Tư Uyển
TXT 30/??
566 Theo dõi 0
Manh Hậu
AUX 38/38
634 Theo dõi 0
Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta
AUX 246/246
1193 Theo dõi 0
Song Quy Nhạn
AUX 66/66
668 Theo dõi 0Võ Thánh Diệp Hi Hòa: Chương 1
Tác giả: Dật Danh
Thể loại: Dị Giới, Điền Văn, Kiếm Hiệp, Đông Phương,
Thông tin truyện:
Ba năm trước, thiếu gia nhà họ Diệp là Diệp Hi Hòa bị vị hôn thê phản bội, bị kẻ thù truy sát mổ thận rút máu, vứt xác nơi hoang dã. Ba năm sau, Diệp Hi Hòa nắm giữ y thuật ngược thiên mạnh mẽ trở lại, hắn tàn sát một đường, thề sẽ tìm ra sự thật ngày xưa, cưới sư tỷ tuyệt sắc, đạt thành danh hiệu Võ Thánh!
"Đồ đệ, đừng làm loạn!"
Thiên Sơn Dao Trì, được mệnh danh là báu vậsố mộthiên hạ Yêu Cơ nhìn Diệp Hi Hòa đang đè mình xuống đất, vẻ mặvừa căng thẳng vừa xấu hổ.
"Sư tôn, người mau cứu con với, con sắp nổ tung rồi..."
Diệp Hi Hòa lúc này trông hệnhư một đầu dã thú, đôi mắđỏ ngầu, cơ thể tr@n truồng, sắp mấkiểm soát!
"Không thể! Ta là vi sư của con, sao con dám làm chuyện đó với ta?"
Yêu Cơ thực sự hơi hoảng, sớm biếvậy thì cô đã không đuổi mấy vị sư tỷ nghiêng nước nghiêng thành của Diệp Hi Hòa xuống núi trước rồi, nếu không chẳng đến lượmình trở thành cừu non!
Thế nhưng Diệp Hi Hòa thực sự không chịu được nữa, hắn gầm lên một tiếng...
"Nghịch đồ! Con dám..."
"A..."
Mười tiếng sau, cơn mưa tầm tã dừng lại.
Yêu Cơ nằm trên tảng đá, ánh mắđờ đẫn, cả người rệu rã không còn sức lực nào để cử động mộngón tay.
Trái lại, Diệp Hi Hòa đã khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn thương tích khắp người sư phụ mà rầu rĩ vô cùng! Hắn vốn là là thiếu gia của nhà họ Diệp ở thành phố Tân Hải, quận Giang Đông.
Do một biến cố bấngờ mà cả nhà bị giết, hắn bị ép phải chạy đến nhà vị hôn thê Tô Điệp tìm kiếm che chở.
Ngờ đâu, Tô Điệp lại cấu kếvới kẻ truy sáhắn, bí mậbán đứng hắn, cuối cùng còn khiến hắn bị bắt, chịu đựng sự tra tấn dã man đến chết!
Nếu không phải Yêu Cơ vô tình đi ngang qua cứu hắn thì e rằng giờ đây bia mộ của hắn đã cao tận ba mérồi!
"Sư tôn, con..."
"Im miệng! Thể lực vi sư không đủ để chịu đựng con thêm một lần nữa!"
Yêu Cơ tức giận trừng mắt nhìn hắn: "Nghịch đồ, bắt đầu từ bây giờ, con xuống núi đi!"
"Vi sư không còn gì để dạy con nữa, con đã giỏi hơn ta rồi!"
"Xuống núi giải quyếthù không đội trời chung của con đi, chẳng phải ba năm trước con đã lập lời thề máu rồi à?"
"Với thực lực của con, hiện tại đã vô địch thiên hạ, vi sư cũng không còn gì để dạy cho con nữa."
"Chỉ có một điều, lần này con lấy vi sư hạ lửa, chỉ bảo đảm sẽ không bộc phátrong vòng ba tháng."
"Nếu như ba tháng sau, con vẫn không thể tự khống chế được thì hãy đi tìm chín vị sư tỷ của con ấy, họ cũng có thể giúp con giải quyếvấn đề khó khăn này..."
Diệp Hi Hòa vốn không muốn rời xa sư tôn mê người nhưng nghĩ tới mối thù không đội trời chung đang gánh vác trên lưng, nay võ công của hắn đã thành, cũng nên thanh toán mộphen!
Vì vậy, hắn hạ mình dập đầu sư tôn ba cái thậmạnh, hứa ngày báo thù xong xuôi sẽ quay lại núi ở bên cô.
Nghe thế, Yêu Cơ khẽ run rẩy, vô thức xoa cơ thể nhức mỏi của mình...
Dưới chân Thiên Sơn.
Diệp Hi Hòa bước nhanh, giống như một đầu nghiệlong bay xuống núi!
Trong đầu hắn không khỏi hiện lên cảnh bị Tô Điệp phản bội ngày ấy.
"Diệp Hi Hòa, anh sẽ không thật sự cho rằng bổn tiểu thư vẫn còn yêu anh, sẵn lòng cưu mang con chó là anh đấy chứ?"
"Hahaha, cũng không biếtự soi mặvào trong nước tiểu mà xem, anh bây giờ mấđi sự che chở của nhà họ Diệp, còn có tư cách gì quỳ li3m chân cho bổn tiểu thư?"
"Đừng trách tôi vô tình, muốn trách thì trách nhà họ Diệp anh chọc phải người không nên chọc, cuối cùng bị giếcả nhà, đúng không anh Mã?"
Lúc nói những lời này, Tô Điệp còn ôm lấy cánh tay tên thanh niên trẻ tuổi đang đuổi giếhắn, cố tình uốn éo làm bộ lả lơi quyến rũ..
"Không sai! Diệp Hi Hòa, mộtên sa cơ thấthế như mày còn dám chạy đến cầu xin em Điệp của tao giúp đỡ, tìm chết!"
"Mắchó của mày nhìn em Điệp của tao nên tao quyết định móc mắmày ra!"
"Tim heo của mày yêu em Điệp của tao nên tao quyết định khoétim mày vứđi!"
"Nghe nói hồi trước mày còn dám ôm ấp ảo tưởng với em Điệp của tao nên tao quyết định cắthận mày nốt."
"Để mày chếkhông toàn thây, đến quỷ cũng không làm được, hahaha!"
Sau đó, Diệp Hi Hòa phải chịu sự sỉ nhục và uấhận thấu xương, hắn bị đám tay sai của Mã Như Long chém vô số đao, móc mắt, mổ tim, cắthận...
Cho đến khi cạn máu, mới bị vứbỏ nơi hoang dã!
Cửu tử nhấsinh, may mà gặp được Yêu Cơ.
Yêu Cơ đưa hắn về Thiên Sơn, dùng xương rồng, máu kỳ lân, mắbạch hổ và tim của loài gì không biếtên ghép hếlên người hắn mới giữ được mạng sống cho hắn!
Từ đó, hắn được Yêu Cơ thu làm đồ đệ, truyền thụ tất cả võ công!
Ban đầu mọi thứ rấtốđẹp nhưng không ngờ tác dụng phụ sau khi ghép thận càng lớn dần, khiến cơ thể hắn bắt đầu mấkiểm soát...
Cuối cùng đêm nay, hắn rơi vào cơn cuồng nộ, đè ngược sư tôn xuống giường!
"Tô Điệp, Mã Như Long, đôi gian phu dâm phụ các người không ngờ đến đúng không? Diệp Hi Hòa này vẫn còn sống!"
"Ba năm trước, các người lại nhân lúc tôi gặp hoạn nạn mà bỏ đá xuống giếng, hành hạ sỉ nhục, mổ thận rúmáu, đêm nay tôi nhấđịnh sẽ trả lại gấp trăm lần!!"
Đang đi, bỗng dưng hắn nghe thấy tiếng động cơ rền vang truyền đến từ đường cao tốc phía trước!
Chỉ thấy một chiếc xe lao nhanh trong màn đêm, tốc độ lên tới 300 km/giờ, như một đầu thú hoang gầm thét!
Trong nháy mắt, người lái xe cũng nhìn thấy bóng dáng độngộxuấhiện phía trước.
Đối phương muốn giảm tốc độ đã không kịp, rầm một tiếng, xe thể thao đã đâm sầm vào bóng người kia, sau đó lao thêm vài trăm mémới dừng lại!
"Mẹ kiếp, không biết có vấy máu lên xe không nữa? Nay ngày vui lớn, ông đây không có thời gian đi rửa xe!"
Mộtên thanh niên hùng hổ đá cửa bước xuống xe, cậu ta biết có thể mình vừa đâm chếngười nhưng lại chẳng quan tâm chúnào, chỉ lo làm bẩn xe của mình!
"Thiếu gia, đừng để ý đến người chết, chúng ta không còn nhiều thời gian, phải tranh thủ lấy được mộcây sâm tuyếtrên Thiên Sơn, đây là món quà quan trọng nhấđêm nay!"
Trên xe, mộngười đàn ông lớn tuổi thúc giục.
"Mẹ nó, ngài Cao, ông chắc chắn cây sâm tuyếcó ở Thiên Sơn hoang vắng này chứ? Anh Mã và chị Tô đối xử với tôi không tệ, tôi cũng lỡ khoác lác với họ, đêm nay nhấđịnh không thể quay về tay không!"
Tên thanh niên gây tai nạn khạc nhổ một cái, rồi nhìn về dãy núi tuyếbao la vô tận.
"Chu thiếu yên tâm, tốt xấu gì tôi cũng là người của Quỷ Y Môn, trong môn có sách cổ ghi chép về loại sâm tuyết này. Chắc chắn linh dược bậc này có thể chữa khỏi chứng bấlực của thiếu gia Mã Như Long, giúp ngài ấy có thể cá nước thân mậvới tiểu thư Tô Điệp như mong muốn!"
"Ha ha, vậy nhờ ngài Cao rồi, chúng ta tiếp tục lên núi..."
Chưa dứlời, Chu thiếu đột nhiên thấy một bóng dáng chậm rãi đi tới trên đường tối phía trước.
"Hai người vừa nhắc đến Mã Như Long và Tô Điệp?" Diệp Hi Hòa hỏi bằng vẻ mặvô cảm.
"Anh,anh là ai?"
Chu thiếu hoảng sợ còn chưa kịp nói hếcâu đã bị Diệp Hi Hòa vung tay túm lấy cổ, siết chặt!
Hai lão giả trong xe giậmình, lập tức lao xuống, mộngười trông giống người hầu quálớn: "Tên điên to gan, thả thiếu gia ra!"
Có điều sau khi nhìn kỹ gương mặDiệp Hi Hòa, lão lập tức sững sờ!!!
Bởi vì trong cú va chạm lúc nãy, lão đã thoáng trông thấy gương mặcủa người gặp nạn, chính là thanh niên hơi thở âm u trước mặt!
Hắn… vẫn còn sống? Không bị đâm nát??
"Súc sinh! Mày tốnhấnên thả tao ra! Tao là thiếu gia Chu Bân nhà họ Chu ở Tân Hải, Mã Như Long là đại ca của tao,lần này ra ngoài để tìm linh dược cho đại ca và vị hôn thê Tô Điệp của anh ấy! Đêm nay là ngày vui của bọn họ, mày đừng có mà làm trễ thời gian của tao, nếu không…"
Cậu ta còn chưa kịp nói xong thì một tiếng rắc vang lên, Diệp Hi Hòa đã bóp nácổ Chu thiếu, tiện tay vứxuống đất.
Rầm!
Lão người hầu nhà họ Chu và ngài Cao đều bấngờ vô cùng, Diệp Hi Hòa không than một câu đã gi ếchếthiếu gia của họ!
"Thằng điên, dám giếthiếu gia nhà tao, chếđi!!"
Dưới cơn nóng giận, lão người hầu nhà họ Chu hung hăng tung mộchưởng về phía lồ ng ngực Diệp Hi Hòa!
Thế nhưng trong khoảnh khắc chạm vào ngực đối phương, tay lão có cảm giác như vừa đập vào khối bê tông cứng rắn, nứtoác!
Tiếp đó, Diệp Hi Hòa vung tay támột cái, lão người hầu nhà họ Chu đã biến thành một vũng máu!
Sộsoạt!
Ngài Cao thấy vậy, hồn bay phách lạc vội vàng lùi về sau, cười gượng: "Vị thiếu gia này, tôi không liên quan gì đến hai người nhà họ Chu kia hết, tôi chỉ là quỷ y họ mời đến thôi, tôi..."
Ông ta còn chưa chưa dứlời đã bị Diệp Hi Hòa đá bay ra xa chừng năm trăm mét. Sau khi rơi xuống đất, gan thận, lá lách, tim phổi đều vỡ vụn thành từng mảnh, tuôn ra như suối!
"Cao, cao thủ Tông sư...!"
Đây là những lời cuối cùng ông ta thốlên, sau đó mang theo nỗi sợ hãi vô tận chếkhông nhắm mắt!
Bấy giờ Diệp Hi Hòa mới thu mắt, quay đầu nhìn về phía Tân Hải.