
Sủng Lâu Sẽ Thành Hôn
AUX 10/10
867 Theo dõi 0
Không Hẹn Mà Đến
AUX 33/33
248 Theo dõi 0
Phiêu Miểu 4
TXT 66/66
652 Theo dõi 0
Thắng Giả Vi Vương
TXT 20/20
1058 Theo dõi 0Vết Nhơ: Chương 1
Tóm tắt ngắn gọn:
Thống soái cương trực, bị người anh em là phản tướng cưa đổ.
Văn án dài dòng hoa lá hẹ:
Cố Mang là phản tướng, giờ bị bắt làm tù binh trở về mẫu quốc.
Mọi người nghe tin, chỉ muốn giết y cho hả giận.
Mà nghe nói người anh em tốt trước kia càng hận y gấp bội – Mặc công tử lạnh lùng quả dục.
Nghe dân tình đồn: Mặc công tử đã chuẩn bị ba trăm sáu mươi lăm cách tra khảo chờ thử trên người Cố Mang, chủng loại phong phú kiểu mẫu đầy đủ chơi suốt một năm cũng không sợ lặp.
Thế nhưng lời đồn phố thị nhanh chóng bị Mặc công tử cấm tiệt, nguyên nhân là tả hắn như thằng điên mà còn sai sự thật nghiêm trọng.
Vậy thì sự thật là gì?
Sự thật càng khó nói hơn -
Mặc Tức, thân phận: Thống soái giữ mình trong sạch nhất đế quốc.
Quan hệ với phản thần Cố Mang: Từng ngủ với nhau.
Note của tác giả: Mê viết hồi ức và diễn biến nội tâm, công thụ không hoàn hảo, mỗi nhân vật có thái độ sống của riêng mình, không thảo luận tam quan. Niên hạ công bất chấp, cho dù 3 ngày, 3 tiếng, 3 giây, công cũng phải nhỏ hơn thụ!
Note của mình: Chuyện về hai con người đầy khuyết điểm lỡ yêu phải nhau nhưng bị thời thế vùi dập dẫn đến tình trạng yêu không được hận không đành buông không đặng nắm không xong…
Trình độ của chủ blog có hạn, đã cố gắng hết sức nhưng chắc chắn vẫn còn nhiều sai sót, không yêu đừng nói lời cay đắng, cảm ơn và mến thương thật nhiều ♥
Như nước là người tên Mặc Tức, hắn lạnh lùng, cấm dục, đến nay vẫn còn độc thân. Trong quân đội, tiền cược về việc khi nào Mặc soái hiến dâng trinh tiết đã tích đến độ đủ để bất cứ tên quỷ nghèo nào phất thành phú ông đeo vạn xâu tiền chỉ trong một đêm.
Như lửa là người tên Cố Mang, y ấm áp, thích cười, thương hương tiếc ngọc, nếu mỗi lần y hôn cô nương nào phải trả một túi tiền lương, thế thì chỉ sợ từ lâu y đã tiêu sạch gia sản cả cái quần lót cũng không còn.
Trước khi Cố Mang phản quốc, từng có một ngày y đột phát ý tưởng, cầm một quyển sách do mình biên soạn chạy tới tìm Mặc Tức viết lời bình.
Lúc đó Mặc soái đang phê duyệt công văn, bận xử lý việc quân, vì thế chỉ hỏi Cố soái một câu: “Huynh viết gì đấy?”
“Viết tất tần tật.” Cố Mang phấn khởi nói: “Mỹ thực, những điều từng trải, du ký núi sông, tuyển tập binh khí, chuyện vặt kiếp người.”
Mặc Tức nhận sách, nhấc bút nâng cổ tay, chấm mực chực viết.
Cố Mang cười nói hết câu: “Ta cũng viết cả đệ nữa.”
Mặc Tức bỗng nhiên cảnh giác, dừng động tác tay, ngước mắt nhìn y.
“… Huynh viết gì về ta?”
Cố Mang nói một cách thành khẩn: “Miêu tả chuyện xưa của ta với đệ dựa trên sự thật.”
“Chuyện xưa nào?”
Cố Mang gãi gãi đầu, mặt dày mày dạn cười ha ha vài tiếng, đáp thật nhanh: “Toàn bộ.”
“…”
Mặc Tức không nói thêm nữa, nhìn y một hồi rồi rũ hàng mi dài, mặt không đổi sắc viết hai hàng chữ Khải lạnh lùng nghiêm nghị lên đầu sách:
Đây là sách cấm, đọc trộm xử phạt.
*Mặc soái, Cố soái ở đây là tướng soái Mặc, tướng soái Cố nha _(:3」∠)_