc còn hơi căng thẳng nên cài càng chậm hơn.
Khi thiếu niên không phát cáu thì trông cậu sạch sẽ mềm mại biết bao. Ánh nắng chói chang của buổi sáng vô tư chiếu vào từ cửa sổ sát đất được kéo rèm ra, hôn lên mái tóc mềm mượt xõa tung có vài lọn tóc bù xù của cậu, dường như đến cả ngọn tóc cũng tỏa ra ánh nắng ấm áp.
Thiếu niên bỗng gọi một tiếng: "... Tần Tri?"
Thiếu niên có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, phát âm có hơi mông lung, âm cuối khẽ run, khiến đáy lòng hắn như bị một bé mèo cào nhẹ vào.
Tay Tần Chi run lên, không thể cài nốt cúc áo trên cùng.
Nhìn thanh niên luống cuống tay chân, Tô Đoạn rũ mắt, gọi trong lòng một tiếng: "Hệ thống ơi."
Hệ thống đáp ngay: "Ký chủ thân mến, sao thế?"
Tô Đoạn: "Chắc chắn anh ta chính là người cần chữa trị ở thế giới này à?"
"Ting" một tiếng, hệ thống lấy ra thông tin về Tần Tri, "Tần Tri, nam, một trong rất nhiều con riêng của gia chủ nhà họ Tần ở thành phố A. Vì ngoại hình giống ba bốn phần với người thừa kế chính thức nhà họ Tần nên luôn bị người khác cố ý nhằm vào, đã tới bước đường cùng nên giờ đến làm tôi tớ cho nhà Tô. Không sai đâu ký chủ, chính là người trước mặt!"
Tô Đoạn: "Ừ, tôi biết rồi."
Lượt xem: 359
Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Hệ Thống, Khoa Huyễn, Truyện Chữ, Xuyên Nhanh
Thời lượng: 195/??