TXT 11/11
846 Theo dõi 0
VGA 256/??
1226 Theo dõi 0
TXT 308/??
953 Theo dõi 0
TXT 123/123
531 Theo dõi 0
TXT 204/??
1200 Theo dõi 0
TXT 9/9
1035 Theo dõi 0
TXT 73/73
903 Theo dõi 0
TXT 140/??
771 Theo dõi 0
TXT 48/48
719 Theo dõi 0
TXT 82/82
606 Theo dõi 0
giải trí Bảo Linh xem gì Trần Vân Tú Quỳnh Quàng A Tũn iptv m3u8 Ai Sayama Mayuki Ito Momo Sakura Tâm An Đình Soạn Suzu Honjo giải trí tổng hợp Đình Soạn Tuấn Anh Yua Mikami Viết Linh phim79 Yu Shinoda Hà Thu Kana Momonogi Đang cập nhật Kim Thanh truyenngontinh Hồng Nhung Đình Duy vtvgo tv Karen Yuzuriha Nguyễn Huy Nguyễn Hoa link tối cổ vl79 Anh Sa Thanh Mai nghe gì vlxx Cô Úc Minami Aizawa Đình Huy Yui Hatano Nguyễn Thành Min Do-yoon Thu Huệ radiotruyen
audio79.xyz
tv79.xyz
phim79.xyz
truyen79.xyz
phim79.com

Lửa Dục Khó Nhịn
TXT 11/11
846 Theo dõi 0
Toàn Trí Độc Giả
VGA 256/??
1226 Theo dõi 0
Chàng Rể Kỳ Quái
TXT 308/??
953 Theo dõi 0
Trọng Sinh Trở Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Cố Chấp
TXT 123/123
531 Theo dõi 0Yêu Quá Khó Khăn: Chương 1
Thể loại: Hiện đại, Huynh đệ văn, ngược chút chút, H văn, HE
Nhân vật: Lam Vũ x Lam Thiên
Ngay từ khi còn nhỏ thì Lam Thiên là một người yếu đuối, không biết mẹ là ai, và cũng không được cha thương… Tuy nhiên em trai Lam Vũ lại thông minh, đẹp trai, kế thừa toàn bộ ưu điểm của cha bọn họ, được cha yêu thương hết mực. Nhưng mà vì sao hết lần này tới lần khác Lam Vũ luôn khi dễ cậu chứ. Lam Vũ luôn ép cậu làm những việc xấu hổ kia. Đến khi cậu phát hiện mình yêu Lam Vũ thì phát hiện Lam Vũ chỉ coi mình là trò chơi…..
Đây là em trai của con.”
Bỏ lại những lời này, ba liền xoay người đi, rồi lại quay đầu thản nhiên nói một câu:” Em con tên là Lam Vũ.”
” Dạ.” Tôi thấp giọng hồi đáp.
Ngẩng đầu lên nhìn đến cái người gọi là em trai, Lam Vũ lạnh lùng nhìn tôi. Tôi ở trong lòng hímột hơi, thậkhông hổ là cha con, quả thực là giống hệba lúc trẻ. Vóc dáng cao hơn tôi nửa cái đầu, lộ ra trên khuôn mặtuấn tú không thua gì thiên sứ là tràn ngập khinh thường.
Thậsự tôi không hiểu, vì cái gì đều cùng là con của ba, Lam Vũ có thể di truyền toàn bộ ưu điểm, mà tôi chỉ có thể kế thừa khuyếđiểm của ba và mẹ chứ? Trên thực tế, nói như vậy đối với ba là không công bằng, bởi vì những điểm trên người tôi cũng chỉ có di truyền từ mẹ mà thôi.
” Anh chính là Lam Thiên?” Lam Vũ nhìn tôi từ trên xuống dưới, tao nhã ngồi vào sô pha,phun ra vài từ.
” Đúng vậy.”
Lam Vũ từ trong lỗ mũi ” hừ ” một cái, kỳ thậLam Vũ không cần làm như vậy, tôi cũng đã thực khẩn trương.
” Muốn uống nước không?” vì làm dịu đi không khí, tôi không thể không gian nan tìm đề tài.
Nhưng là em trai này của tôi không nói đến cùng cũng là không nói, tôi chỉ có thể xấu hổ đứng ở nơi đó, một bộ dáng giống như ăn trộm bị quan toà thẩm phán. Sau lưng, quần áo tôi dần dần bị mồ hôi thấm ướdán sátrên lưng.
” Đem mắkính của anh tháo xuống.”
” Hả? ”
Không đợi tôi phản ứng lại, Lam Vũ đã đứng lên, trực tiếp tháo xuống mắkính của tôi, trước mắtôi liền trở thành mộmảnh mơ hồ.
” Thì ra anh lớn thành cái dạng này, trên người không mang mộchúdi truyền nào từ ba cả!”
Lam Vũ nở nụ cười, thanh âm châm chọc ở bên tai tôi vang lên. Tôi chỉ cảm thấy bên tai cùng hai má bị một luồng khí nóng thổi qua, toàn bộ thân thể không tự chủ được biến cứng ngắc.
” Thiếu gia, ăn cơm.”
Hạnh Tử kịp lúc xuấhiện đã cứu tôi, nếu không tôi thậkhông biếnên làm cái gì bây giờ.
Trên bàn cơm, đối với thái độ lạnh nhạcủa ba, tôi vẫn mỉm cười, nhìn ba kiên nhẫn nói chuyện với Lam Vũ, tôi thậcó chúhâm mộ.
Thậra, tôi không có tư cách gì để oán giận, ở trong mắba tôi bấquá chỉ là một đứa con mà ba cùng mộnữ nhân ông không thương sinh ra mà thôi, ngay cả mộchúgiá trị lợi dụng cũng không có. Nguyên nhân mà ba vẫn không vứbỏ tôi, ông đã nói từ 3 năm trước lúc tôi 13 tuổi: [[ Nếu như vứbỏ mày mà không phải đi giải thích với đám truyền thông phiền toái kia, tao đã sớm đem mày ném đi. Thấy mày giống mẹ của mày,tao liền ghê tởm. Về sau cách tao xa mộchú]].
Đó là câu nói dài nhấmà ba nói với tôi, từ đó về sau, tôi tận lực hạn chế sự hiện diện của mình ở trước mặba. May mắn là bởi vì chuyện làm ăn bận rộn, ba mộnăm trở về nhà cũng không có bao nhiêu lần.
“…… Nghỉ ngơi hai ngày, ba đã ghi danh cho con vào ‘trung học Thánh Đức ‘, ngoan ngoãn đến trường. Không được nghịch ngợm.” Ba một bên nhẹ nhàng nói một bên cưng chiều lấy tay xoa xoa tóc Lam Vũ.
” Biếrồi, ba thậdài dòng mà!” Phản ứng của Lam Vũ trái ngược hoàn toàn với thái độ vừa rồi đối với tôi, cười thậtươi trả lời ba.
Tôi ở bên cạnh nhìn đến ngây người. Tôi chưa bao giờ biếba có thể ôn nhu như vậy, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có mộngười khi cười rộ lên lại động lòng người như vậy.
” Con phángốc cái gì?” Thanh âm ba ở bên tai tôi vang lên.
Tôi hoảng sợ, vội vàng nói: ” Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”
Chân mày của ba nhíu lại. Ánh mắLam Vũ cũng phóng lại chỗ tôi, nhẹ nhàng bâng quơ nói:” Anh hai đại khái là có cái gì không hài lòng đi.”.
” Không, không phải.” Tôi vội vàng giải thích.
” Có cái gì không hài lòng thì anh hai cứ việc nói thẳng!” Lam Vũ mỉm cười nói, nhưng trong lời nói không hề có ý cười. ” Em còn muốn nhờ anh hai chiếu cố nhiều hơn mà! Phải không? Ba?” Lam Vũ chuyển hướng nhìn ba hỏi. Ba tựa hồ cũng hiểu được dụng ý của Lam Vũ, rấphối hợp nở nụ cười.
Tôi chỉ cảm thấy như vừa bị ai đâm, trong lúc nhấthời nước mắở hốc mắlưu chuyển, thiếu chút nữa thì chảy xuống. Chỉ cần liên tưởng tới hôm nay chính là một cái bắt đầu mới, tôi liền hận không thể chính mình có thể nhanh chóng trốn đi. Nhưng mà yếu đuối như tôi thì không cách nào hạ xuống quyếđịnh này được…
-Chương 1+
Bỏ lại những lời này, ba liền xoay người đi, rồi lại quay đầu thản nhiên nói một câu:” Em con tên là Lam Vũ.”
” Dạ.” Tôi thấp giọng hồi đáp.
Ngẩng đầu lên nhìn đến cái người gọi là em trai, Lam Vũ lạnh lùng nhìn tôi. Tôi ở trong lòng hímột hơi, thậkhông hổ là cha con, quả thực là giống hệba lúc trẻ. Vóc dáng cao hơn tôi nửa cái đầu, lộ ra trên khuôn mặtuấn tú không thua gì thiên sứ là tràn ngập khinh thường.
Thậsự tôi không hiểu, vì cái gì đều cùng là con của ba, Lam Vũ có thể di truyền toàn bộ ưu điểm, mà tôi chỉ có thể kế thừa khuyếđiểm của ba và mẹ chứ? Trên thực tế, nói như vậy đối với ba là không công bằng, bởi vì những điểm trên người tôi cũng chỉ có di truyền từ mẹ mà thôi.
” Anh chính là Lam Thiên?” Lam Vũ nhìn tôi từ trên xuống dưới, tao nhã ngồi vào sô pha,phun ra vài từ.
” Đúng vậy.”
Lam Vũ từ trong lỗ mũi ” hừ ” một cái, kỳ thậLam Vũ không cần làm như vậy, tôi cũng đã thực khẩn trương.
” Muốn uống nước không?” vì làm dịu đi không khí, tôi không thể không gian nan tìm đề tài.
Nhưng là em trai này của tôi không nói đến cùng cũng là không nói, tôi chỉ có thể xấu hổ đứng ở nơi đó, một bộ dáng giống như ăn trộm bị quan toà thẩm phán. Sau lưng, quần áo tôi dần dần bị mồ hôi thấm ướdán sátrên lưng.
” Đem mắkính của anh tháo xuống.”
” Hả? ”
Không đợi tôi phản ứng lại, Lam Vũ đã đứng lên, trực tiếp tháo xuống mắkính của tôi, trước mắtôi liền trở thành mộmảnh mơ hồ.
” Thì ra anh lớn thành cái dạng này, trên người không mang mộchúdi truyền nào từ ba cả!”
Lam Vũ nở nụ cười, thanh âm châm chọc ở bên tai tôi vang lên. Tôi chỉ cảm thấy bên tai cùng hai má bị một luồng khí nóng thổi qua, toàn bộ thân thể không tự chủ được biến cứng ngắc.
” Thiếu gia, ăn cơm.”
Hạnh Tử kịp lúc xuấhiện đã cứu tôi, nếu không tôi thậkhông biếnên làm cái gì bây giờ.
Trên bàn cơm, đối với thái độ lạnh nhạcủa ba, tôi vẫn mỉm cười, nhìn ba kiên nhẫn nói chuyện với Lam Vũ, tôi thậcó chúhâm mộ.
Thậra, tôi không có tư cách gì để oán giận, ở trong mắba tôi bấquá chỉ là một đứa con mà ba cùng mộnữ nhân ông không thương sinh ra mà thôi, ngay cả mộchúgiá trị lợi dụng cũng không có. Nguyên nhân mà ba vẫn không vứbỏ tôi, ông đã nói từ 3 năm trước lúc tôi 13 tuổi: [[ Nếu như vứbỏ mày mà không phải đi giải thích với đám truyền thông phiền toái kia, tao đã sớm đem mày ném đi. Thấy mày giống mẹ của mày,tao liền ghê tởm. Về sau cách tao xa mộchú]].
Đó là câu nói dài nhấmà ba nói với tôi, từ đó về sau, tôi tận lực hạn chế sự hiện diện của mình ở trước mặba. May mắn là bởi vì chuyện làm ăn bận rộn, ba mộnăm trở về nhà cũng không có bao nhiêu lần.
“…… Nghỉ ngơi hai ngày, ba đã ghi danh cho con vào ‘trung học Thánh Đức ‘, ngoan ngoãn đến trường. Không được nghịch ngợm.” Ba một bên nhẹ nhàng nói một bên cưng chiều lấy tay xoa xoa tóc Lam Vũ.
” Biếrồi, ba thậdài dòng mà!” Phản ứng của Lam Vũ trái ngược hoàn toàn với thái độ vừa rồi đối với tôi, cười thậtươi trả lời ba.
Tôi ở bên cạnh nhìn đến ngây người. Tôi chưa bao giờ biếba có thể ôn nhu như vậy, đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có mộngười khi cười rộ lên lại động lòng người như vậy.
” Con phángốc cái gì?” Thanh âm ba ở bên tai tôi vang lên.
Tôi hoảng sợ, vội vàng nói: ” Thực xin lỗi, thực xin lỗi.”
Chân mày của ba nhíu lại. Ánh mắLam Vũ cũng phóng lại chỗ tôi, nhẹ nhàng bâng quơ nói:” Anh hai đại khái là có cái gì không hài lòng đi.”.
” Không, không phải.” Tôi vội vàng giải thích.
” Có cái gì không hài lòng thì anh hai cứ việc nói thẳng!” Lam Vũ mỉm cười nói, nhưng trong lời nói không hề có ý cười. ” Em còn muốn nhờ anh hai chiếu cố nhiều hơn mà! Phải không? Ba?” Lam Vũ chuyển hướng nhìn ba hỏi. Ba tựa hồ cũng hiểu được dụng ý của Lam Vũ, rấphối hợp nở nụ cười.
Tôi chỉ cảm thấy như vừa bị ai đâm, trong lúc nhấthời nước mắở hốc mắlưu chuyển, thiếu chút nữa thì chảy xuống. Chỉ cần liên tưởng tới hôm nay chính là một cái bắt đầu mới, tôi liền hận không thể chính mình có thể nhanh chóng trốn đi. Nhưng mà yếu đuối như tôi thì không cách nào hạ xuống quyếđịnh này được…