Vợ Ngốc! Anh Yêu Em Mất Rồi

Vợ Ngốc! Anh Yêu Em Mất Rồi: Chương 1

Thể loại: Truyện Tình Cảm

Tình yêu chính là không phân biệt tuổi tác, giới tính, giàu nghèo và nhân vật chính của câu chuyện này cũng như vậy.

Sau một tai nạn bất ngờ, cô vợ hờ của nam chính bỗng chốc trở nên khờ khạo và ngốc nghếch như một đứa trẻ. Anh kết hôn với cô là do bị ép buộc còn anh vẫn chứa chấp một người đàn bà ác độc khác mà anh cho là người anh yêu.

Ả ta đối xử tệ bạc với cô, nhốt cô vào căn hầm tối. Sau một thời gian dài chung sống, anh cuối cùng cũng có cảm tình với cô và hơn nữa là sau khi biết những việc mà mình đã gây ra cho cô như thế nào. Anh đã ân hận và yêu cô thật lòng, quyết bù đắp những lỗi lầm cho cô. 

Anh đuổi ả đàn bà kia ra khỏi nhà và hai người trở thành vợ chồng đúng nghĩa nhưng sóng gió lại tiếp tục ập đến. Liệu gia đình họ có được hạnh phúc, họ có sống với nhau trọn đời trọn kiếp hay không? Các bạn hãy đón xem câu chuyện này nhé!

GTNV: 

– Hàn Thiên Khánh ( Win)
Là một vị chủ tịch của hàng loạt các nhà hàng, khách sạn, quán bar, trung tâm thương mai,….. lớn nhất Trung Quốc. Tính cách lạnh lùng và nghiêm nghị, vô cùng quyết đoán và có chút độc tài, 23 tuổi. Thân hình chuẩn soái ca, gương mặt đẹp như tạc tượng, cao 1m87, mắt nâu, tóc cũng nâu. Giỏi võ, thống lĩnh một bang hội xã hội đen lớn nhất nhì Trung Quốc. 

– Cao Duy Anh ( kelvin) 
Là bạn thân của Win, ông chủ lớn của những khu mua sắm giải trí lớn chỉ sau công ti của Win. Nghề chính là một doanh nhân còn nghề phụ là một bác sĩ tâm lí nổi tiếng. Cũng là một soái ca nhưng kém hắn một bậc. Thân hình chuẩn, 23 tuổi, cao 1m83, gương mặt baby đáng yêu, mắt đen, tóc vàng. Giỏi võ, là phó bang chủ bang Thiên Long của hắn.

– Viên Tuệ Nghi ( Sween) 
Là một cô gái bị khờ, tâm hồn ngây thơ, trong sáng. 19 tuổi, thân hình thu hút người nhìn, gương mặt trẻ con với đôi mắt nâu to tròn sáng long lanh, cao 1m68, lông mi cong vút, môi anh đào chúm chím, tóc nâu xoăn tự nhiên. Cô được sinh ra trong gia đình khá giả, bố là doanh nhân, mẹ là bác sĩ. Không biết võ, sợ rất nhiều thứ.

– Triệu Lí Như Ngọc ( Robeca)
Là một người con gái nham hiểm, thủ đoạn tàn nhẫn đội lốt một cô gái hồn nhiên, hiền dịu, đằm thắm như tuổi mới lớn mặc dù đã 20 tuổi. Thân hình bốc lửa, khuôn mặt chát cả kí phấn son, cao 1m73, tóc hung đỏ xoăn nhẹ phần đuôi, mắt đen. Là một người mẫu kiêm diễn viên nên tài diễn xuất thật sự rất giỏi. Chẳng sợ gì cả nhưng lại giả vờ sợ. Gia đình giàu có và có tiếng nói trong một số lĩnh vực.

– Hàn Thiên Trí ( Jone) 
Ba ruột của Khánh. Rất hiền từ và đẹp lão, cực kì yêu thương cô, 56 tuổi.

– Lâm Phúc Hoa ( kaylee)
Mẹ ruột của Khánh. Hiền từ và xinh đẹp, rất quý cô, 52 tuổi.


Trong trung tâm thương mại của nhà Hàn Thiên Khánh, Tuệ Nghi đang đi dạo chơi cùng với vệ sĩ của mình thì bỗng thấy một cái váy công chúa màu trắng tay bồng đang treo ở trước cửa gian hàng của mộshop thời trang.

Cô vội chạy đến cầm cái váy lên và xem xét, gương mặtỏ vẻ thích thú. Đang định bảo đám vệ sĩ đi tính tiền thì một bàn tay trắng, thon dài chìa đến giựlấy cái váy ở trong tay cô ngắm nghía và suýxoa, theo sau cô gái đó còn có mộchàng trai soái ca mặc bộ y phục màu đen, gương mặlạnh toávà không kém phần nghiêm nghị.

- Anh Khánh cái váy này đẹp không? - Cô ta tí tởn quay sang khoe với anh

Lướnhìn cái váy một lượrồi lại nhìn sang cô gái có khuôn mặbaby ngơ ngác khi bị cướp đồ mộcách trắng trợn. Anh chỉ khẽ gật đầu rồi cứ nhìn chằm chằm vào cô, khiến cho cùng một lúc hai cô gái đều cảm thấy khó chịu.

Như Ngọc bắt đầu nổi máu ghen tuông khi hai người cứ nhìn chằm chằm vào nhau không rời. Cô ta lấy đà távào mặTuệ Nghi cái " Bốp" làm cho mặcô in hằn năm vếđỏ và có chúmáu rớm ra do bị móng tay của cô ta cào vào mặt.

Quá bấngờ, Tuệ Nghi đưa tay lên sờ mặrồi lại nhìn thấy máu dính trên bàn tay của mình thì sợ quá mà ngấluôn.

Đám vệ sĩ từ đằng sau chạy lên bế thốc cô vào bệnh viện. Còn Win thì cứ đứng chếtrân ở đó không nói được lời nào. Hành động của Ngọc khiến anh cảm thấy sock, chưa bao giờ cô ra tay mạnh như vậy.

- Anh ơi! Mua cho em cái váy này rồi mình về nha - Như Ngọc lên tiếng nũng nịu cắđứdòng suy nghĩ đang còn dang dở của anh.

- Ừ - Khánh gật đầu đồng ý sau đó hai người thanh toán chiếc váy đó và ra về chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhậtròn hai mươi ba tuổi của anh.

Còn về phần cô, sau khi được đưa đến bệnh viện băng bó thì cũng đã tỉnh lại và không còn hoảng sợ như lúc đó nữa. Ba mẹ của cô cũng đến đón cô về.

Tối đến, trong khuôn viên của mộkhu biệthự rộng lớn được trang hoàng lộng lẫy để chúc mừng bữa tiệc sinh nhậcủa Hàn Thiên Khánh. Những khách mời đều là những ông trùm lớn, những ông chủ có máu mặt, những thương gia nổi tiếng hay những người có tiếng nói trong thương trường và thế giới ngầm ở Trung Quốc và trên toàn thế giới.

Đương nhiên trong số đó không thể thiếu gia đình nhà Tuệ Nghi. Hàn Thiên Khánh là đối tác làm ăn lớn của ba cô nên bắbuộc cô phải đi dự.

Khoác tay ba cô bước vào trong những ánh mắđang nhìn cô gái mặc chiếc váy trắng mà buổi sáng cô cướp được từ tay Tuệ Nghi thì chuyển sang nhìn cô chăm chú.

Cô xinh đẹp, yêu kiều và không kém phần quyến rũ trong bộ váy dạ hội màu đen có đính lông vũ, mái tóc nâu thả bồng bềnh, chân đi giày cao gómàu đen đính đá, cổ đeo sợi dây chuyền bạch kim. Gương mặt được trang điểm nhẹ để che đi vếxước do cái tálúc sáng.

Ngay đến cả Hàn Thiên Khánh cũng không thể nào cưỡng lại được sự hấp dẫn của cô. Anh nhìn cô một lượtừ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, ánh mắmàu nâu lạnh lùng dừng lại ở khuôn mặt hơi tấy đỏ do bị táquá mạnh dù đã được che đậy cẩn thận nhưng nếu tinh mắthì sẽ nhìn ra. Bỗng trong anh cảm thấy cồn cào thấy lạ. Chẳng lẽ anh xócô sao? Nhưng anh đâu có quan hệ gì với cô đâu mà lại có cảm giác lạ lùng như vây - thật là đau đầu mà.

Như Ngọc nhìn thấy Hàn Thiên Khánh cứ nhìn Tuệ Nghi không rời thì máu ghen lại nổi lên, mặt đỏ bừng lên vì tức giận. Cô chỉ muốn tácho Tuệ Nghi một cái nữa nhưng ở đây là chốn đông người, với lại có Thiên Khánh và Hàn lão gia ở đây thì cô chẳng dám động thủ quá tay.

Tuệ Nghi ngoan ngoãn đi theo ba cô đi chào hỏi các ông trùm có máu mặtrên thương trường. Ai cũng nhắm cô cho con trai mình nhưng ngại không nói. Riêng có mộông chủ khá có tiếng nói dạm hỏi cô

- Ngài Jame, đây là con gái của ngài sao? Xinh đẹp quá! Chúng ta có thể kếthông gia không? - ông ta liếc nhìn Tuệ Nghi rồi quay sang ba cô tỏ thành ý

- Xin lỗi ngài Janny. Con gái tôi đã có hôn ước rồi - ba cô thành thậtừ chối

- Cho hỏi gia tộc nào mà có phúc như vậy? - ông ta khá ngạc nhiên và tỏ ra tò mò về gia thế gia đình đó

Đang định trả lời thì một giọng nói vừa lạnh lùng vừa nghiêm nghị vang lên cắđôi lời nói của ba cô. Vừa nghe là đã biếđó là mộông chủ lớn

- Là Hàn Gia chúng tôi - Hàn lão gia nói

Nghe thấy giọng nói vừa lạ vừa quen, ba cô quay lại thì thấy ngay người bạn chí cốt, vào sinh ra tử của mình đang nhìn ông cười hiền

- Hàn Thiên Trí, lâu ngày không gặp - ba cô tiến đến ôm chầm lấy Hàn lão gia vui mừng

- Viên Tuệ Minh, lâu ngày không gặp. Con dâu tương lai của tôi đây sao - Hàn lão gia cũng ôm lấy ba cô vỗ vai. Sau đó nhìn sang cô đánh giá bằng con mắcủa mộthương gia lâu năm

- Phải rồi. Đây là Tuệ Nghi, con gái của tôi. Nghi nhi, chào Hàn lão gia đi con - ba cô vui vẻ giới thiệu rồi quay sang Tuệ Nghi ân cần

Cô đang ngó đông ngó tây thì bị gọi nên giậmình quay lại, đầu óc trống không, miệng lắp bắp

- Dạ....con chào....ông....nội...hàn...xe..đạp...ạ..

Vừa dứlời, tất cả mọi người cười ầm lên. Ba cô và Hàn lão gia là cười to nhất, Hàn Thiên Khánh chỉ nhếch mép cười thích thú. Riêng Như Ngọc thì tức sôi máu, cả năm may ra Hàn lão gia cười được mười lần là nhiều. Cô đã làm đủ mọi cách mà chưa thấy ông cười bao giờ, bây giờ chỉ vì một câu nói của Tuệ Nghi mà cười phá lên như được mùa. Hỏi thế có tức không cơ chứ.

- Tuệ Nghi à, con dễ thương thậ- Hàn lão gia vừa nói cười vừa xoa đầu cô đầy âu yếm.

Còn về phần cô thì cười tícả mắt, để lộ hai núm má đồng tiền và răng kểnh cực duyên. Thấy vậy Hàn lão gia và ba cô lại cười càng to hơn. Nụ cười thiên thần ấy đã lọt vào ánh mắnâu lạnh lùng của Hàn Thiên Khánh và khiến trái tim anh đã lệch nhịp từ lúc nào. Như Ngọc thì tức chồng tức, nếu không có Khánh và Hàn lão gia ở đây thì cô đảm bảo sẽ cho Tuệ Nghi nhập viện khoa chỉnh hình luôn.

- Ha...ha...ha..... Lúc trẻ cậu khoẻ như trâu bò chuyển thế ý. Bây giờ già rồi lại đi hàn xe đạp sao?....ha..ha..mắc cười quá! - ba cô ôm bụng cười sặc sụa, mấhếcả hình tượng.

Hàn lão gia nghe thấy vậy thì mặt đen lại như cái đínồi nhưng ngay sau đó cơ mặông giãn ra, trên môi hiện lên nụ cười hiểm độc. Nụ cười trên môi ba cô tắngấm, chắc chắn ông sắp bị chơi một vố đau điếng. Quả thậnhư vậy, Hàn lão gia đốp lại ngay, đã vậy còn thâm nữa chứ

- Tuệ Nghi gọi ta là ông nội vì vậy ông là con trai của ta. Gọi ba một tiếng đi con ngoan...ha....ha... - Ông trả thù xong thì cười lên khoái chí.

- Cái lão già này ngày càng mồm mép đó nha - ba cô đuối lí nên vội đánh trống lảng

- Ta già chắc ông trẻ ha - Hàn lão gia cũng không kém

- Thôi cho tôi xin. Ông là giỏi nhấđược chưa - Ba cô giơ cờ trắng xin hàng rồi nhìn ông cười vui vẻ. Hàn lão gia cũng cười theo. Có lẽ bụi thời gian không thể làm phai mờ đi tình bạn đằm thắm, mặn lồng của họ.

Hàn lão gia quay sang nhìn Tuệ Nghi khoe khoang

- Nghi nhi, con xem ba con thua ta rồi đó - Ông tự hào cười trìu mến nhìn cô bé thiên thần bé nhỏ đang ôm lấy tay mình lay lay.

Nghe thấy vậy, Tuệ Nghi khẽ nhăn mặt. Cô chu mỏ nhìn Hàn lão gia phụng phịu, bắt đầu giở tính trẻ con

- Ông nội, ba con mà thua ai là sẽ bắcon đàn hácho đến khi đứdây đàn thì thôi để hả giận đó. Ông giếcon rồi.

Hàn lão gia gậgù ra vẻ hiểu chuyện. Bỗng ông nảy ra ý định muốn nghe cô hát

- Tuệ Nghi, con có thể đàn hácho ta nghe không? - Ông nhìn cô hiền từ. Trong đôi mắánh lên sự mong đợi. Mọi người cũng nhìn cô bằng ánh mắtương tự

Cô gật đầu đồng ý rồi đưa mắt nhìn qua nhìn lại như tìm kiếm mộthứ gì đó, tay vẫn ôm cánh tay của Hàn lão gia lắc qua lắc lại không ngừng. Hiểu ý, ba cô lên tiếng giải thích cho hành động của con gái bảo bối

- Có đàn guitar không? Con bé không biếchơi piano

- À có, để ta cho người đi lấy - Hàn lão ra hiểu ra thì sai người đi lấy cây đàn guitar của ông đã lâu không dùng đến nhưng vẫn còn rấtốt.

Trong khi đợi người đi lấy đàn. Như Ngọc tiến lên phía trước hấcánh tay nõn nà của cô ra làm cho cô chao đảo suýngã. Rồi mình tự nhiên như ruồi ôm lấy cánh tay của Hàn lão gia mà lúc nãy cô ôm. Ông có hơi bấngờ và tức giận với hành động của Như Ngọc nhưng vẫn để im. Ông tự mình cúi xuống đỡ cô đứng lên hỏi han đủ kiểu.

Thấy vậy Như Ngọc đành phải hạ mình, lùi một bước để tiến hai bước. Cô lập tức trở mặ360 độ, ánh mắmở to như con nít, gương mặhốhoảng tộđộ. Cô ta giả vờ xin lỗi Tuệ Nghi

- Xin lỗi, bạn có sao không? Mình sơ ý quá. Mình là Như Ngọc, rấvui được gặp bạn. - Cô ta xổ ra mộtràng dài như kinh thánh rồi đưa tay ra tỏ ý muốn bắtay với cô.

Ngay khi vừa nhìn thấy Như Ngọc, những kí ức lúc sáng ùa về. Cái tátrời giáng đó làm cho cô đau điếng. Tinh thần cô bắt đầu loạn hếcả lên. Trong đầu những suy nghĩ lộn xộn cứ chạy linh tinh khiến đầu cô càng thêm rối. Cô đứng lép sau lưng Hàn lão gia trốn tránh khiến tất cả mọi người đều bấngờ kể cả Hàn Thiên Khánh.

Do không biếchuyện nên ba cô và Hàn lão gia rất lo lắng cho cô. Hai người chẳng hiểu chuyện gì cả.

- Nghi nhi có chuyện gì sao? Con bị gì vậy? - ba cô ân cần hỏi han

- Tuệ Nghi, con không khoẻ sao? - Hàn lão gia cũng lo lắng không kém. Ông nhìn người cô một lượkiểm tra để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra với cô.

............................

Những tiếng hỏi thăm cứ vang lên liên tục không khỏi làm cho đầu óc cô choáng váng. Cô ngồi thụp xuống đất, hai tay ôm lấy đầu lắc lấy lắc để, mọi vậxung quanh cứ quay mòng mòng trước mắcô, đầu cô ong lên như búa bổ. Cô hélên khi mọi người còn chưa hiểu gì, càng hỏi nhiều hơn

- IM HẾT ĐI. ĐAU ĐẦU QUÁ

Mọi tiếng ồn lập tức im bặcũng là lúc cô ngã vậra đất. Ba cô vội gọi xe cứu thương, Hàn lão gia thì không khỏi đau lòng và lo lắng, ông cứ ngồi lay lay người cô gọi tên trìu mến nhưng vẫn chẳng có phản ứng gì cả. Đang loạn hếcả lên thì Hàn Thiên Khánh hélên

- TÔI TUYÊN BỐ TÀN TIỆC

Sau đó anh đi đến bế thốc cô lên trong ánh mắkhinh ngạc của mọi người và giận dữ, ghen tuông của Như Ngọc. Cô ta cứ đi theo anh nói mà như hévào mặanh vậy

- Anh Khánh, anh bỏ cô ta xuống đi - Cô léo nhéo

- Khánh à, anh lo cho cô ta sao? Em đang ở đây cơ mà. Anh nhầm rồi, bỏ cô ta xuống đi Khánh à - Cô tưởng anh nhầm mình với Tuệ Nghi nên lên tiếng giải thích

................

Mặc kệ cho Như Ngọc nói bất cứ thứ gì, anh đều bỏ ngoài tai hết. Điều quan trọng nhấđối với anh lúc này là thiên thần nhỏ đang nằm trong vòng tay anh chứ không phải bất cứ thứ gì khác. Anh cũng không thể lí giải nổi hành động của mình - không phải bộc phámà như đã lặp đi lặp lại trong quá khứ nhiều lần khiến nó trở thành mộthói quen và phản xạ, nhưng anh không thể nhớ được bất cứ thứ gì hếkể từ sau khi anh bị tai nạn và mấtrí nhớ.

Những đêm đầu tiên, anh đã liên tục mơ thấy một hình bóng mà anh cho là rấquen thuộc và quan trọng với anh nhưng anh không biếđó là ai cả. Có mộcảm giác mấmákhông hề nhẹ len lỏi trong lòng anh khi ấy và cũng là bây giờ. Nó đã lặp lại một lần nữa như kiểu cả thế giới đều sụp đổ trước mắt. Có lẽ Tuệ Nghi rấquan trọng với anh - Hàn Thiên Khánh cảm thấy như vậy.

Khi anh bế cô ra đến cổng thì xe cấp cứu cũng đến, bế cô lên xe xong anh bước xuống với sự lo lắng ngập tràn nhưng lí trí anh không cho phép anh đi theo cô.

Như Ngọc đứng nhìn anh thẫn thờ nãy giờ thì không khỏi tức giận. Anh cũng chẳng nói với cô ta câu nào mà đi thẳng vào nhà. Bực mình quá, Như Ngọc giậm chân bình bịch xuống đấđi về.

Vào đến nơi thì mọi người cũng đã về hết, thế là bữa tiệc sinh nhậ23 tuổi của anh còn chưa tổ chức được một nửa thì đã bị phá hỏng. Để cho người hầu dọn dẹp hết tất cả, anh đi lên phòng sách riêng của ba mình.

Mở cửa bước vào, Hàn lão gia đang ngồi trên ghế nhìn anh như kiểu đã biếtrước anh sẽ đến nên đợi. Anh cũng không giấu diếm sự tò mò của mình nữa mà hỏi luôn

- Ba biếcon sẽ lên nên đợi con phải không? - Hàn Thiên Khánh nhìn Hàn lão gia nghi hoặc

- Phải - Ngắn họn và xúc tích ~ đây mới là phong cách nói chuyện của Hàn lão gia. Ông đã trở lại với con người lạnh lùng của mình.

- Ba nói con có hôn ước với cô ta sao? Tại sao con không biết? - Anh tò mò, có chúbực tức vì ba giấu mình.

- Đúng, là con muốn - Ông thản nhiên nói nhưng đối với anh là séđánh ngang tai.

- Sao? Con muốn - Anh ngạc nhiên mở to mắt, hỏi lại ba một lần nữa như chắc chắn điều mình nghe thấy không phải là mơ.

- Chính xác nhưng có lẽ con quên con bé mà con bé cũng quên con rồi - Ông nói, ánh mắhơi chùn lại, ông nhớ đến quá khứ.

- Con không biếcô ta. Người con yêu chỉ có Như Ngọc mà thôi - Anh nói chắc như đinh đóng cột

- Có lẽ bây giờ con yêu Như Ngọc nhưng chỉ là rung động nhấthời. Người con yêu thực sự là Tuệ Nghi - Hàn lão gia khẳng định

- Con chỉ yêu Như Ngọc mà thôi - Anh vẫn kiên quyết

- Nếu như con đã nói vậy thì hãy để thời gian trả lời tất cả

Hàn lão gia biếbây giờ anh không nhớ gì nên mới yêu Như Ngọc nhưng ông tin " nợ máu thì phải trả bằng máu, nợ tình sẽ phải trả bằng tình " - Hàn Thiên Khánh đã gây cho Tuệ Nghi nhiều đau khổ, mấmátrong quá khứ thì bây giờ anh phải bù đắp cho cô. Không ai tránh được luậnhân quả cả và định mệnh sẽ là sợi dây vàng nối trái tim hai người lại với nhau lại một lần nữa - Tuy chắc chắn nhưng cũng rấmong manh. Ông mong anh sẽ nắm bắđược cơ hội này.

- Ta muốn con sẽ kết hôn với Tuệ Nghi ngay sau khi mẹ con về nước

- Được nhưng con nói trước con sẽ chỉ lấy cô ta đúng hai năm thôi. Nếu đúng như ba nói thì con sẽ yêu thương cô ấy nhưng nếu không phải thì ba đừng bắép con - Anh đồng ý nhưng vẫn ra điều kiện cho ông

- Được. Quân tử nhấngôn - Ông cũng đồng ý yêu cầu của anh

Sau đó anh về phòng với mộmớ hỗn độn trong đầu còn Hàn lão gia vừa đọc sách vừa mỉm cười hài lòng. Tuệ Nghi - cô bé dễ thương ấy sẽ làm con dâu ông, cô sẽ một lần nữa làm trái tim Hàn Thiên Khánh rung động, cô cũng sẽ thay đổi con người lạnh lùng của hai cha con nhà này.

Liệu chuyện gì sẽ sảy ra với Tuệ Nghi. Cô có dễ dàng bước chân vào Hàn gia và chiếm lấy trái tim của Hàn Thiên Khánh hay không? Các bạn hãy đón xem diễn biến câu chuyện vào những chương sau của truyện nhé!
-Chương 1+

Lượt xem: 788

Thể loại: Truyện Chữ, Truyện Teen

TMDb: 7.9

Thời lượng: 26/??

Đang cập nhật Suzu Honjo Yu Shinoda Tâm An Min Do-yoon Nguyễn Thành Tuấn Anh Hà Thu Đình Soạn Nguyễn Hoa Bảo Linh nghe gì Kana Momonogi Hồng Nhung Đình Huy vlxx Momo Sakura Minami Aizawa Đình Soạn truyenngontinh xem gì Anh Sa vtvgo tv Viết Linh Kim Thanh Nguyễn Huy Cô Úc Đình Duy vl79 giải trí tổng hợp Thu Huệ Thanh Mai Yua Mikami Quàng A Tũn iptv m3u8 Trần Vân radiotruyen Mayuki Ito Karen Yuzuriha giải trí Yui Hatano link tối cổ phim79 Ai Sayama Tú Quỳnh truyen79.xyz phim79.com